Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 107 – Tấn Thăng Chân Truyền, Linh Phong.

Thái Huyền tông.
Có bảy tòa chủ phong.
Xung quanh chủ phong có rất nhiều ngọn núi nhỏ, nối liền với nhau, thoạt nhìn có vẻ như có một loại ý vị của đại trận thiên địa.
Đây chính là Linh Phong.
Dưới mỗi ngọn Linh Phong, đều có một đầu khoáng mạch Nguyên Thạch, cộng thêm sự hội tụ của trận pháp tương ứng, khiến cho linh khí trong Linh Phong có thể nói là vô cùng dồi dào.
Rất thích hợp để tu luyện.
Tu luyện ở đây, có thể nói là một ngày tương đương với năm sáu ngày bên ngoài.
Chỉ tiếc rằng số lượng Linh Phong có hạn.
Không thể cung cấp cho mỗi đệ tử chân truyền một tòa.
Vì vậy, điều này dẫn đến các đệ tử chân truyền phải cạnh tranh lẫn nhau.
Cứ một khoảng thời gian, tông môn sẽ mở ra một số Linh Phong trống ra ngoài.
Một số là mới xây, một số thì chủ nhân cũ đã rời đi.
Ngoài ra, để nâng cao tinh thần tu luyện của các đệ tử, tông môn cho phép các đệ tử tỉ thí với nhau, người thắng sẽ có thể đoạt lấy Linh Phong của người thua.
Không có chuyện Linh Phong mãi mãi thuộc về một người nào đó.
“Từ nay trở đi, đây sẽ là Linh Phong của ngươi.”
Diệp trưởng lão cười nói.
Mạnh Trường Khanh nhìn xung quanh.
Dưới chân đã là đỉnh Linh Phong, tuy nói là ngọn núi nhỏ, nhưng thực ra không hề thấp hơn đỉnh chủ phong nhiều, có độ cao khoảng hai phần ba chủ phong.
Tầm nhìn xung quanh rộng lớn, mây mù bao phủ, khi gặp đúng thời điểm có thể giống như vân hải.
Cảnh sắc có thể nói là khá hùng vĩ tráng lệ.
Tu luyện ở nơi này, thời gian lâu dài, ý chí sẽ trở nên phóng khoáng hơn.
Ngoài ra, về mặt linh khí, cũng thực sự rất dồi dào.
Gần như đã đạt đến giai đoạn hóa vân hóa vũ.
Chỉ cần hít một hơi, chân khí trong Đan Hải đều cảm giác sẽ tăng lên một chút.
“Nơi tốt.”
Mạnh Trường Khanh gật đầu, nói từ tận đáy lòng.
“Ha ha, trong tông môn, Linh Phong cũng có thể coi là một nguồn tài nguyên tu luyện rất trân quý, không phải ai cũng có thể có được.”
Diệp trưởng lão vuốt râu trắng, “Tổng cộng cũng chỉ có một trăm lẻ tám tòa mà thôi.”
“Ít vậy sao?”
Mạnh Trường Khanh hơi sững sờ.
“Ừm, vì vậy ngươi phải không ngừng mạnh lên, nếu không sẽ bị những người khác ép đi xuống/”
Diệp trưởng lão cười nói, “Tuy nhiên, với thực lực và tiềm năng của ngươi, hẳn là sẽ không gặp vấn đề gì ở mặt này.”
“Đây là một tòa Linh Phong mới, ngươi có thời gian thì tự đặt tên đi.”
“Ngoài ra, đã nghĩ ra muốn lấy thứ gì chưa?”
“Sau khi đánh bại Xích Bạo Kim Cương Viên, ngoài Linh Phong ra, ngươi còn có thể lựa chọn một trong số Linh Binh, đan dược tam phẩm, Địa cấp vũ kỹ v.v…”
“Ta chọn Địa cấp vũ kỹ.”
Mạnh Trường Khanh không chút do dự.
Mặc dù bây giờ trong tay hắn đã có hai môn Địa cấp vũ kỹ, nhưng một môn là tăng lượng chân khí, một môn còn lại là bí thuật.
Hoàn toàn không phải loại vũ kỹ có thể sử dụng tường xuyên.
Nếu đặt ở trước đây, Mạnh Trường Khanh có lẽ sẽ không quá gấp gáp.
Nhưng bây giờ thì khác.
Trong hàng ngũ đệ tử chân truyền, đặc biệt là những người xếp hạng khá cao, có khả năng lớn đều có vũ kỹ Địa cấp.
Nếu hắn không có thì sẽ rất thiệt thòi.
Vì vậy phải nhanh chóng tăng nội tình căn cơ.
“Được.”
Diệp trưởng lão rút một tấm lệnh bài từ trong ngực ra, đưa cho Mạnh Trường Khanh.
Chiếc lềnh bài này toàn thân màu bạc.
Mặt trước là hãi chữ ‘’Thái Huyền’’, mặt sau là chữ “Địa”.
“Cầm tấm lệnh bài này, ngươi có thể đến Tàng Vũ Các, tìm Thủ Các trưởng lão đổi lấy một môn Địa cấp vũ kỹ sơ giai.”
Diệp trưởng lão cười nói.
Đồng thời trong mắt cũng lóe lên một tia hâm mộ.
Mặc dù là nội môn trưởng lão, nhưng trong hàng ngũ trưởng lão, thực ra vị trí của hắn là thấp nhất.
Không có cách nào khác, ai bảo hắn không đủ tiềm năng chứ.
Gần bốn mươi tuổi, vẫn đang lơ lửng ở Ích Hải Cảnh, không thể đột phá.
Cuối cùng chỉ có thể chọn trở thành nội môn trưởng lão.
Vì vậy, Địa cấp vũ kỹ trân quý, tự nhiên cũng không phải là thứ hắn có thể chạm vào.
Thực ra trong tông môn, cũng không phải tất cả đệ tử chân truyền đều có thể tu luyện Địa cấp vũ kỹ.
Ngược lại.
Là tương đối ít.
Bởi vì đối với bất kỳ thế lực nào, Địa cấp vũ kỹ đều là vật cốt lõi, không thể dễ dàng truyền thụ cho đệ tử.
Cần phải xem xét nhiều mặt.
Cuối cùng mới có thể trao cho.
“Được.”
Mạnh Trường Khanh gật đầu.
“Ngoài ra, còn có một chuyện nữa, ta muốn nói với ngươi.”
Dường như nhớ ra điều gì đó, Diệp trưởng lão vỗ trán một cái.
“Trưởng lão cứ nói.”
“Ba tháng nữa sẽ là Thất Mạch Diễn Võ, thời gian cụ thể vẫn chưa được xác định, đợi thông báo sau.”
Diệp trưởng lão nói.
“Thất Mạch Diễn Võ?”
Mạnh Trường Khanh hơi sững sờ.
“n, ngươi không biết sao?”
Diệp trưởng lão đối với phản ứng của Mạnh Trường Khanh có chút ngạc nhiên, thân là đệ tử nội môn, hẳn là phải biết Thất Mạch Diễn Võ mới đúng a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận