Đại Sư Huynh Thường Thường Không Có Gì Lạ

Chương 895. Trường Sinh ca ca, ngươi thật sự muốn trở thành kẻ địch của Phật Mẫu ư?(2)

Lục Trường Sinh lại cười nhạt: “Nói ra cũng khéo, lão tiền bối muốn ta đi tìm ba trăm sáu mươi lăm kiện Đế khí, lúc đầu ta cũng thấy chuyện này rất khó, sau đó lại nghe nói Thập Vạn tiên sơn có rất nhiều bảo vật nên định tới đó thử vận may một lần.”
“Chắc ngài không tin được đâu, quả thực Thập Vạn tiên sơn có vô số loại bảo vật, số ta cũng rất may mắn, vừa hay nhặt được ba trăm sáu mươi lăm kiện Đế khí như ngài yêu cầu, không thừa một kiện cũng không thiếu một kiện.”
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng kể lại, hắn nói rất đơn giản, nhưng quá trình lấy được bảo vật thực ra còn đơn giản hơn nhiều.
“Thập Vạn tiên sơn có nhiều bảo vật thế cơ à?”
Lão tổ Kim Ô rõ ràng cũng không tin lời hắn.
“Đúng thế, ở đấy còn có người chiếm được vô thượng tạo hóa, có thể trực tiếp biến thành Tiên Đế nữa kìa.”
Lục Trường Sinh tùy tiện bịa chuyện, dù lão tổ Kim Ô không tin thì hắn nói gì cũng vậy, mà cũng chẳng có cách nào, đây còn là do hắn đã thổi phồng chuyện này lên mấy lần rồi đấy, nếu nói ra sự thật chắc chắn đối phương càng thêm khó lòng tin được hơn.
“Haizz, thôi, thôi, mỗi người đều có bí mật riêng, ngươi có nhiều Đế khí như vậy là tạo hóa và bí mật riêng của ngươi, ta cũng không hỏi nhiều làm gì.”
Lão tổ Kim Ô lắc đầu, cho rằng nếu Lục Trường Sinh đã không muốn nói thì hắn cũng không nên hỏi nhiều, chỉ biết đến đó là được rồi.
Lão tổ Kim Ô lại nói tiếp: “Nếu đã tìm đủ Đế khí thì tiếp theo chính là lúc sửa chữa Hỗn Độn Chung, đây là một quá trình rất dài, nếu ngươi đồng ý thì cứ ở bên cạnh chờ, nếu không thì để Hỗn Độn Chung lại đây là được.”
“Cần khoảng bao lâu?”
Lục Trường Sinh hỏi thẳng.
“Nhanh nhất cũng phải mất hai năm, chậm thì cần tới mười năm.”
Lão tổ Kim Ô mở miệng đáp lại.
“Nhanh thì hai năm mà chậm là mười năm?”
Dù không có gì phải vội nhưng chuyện đúc lại Hỗn Độn Chung vẫn là việc cần phải làm, Lục Trường Sinh không nghĩ nhiều, hắn trực tiếp lấy Hỗn Độn Chung ra rồi giao nó cho lão tổ Kim Ô.
Hắn cũng chẳng lo lão tổ Kim Ô sẽ ăn cắp bảo vật của mình rồi trốn đi, nhìn khắp thiên hạ này chỉ có hắn mới lợi dụng được người khác, quả thực chưa từng có người nào lợi dụng được hắn cả.
Thế nên hắn không hề lo lắng chuyện như thế xảy ra, còn chẳng hề bận tâm chút nào.
“Vậy xin làm phiền tiền bối.”
Lục Trường Sinh giao Hỗn Độn Chung cho lão tổ Kim Ô, người kia thật cẩn thận nhận lấy, ánh mắt tràn đầy vẻ cung kính cùng sùng bái, đồng thời cũng thốt lên.
“Điều khó nhất khi đúc lại Hỗn Độn Chung không phải là chữa trị vết thương do tháng năm để lại, có ba trăm sáu mươi lăm kiện Đế khí hóa thành chất dinh dưỡng là đủ để tu bổ rồi, phần khó nhất chính là hợp thể.”
Lão tổ Kim Ô nghiêm túc nói.
“Hợp thể?”
Lục Trường Sinh không hiểu lắm.
“Phải, chính là hợp thể, vốn Kim Ô Thần Chung và Hỗn Độn Chung là một thể, sau một lần bị tấn công mới cuối cùng chia làm hai, thậm chí bản thể còn chia lìa thêm một lần nữa, thế nên mới xuất hiện chuông đen và chuông xanh, sử dụng ba trăm sáu mươi lăm kiện Đế khí có thể khiến chuông đen và chuông xanh dung hợp thành một, vấn đề này không lớn.”
“Nhưng để dung hợp bản thể Hỗn Độn Chung và Kim Ô Thần Chung thì rất rắc rối, thứ duy nhất ta đảm bảo được là tinh huyết của thủy tổ, nếu như thành công thì chí bảo sáng thế sẽ lại xuất hiện trên đời, làm chấn kinh ba mươi ba tầng trời, dọa khóc lũ quỷ hồn chốn Cửu U, nhưng nếu thất bại thì sẽ rất phiền toái, bởi tinh huyết của thủy tổ chỉ có một giọt duy nhất, nếu muốn tìm ra giọt thứ hai thật sự rất khó.”
Lão tổ Kim Ô nói.
Dung hợp Kim Ô Thần Chung và Hỗn Độn Chung khó nhất chính là giai đoạn dung hợp bản thể và thần linh, cả hai đã chia lìa từ thời đại hỗn độn, bản thể chuông Hỗn Độn cũng đã lây nhiễm khí tức phàm tục thế nên việc dung hợp trở nên rất khó khăn, cần phải có ba trăm sáu mươi lăm kiện Đế khí rửa sạch khí tức bị thời gian ăn mòn cùng với khí tức hồng trần trên thân chuông.
Cuối cùng còn phải dùng tinh huyết của Đông Hoàng Đế Quân khiến cả hai hợp lại làm một, quá trình này rất rắc rối, chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ thất bại ngay.
“Lão tiền bối, đợi khi nào thật sự dung hợp hãy cho người tới tìm ta, lúc đó ta chắc đang ở trên ba mươi ba tầng trời hoặc tại Yêu giới, ta muốn chính mắt nhìn thấy cả hai dung hợp với nhau.”
Lục Trường Sinh nghiêm túc nói.
Nếu việc dung hợp đã phiền phức như thế thì hắn cũng muốn tự mình tới xem, dù sao bản thân hắn luôn rất may mắn, nếu hắn có mặt chắc hẳn mọi chuyện sẽ ổn thỏa thôi.
“Được.”
Lão tổ Kim Ô không đoán được suy nghĩ thật của Lục Trường Sinh, hắn chỉ cho rằng đối phương muốn tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy mà thôi.
“Vậy giờ ta xin cáo từ tiền bối.”
“Được.”
Lục Trường Sinh gật đầu, đứng lên chuẩn bị rời đi, nhưng cuối cùng hắn lại dừng bước.
“Tiền bối, ta có chuyện này muốn hỏi.”
Lục Trường Sinh dừng bước, nhìn về phía lão tổ Kim Ô, hắn có một câu hỏi không nói ra thì cứ thấy trong lòng khó chịu.
“Ngươi hỏi đi.”
Lão tổ Kim Ô vô cùng bình tĩnh đáp.
“Ta thấy tiền bối dường như đã đạt tới cảnh giới Tiên Đế nhưng lại phát hiện cảnh giới của tiền bối không phải cảnh giới Tiên Đế, có điều cũng không phải cảnh giới Chuẩn Đế, rốt cuộc là sao vậy tiền bối?”
Lục Trường Sinh nói ra nghi hoặc của bản thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận