Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 896. Trường Sinh ca ca, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch của Phật Mẫu ư?(3)

Mà lão tổ Kim Ô nghe xong lại vẫn rất bình tĩnh.
“Ta vốn là Tiên Đế, lẽ ra đã phải chết từ lâu rồi, nhưng ta còn nợ nhân gian năm ngàn vạn năm nhân quả, ta sống tới thời đại này chỉ vì đợi gặp người hữu duyên có được Hỗn Độn Chung, ta nợ nhân gian nhiều nhân quả như vậy nên đương nhiên trời xanh cũng sẽ lấy đi của ta vài thứ.”
“Tiểu hữu, ta thấy ngươi cũng nợ không ít nhân quả đâu, ngươi nhất định phải nhớ lấy điều này, nếu có thể hãy cố gắng hoàn trả lại đầy đủ nhân quả đi, nếu không đợi cảnh giới càng cao thì ngươi sẽ càng nợ nhiều hơn, trừ khi ngươi có thể ngự trị trên đại đạo, nếu không đợi khi nào ngươi trở thành Tiên Đế thì những nhân quả ấy sẽ cho ngươi biết thế nào là tuyệt vọng.”
Lão tổ Kim Ô nghiêm túc nói.
Sở dĩ hắn hiện giờ giống như Tiên Đế mà cũng không phải Tiên Đế đều vì còn nợ nhân quả chốn nhân gian nên dù không chết đi nhưng cũng không được phép đi bất cứ đâu mà chỉ có thể ở nguyên tại tổ địa, thật sự không khác gì người thực vật cả.
Hơn nữa nhân quả còn nợ dù hắn có chết thì cũng sẽ có người phải trả thay, ví dụ như tộc Kim Ô lúc đó sẽ phải gánh phần lớn món nợ nhân quả mà chính họ cũng không rõ từ đâu ra này.
“Ta hiểu.”
Nghe lão tổ Kim Ô nói xong Lục Trường Sinh gật đầu đáp, nhưng trong lòng hắn lại nảy sinh cảm giác rất khó tả.
Đúng là từ đầu tới giờ hắn đã nợ rất nhiều nhân quả, chỉ riêng bốn mươi tám nguyện vĩ đại của Phật giới đã đủ đè đè nát mười cái Thiên đình rồi.
Với nhiều nhân quả trên người như thế dù có gặp được tồn tại như Tinh Thần Tiên Đế đi chẳng nữa thì cũng không có khả năng xóa sạch được.
Bởi đúng là hắn đã nợ rất nhiều nhân quả.
Lúc đầu Lục Trường Sinh cũng không có cảm giác gì nhưng thấy mình nợ nhiều nhân quả như vậy mà Thiên Đạo lại có vẻ chẳng hề bận tâm khiến Lục Trường Sinh vừa khó hiểu lại vừa hoang mang.
Cũng giống như lúc vay nặng lãi, vốn tưởng đối phương ngày nào cũng sẽ tới ầm ĩ đòi tiền nhưng không ngờ đối phương chẳng những không buồn đòi nợ mà hỏi thăm con nợ một câu cũng chẳng thèm, như thể mình chưa từng cho ai vay tiền vậy.
Như thế thử hỏi làm sao Lục Trường Sinh lại không thấy hoảng hốt cho được.
“Chẳng lẽ đây là đang nín lại đợi làm một vố lớn?”
Rời khỏi tổ địa Kim Ô, Lục Trường Sinh bay thẳng về phía ba mươi ba tầng trời.
Trong lòng hắn đang tự hỏi vấn đề này.
Nhưng nghĩ mãi vẫn không có câu trả lời thích đáng.
Chưa tới nửa canh giờ sau Lục Trường Sinh đã tới Hồng cung tại ba mươi ba tầng trời.
“Ca ca!”
Lúc Lục Trường Sinh vừa bước vào tiên cung của Hồng tộc đã thấy công chúa Hồng Linh xuất hiện, nàng thân thiết nắm chặt cánh tay Lục Trường Sinh.
“Hồng Nhi muội muội, hôm nay ta tới tìm ngươi vì có một chuyện cần ngươi giúp.”
Vừa thấy công chúa Hồng Linh, Lục Trường Sinh đã đi thẳng vào vấn đề.
“Có phải là chuyện về chứng đạo chi vật của Phật Mẫu không?”
Công chúa Hồng Linh hỏi thẳng.
“Ngươi biết rồi à?”
Lục Trường Sinh hơi kinh ngạc.
“Vô thượng của tộc ta đã cho ta biết rồi, Trường Sinh ca ca, chuyện này liên quan rất lớn, ta không biết nên nói với ngươi thế nào nữa, nhưng Hồng Nhi muốn hỏi ngươi một câu, ca ca, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch của Phật Mẫu ư?”
Công chúa Hồng Linh hỏi với vẻ mặt vừa nghiêm túc lại vừa trầm trọng.
Đây là lần đầu tiên Lục Trường Sinh trông thấy công chúa Hồng Linh tỏ vẻ nghiêm trang tới nhường này.
“Chuyện này sẽ gây ra rắc rối lớn cho ngươi sao? Nếu ngươi không tiện dính vào thì ta sẽ không làm liên lụy tới ngươi.”
Lục Trường Sinh không trả lời câu hỏi của công chúa Hồng Linh, nếu thật sự sẽ gây rắc rối cho nàng thì hắn sẽ không để công chúa Hồng Linh dính vào chuyện này làm gì.
Công chúa Hồng Linh đã giúp đỡ mình rất nhiều rồi, nếu nàng cảm thấy khó xử thì Lục Trường Sinh cũng sẽ không lừa gạt người khác.
“Trường Sinh ca ca, ngươi trả lời câu hỏi của ta trước đi đã.”
Thế nhưng công chúa Hồng Linh không trả lời câu hỏi của Lục Trường Sinh mà lại nhất quyết bắt hắn trả lời câu vừa rồi.
“Ta sẽ giúp người này.”
Lục Trường Sinh gật đầu, đáp lại bằng một ánh mắt vô cùng kiên định, hắn không nói ra câu sẽ đối đầu với Phật Mẫu nhưng những lời này cũng đã để lộ ý định của thật sự của hắn rồi.
“Không cần biết sẽ gây ra rắc rối lớn thế nào, ngươi đều không sợ ư?”
Công chúa Hồng Linh lại hỏi một câu nữa.
“Ừ.”
Giọng điệu Lục Trường Sinh vô cùng chắc chắn.
Thấy thế công chúa Hồng Linh chỉ gật đầu chứ không nói thêm gì nữa.
Lục Trường Sinh thấy thế ngược lại không khỏi nhíu mày.
“Hồng Nhi muội muội, nếu việc này sẽ làm ảnh hưởng tới ngươi thì ngươi cứ nói thẳng ra là được, ta sẽ không làm liên lụy tới ngươi đâu.”
Lục Trường Sinh lên tiếng, hắn không rõ rốt cuộc nàng có ý gì.
Thế nhưng công chúa Hồng Linh lại chỉ lắc đầu: “Trường Sinh ca ca ngươi phải nhớ lấy điều này, bất kể thế nào ta cũng ủng hộ ngươi, ta cũng không sợ liên lụy gì hết, có điều nếu Trường Sinh ca ca đã kiên quyết phải nhúng tay vào việc này thì hãy theo Hồng Nhi tới gặp Vô Thượng của tộc ta đã, hắn sẽ nói cho ngươi biết mọi chuyện.”
Công chúa Hồng Linh mở miệng nói vậy.
“Được.”
Trong lòng Lục Trường Sinh càng thấy tò mò hơn, nhưng hắn không nói nhiều mà chỉ nhanh chóng đi theo sau công chúa Hồng Linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận