Tiệm Ăn Khuya Giới Âm Dương
Chương 142:
Cậu ta cũng không nghĩ nhiều, ban đầu cậu ta phát hiện Lương Vũ chỉ nghĩ cậu ta là một hacker, cậu ta lại lo lắng mình sẽ bị phát hiện là quỷ rồi bị anh ấy đuổi đi. Sau này, Lương Vũ lại nghi ngờ cậu ta thật sự là quỷ rồi nhưng anh ấy vẫn đồng ý nhận lấy những tin tức bát quái mà cậu ta cung cấp.
Hơn nữa... trước đó Lương Vũ cũng không có hỏi cậu ta mài Thậm chí, để kiểm tra xem cậu ta có phải quỷ hay không, anh ấy còn lén lút mua một lá bùa bình an, Tiểu Hà biến thành quỷ, đi khắp nơi ăn dưa rồi bận rộn theo đuổi lịch trình của thân tượng nhà mình. Vì thế không phải lúc nào cậu ta cũng ở bên cạnh anh ấy, làm sao cậu ta có thể biết được anh ấy thực sự sợ hãi đến vậy cơ chứ.
Lương Vũ dở khóc dở cười, cuối cùng Tiểu Hà cũng không có ý hại anh ấy, chỉ là cậu ta làm như vậy có điểm không đúng mà thôi.
"Quên đi, quên đi, chúng ta đều có lỗi, bây giờ tôi đã hiểu tình huống trước mắt như thế nào rồi, biết là cậu, tôi cũng không sợ nữa."
Tiểu Hà vô cùng cảm động: "Anh Lương quả nhiên là người tốt! Chỉ có anh mới dám tiết lộ tin tức tôi gửi mà thôi, anh chính là paparazzi giỏi nhất!"
Nhìn qua, một người một quỷ lại thân thiết, thiếu mỗi lễ kết bái huynh đệ.
"Con quỷ này lại không làm chuyện gì xấu cả... cô có thể để cậu ta rời đi được không?" Lương Vũ cố gắng cầu tình giúp người truyền tin cũ của mình.
Lúc này, anh ấy đã quên mất cảm giác chân mình khó chịu và sợ hãi như thế nào.
Diệp Tuyên: ...
"Anh không sợ sao? Cũng không luyến tiếc cây rụng tiên của mình sao?"
"Chủ yếu là vì cậu ta đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi lại không biết là cậu ta đang giúp tôi. Tiểu Hà ở lại cũng không ảnh hưởng đến ai, cậu ta cũng chỉ muốn xem thêm chút tin đồn bát quái má thôi, lại không làm chuyện gì xấu." Lương Vũ lắc đầu, lúng túng cười nói: "Đương nhiên, cậu ta có thể ở lại tiếp tục làm người truyền tin vẫn là tốt nhất."
Anh ấy sợ rằng là do quỷ thần tác động đến nhưng khi biết con quỷ này đến từ đâu, anh ấy vẫn tiếp tục nam quỷ này tiếp tục cung cấp tin đồn bát quái cho anh ấy.
Là quỷ cũng rất tốt, ở những nơi thể thu thập được tin tức, chỉ cần có quỷ xuất hiện sẽ không để lại dấu vết, mặt khác còn có thể lấy tin trực tiếp như vậy, chẳng phải là lựa chọn tốt nhất sao?
Diệp Tuyền dội một gáo nước lạnh vào tương lai tươi sáng mà anh ấy tưởng tượng: "Nếu để cậu ta ở gần con người lâu ngày đã ảnh hưởng đến sức khoẻ và tính mạng của người sống. Ngoài ra, quỷ còn dùng sức mạnh đặc biệt của mình để theo dõi chuyện riêng tư của người khác, anh có thể lấy được tin tức và kiếm thêm thu nhập nhưng sau này nhất định cũng phải chịu trách nhiệm trước hành vi đó của mình.”
Lương Vũ hùng hồn nói: "Nhưng bọn họ đều là người của công chúng. Chỉ cần phóng viên giải trí chúng tôi có năng lực nắm bắt được tin tức không phải là được rồi sao? Tôi có thể thuê quỷ hồn làm người truyền tin để lấy được tin tức độc quyền không phải là do tôi có năng lực sao? Hơn nữa đại sư, cô nhìn xem, đám người bị vạch trần đó thiếu đạo đức như vậy, sớm muộn gì không bị đưa ra ánh sáng?"
Hiển nhiên, đối với anh ấy mà nói, đã biết cái giá phải trả, lại biết quỷ sẽ đồng ý giúp đỡ anh ấy, vậy thì không còn vấn đề gì nữal
Tiểu Hà liều mạng đi theo, mặc dù Du Tố Tố cũng muốn gật đầu ủng hộ, đấu tranh vì lợi ích được ăn dưa hóng chuyện mỗi ngày của mình. Nhưng nhìn qua sắc mặt của bà chủ, cô ấy lại không dám lên tiếng gì thêm. ... Cậu ta tự nguyện hy sinh cả sinh mạng của mình để hóng chuyện, muốn dùng âm khí để trở thành người truyên tin đa năng sao? Nếu như vậy lại quá lộn xộn rồi.
Diệp Tuyền lạnh lùng từ chối,'Hoặc là đến địa phủ đầu thai, hoặc là thuyết phục tôi để cậu ở lại cửa hàng đồ ăn khuya, tiếp tục ở lại nhân giới."
Ở lại xem tin đồn bát quái cũng không sao, không muốn đầu thai cũng không sao, nhưng nếu không tuân thủ quy tắc mà lén lút theo dõi người khác bằng âm khí của mình, di chuyển giữa các loại điện thoại di động thông qua đường Internet, nghĩ cũng đừng hòng nghĩ tới.
Tiểu Hà còn chưa kịp nói gì thì mặt Lương Vũ đã xụ xuống trước: "Thật sự không thể sao?"
Mặc dù đã nhận được tín hiệu "tương lai sẽ mất đi một nguồn tin tức lớn", biết mình sẽ đánh mất miếng bánh béo bở này cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng khi thật sự mất đi nguồn tin này anh ấy vẫn không khỏi cảm thấy khó chịu.
Đó là mơ ước của những paparazzi như bọn họ đó! Tuy nhiên, nó chỉ khả dụng trong một thời gian giới hạn... việc đánh mất nó sau khi có được lại càng khiến anh ấy khó chịu hơn!
"Cậu muốn ăn dưa sao? Muốn nghe mấy chuyện bát quái của người khác sao? Hay là muốn chỉnh sửa video, ảnh để quảng bá?"
Mắt thấy một số điểm mạnh của mình đều bị chối bỏ, Tiểu Hà lo lắng gãi đầu, chân thành nói: "Cái này... tôi cũng không biết phải làm chuyện gì khác."
Trước khi Tiểu Hà kịp nói tiếp, cánh cửa đã đóng kín của cửa hàng đồ ăn khuya lập tức vang lên tiếng động: "Bà chủ Diệp, cô còn ở đó không?”
"Lộ Băng?" Những người khác thì không nói, nhưng Diệp Tuyền lại rất hứng thú với mấy tin tức mới mà Lộ Băng mang đến.
Lộ Băng vừa bước vào cửa liền cảm thấy bầu không khí có gì đó không ổn, rõ ràng là đã đóng cửa, nhưng trong cửa hàng còn sót lại mấy người khác. Cảnh tượng này còn có chút quen thuộc, ánh mắt của Lộ Băng dừng lại trên khuôn mặt tái nhợt của Tiểu Hà, hỏi: "Quỷ mới sao?”
Diệp Tuyền không quá kinh ngạc khi cô ấy có thể đoán ra được, cô bảo Du Tố Tố lấy cho Lộ Băng một chén súp Tiểu Điếu Ly: "Đồ ăn khuya đã bán hết rồi, uống chút canh lót dạ đi."
Lộ Băng vừa uống canh, Du Tố Tố ở một bên vừa kể lại chuyện của Tiểu Hà cho cô ấy nghe, Lộ Băng cau mày nói: "Cậu có thể lưu lại nơi này rồi."
"A? Nhưng, nhưng tôi đã chết rồi cơ mài!" Tiểu Hà bối rối đáp.
Lộ Băng lại nói: "Coi như cậu đã trở thành quỷ rồi, nhưng lấy công chuộc tội cũng không phải là không thể, tiếp tục ở lại đây thêm một thời gian cũng được."
Tiểu Hà vui mừng khôn xiết, nhưng lại nhớ tới những ưu điểm của cậu ta đã bị Diệp Tuyền từ chối trước đó, ngập ngừng nói: “Có lẽ tôi sẽ không giúp được cái gì...'
"Cái khác không sử dụng được, nhưng kỹ năng di chuyển qua các loại điện thoại của cậu rất hữu dụng." Lộ Băng thong dong nói tiếp, Tiểu Hà lập tức gật đầu đồng ý.
Nhìn thấy Lộ Băng nhanh chóng lừa quỷ vào làm việc cho Cục giám sát, Diệp Tuyền ghé mắt nhìn cô ấy một cách khó hiểu.
Nếu cô nhớ không lâm, để tránh gặp chuyện ngoài ý muốn, Cục Giám sát thường sẽ không thu nhận quỷ.
Lộ Băng lập tức chớp mắt: Không phải còn có bà chủ Diệp ở đây sao?
"Giáo phái gần đây tôi truy bắt rất cứng đầu, lại rất giỏi chạy trốn đến mức tôi bị mất dấu đến mấy lần. Tôi bèn nghĩ đến việc thử một phương pháp khác, huyền học kết hợp với công nghệ kỹ thuật xem sao." Lộ Băng hắng giọng, nghiêm túc giải thích, cô ấy không đến đây để cướp nhân viên của cô.
"Tùy cô." Diệp Tuyền không mấy để ý tới chuyện này.
Tiểu Hà cảm thấy có người cần mình, lấy hết dũng khí hỏi thêm một câu: "Vậy tôi đi cùng cô, tôi có thể tiếp tục xem mấy tin tức bát quái, theo đuổi thân tượng của tôi và chia sẻ với những người khác không?”
Đây chính là lý do tại sao cậu ta muốn tiếp tục ở lại thế giới loài người, nếu không được thì cậu ta đành chấp nhận xuống địa phủ báo tên mà thôi.
"Ăn dưa thì được, nhưng không được hù dọa người khác hay lén lút theo dõi chuyện riêng tư của người khác nếu không được cho phép." Lộ Băng không phải ma quỷ gì, có một chút sở thích nhưng không làm ảnh hưởng đến công việc là được.
"A..." Với cậu ta, được ăn dưa, hóng chuyện thực sự rất thú vị. Nhưng cậu ta chỉ có thể chọn một cái, Tiểu Hà thà ở lại tiếp tục ăn dưa còn hơn phải đầu thai trong buồn chán. Tiểu Hà lập tức gật đầu: "Được thôi."
Lộ Băng lái xe tới, muốn ăn bữa khuya, nhưng lại đến hơi muộn, lỡ mất thời điểm còn đồ ăn. Thấy cửa hàng bán đồ ăn khuya tuy đã đóng cửa nhưng vẫn sáng đèn, cô ấy liền tới gõ cửa thử vận may.
Không ngờ bữa ăn còn chưa kịp ăn đã nhặt được một con quỷ có thể giúp đỡ cô ấy giải quyết chuyện đau đầu kia, đúng là thu hoạch rất lớn.
Sau khi Tiểu Hà chết cũng không quá bài xích với công việc lúc trước của mình, trước khi đi theo Lộ Băng, cậu ta chân thành nói lời tạm biệt với Diệp Tuyền: "Bà chủ Diệp là người tốt! Tuy cửa hàng bán đồ ăn khuya không cần tôi nhưng cô vẫn quan tâm đến tôi, giới thiệu cho tôi một công việc, tôi nhất định sẽ nghĩ cách tuyên truyền giúp cửa hàng của cô!"
Diệp Tuyền: ... Không cần thiết lắm đâu.
Tiểu Hà không quên Lương Vũ và Du Tố Tố: "Khi tôi nhìn thấy những tin tức mới, tôi nhất định sẽ chia sẻ chúng với hai người! Chúng ta cùng theo đuổi thần tượng nhé!"
"Được."
"Tôi cũng sẽ gửi cho cậu!"
Du Tố Tố và Lương Vũ đồng thời đáp lại.
Có lẽ đây chính là mị lực của việc theo đuổi ngôi sao và buôn chuyện. Có thể vượt qua rào cản giữa người và quỷ.
Mặc dù bàn tay vàng của Lương Vũ đã chạy mất, nhưng nỗi lo lắng lớn nhất của anh ấy cũng không còn nữa.
Nhìn Tiểu Hà rời đi, anh ấy vỗ vỗ túi máy ảnh trước ngực, giễu cợt nói: "Từ nay về sau tôi lại phải dựa vào chính mình rồi. May mắn thay, tôi vẫn có tâm nhìn xa, vẫn luôn làm theo những điều cơ bản mà tôi đã học được!"
Đi theo các paparazzi trẻ tuổi chạy ngược chạy xuôi, anh ấy sợ rằng nếu không còn sự giúp đỡ của quỷ hồn, kỹ năng của anh ấy sẽ dần biến mất, công việc của anh ấy cũng sẽ không còn nữa. Anh ấy đã kiếm đủ nhiều tiên, nhưng không muốn công việc này rơi vào đường cùng chỉ vì tính chủ quan của bản thân anh ấy. Anh ấy vẫn muốn tiếp tục theo đuổi công việc này dù anh ấy không thể kiếm nhiều tiền như lúc còn có bàn tay vàng, đó là vì anh ấy thực sự yêu thích nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận