Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 332 – Gặp Lại Ngọc Hồng Tuyết, Võ Giả Ma Đạo

Có lẽ là do thần vật bình thường.
Huyết Vân Thần Đằng chín nhanh hơn Quả Ước Nguyện Thần Linh rất nhiều.
Gần như vừa mới bước vào Man Hoang Hải là có thể hái được rồi.
Cũng chính vì vậy.
Nơi này đã nổ ra chiến đấu.
Ầm!
Trong hư không, thi khí cuồn cuộn!
Quyền Ý năm thành.
Vô cùng mạnh mẽ!
“Đại Nhật Kim Thân!”
Tiếng hét của một nữ tử vang lên.
Như đại nhật buông xuống, toàn thân Ngọc Hồng Tuyết tỏa ra kim quang rực rỡ, hai lòng bàn tay như được đúc bằng lưu ly.
Ầm!
Trong nháy mắt.
Hai người va chạm!
Thân hình Ngọc Hồng Tuyết lập tức lùi lại hàng trăm thước.
Chỉ thấy hai lòng bàn tay nàng đã xuất hiện vết nứt.
Nhìn mà giật mình.
“Ma đạo!”
Ngọc Hồng Tuyết hít một hơi thật sâu.
Trên khuôn mặt tuyệt đẹp, lộ vẻ ngưng trọng.
Khi phát hiện mình đang ở ngoại hải phía Đông, nàng trực tiếp hướng về phía Huyết Vân Thần Đằng.
Là yêu nghiệt trấn thế, nàng đương nhiên sẽ không dùng loại thần vật này để đột phá, nhưng có thể mang về cho tông môn, trong tông môn có rất nhiều người đang chờ đợi.
Nhưng vừa mới đến nơi này.
Trong hư không lại có bóng người xuất hiện, đó chính là ma đạo, coi như là tình cờ xuất hiện ở đây!
Cái gọi là chính tà bất lưỡng lập.
Tất nhiên là trực tiếp ra tay đánh nhau.
“Thi m Ma Tông.”
Ngọc Hồng Tuyết nhìn làn da trắng bệch của đối phương, lập tức hiểu rõ.
Cũng không ngờ vận khí của mình lại ‘tốt’ như vậy.
Nhanh như vậy đã gặp phải cường giả ma đạo.
Hơn nữa rõ ràng người trước mắt này không phải là nhân vật bình thường.
Chắn chắn là một trong những yêu nghiệt trấn thế của Ma Đạo!
Vừa rồi chỉ giao chiến một chút, nàng đã hiểu rõ được chênh lệch!
Về công pháp vũ kỹ thì gần như tương đương, chủ yếu là chân ý, chênh lệch tới hai thành, quá lớn.
Cho nên chỉ một quyền của đối phương đã khiến nàng có chút khó tiêu.
“Xem ra ngươi chính là thiếu các chủ của Cửu Thái Lưu Ly Các ở Nam Cảnh a.”
“Chậc chậc, chỉ là yêu nghiệt đương thời, mà cũng dám đến Thượng Cổ Chi Địa tranh đoạt cơ duyên.”
“Đúng là trẻ người non dạ không sợ hổ.”
Cao thủ ma đạo cười lạnh.
Đồng thời thân thể không ngừng lớn lên, chớp mắt đã cao tới mười thước!
Thi khí nồng nặc tỏa ra.
Dường như có thể ăn mòn cả hư không!
Thi m Ma Tông, tín ngưỡng Thi Ma Thần, là một nhánh luyện thể khác biệt…
“Bản thân ta không muốn đối đầu với đám chính đạo các người sớm như vậy, nhưng nếu đã gặp thì tiện tay giải quyết luôn vậy.”
Cao thủ ma đạo bẻ cổ, trong đôi mắt trắng bệch hiện lên vẻ hung tàn.
“Nói khoác không biết ngượng!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Ngọc Hồng Tuyết hơi lạnh.
Bị người khác coi thường như vậy, nàng làm sao chịu được.
Nếu không phải người này tu luyện lâu hơn nàng, nội tình thâm hậu hơn, cùng tuổi thì nàng chắn chắn có thể đánh bại hắn dễ dàng!
Chỉ là trên đời này làm gì có nhiều ‘’nếu’’ như vậy.
“Hừ, nói khoác hay không, lát nữa ngươi sẽ biết!”
Cao thủ ma đạo biến mất ngay tại chỗ trong nháy mắt.
Thi khí ngập trời.
Hướng về phía Ngọc Hồng Tuyết tung ra một quyền!
“Thi m Ma Thần Công – Ma Vân Thôn Nhật!”
Ngọc Hồng Tuyết lại né tránh.
Trong lúc né tránh, nàng cũng đang tìm cơ hội chiến thắng.
Trong mắt mọi người, ma công tương đối thấp kém, chỉ những người có tư chất kém mới lựa chọn.
Nhưng thực tế không phải vậy.
Ma công đỉnh cao sẽ không hề yếu hơn công pháp của các thế lực lớn.
Nếu không thì Ma Đạo Thập Tông làm sao có thể tồn tại đến tận bây giờ.
“Đáng giận.”
Khuôn mặt Ngọc Hồng Tuyết hơi khó coi.
Bởi vì nàng thực sự không tìm ra cơ hội, nội tình của người này quá thâm hậu, gần như không có sơ hở rõ ràng.
Còn kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú.
Tiếp tục như vậy.
Nàng chắn chắn không có khả năng lật ngược tình thế.
Cuối cùng chỉ có thể ngã xuống!
“Nằm xuống đi!”
Trong chớp mắt mất tập trung, nàng đã bị cao thủ ma đạo này bắt lấy sơ hở.
Thân hình lóe lên.
Đã đến sát ngay trước mặt.
Tay phải thi khí như băng giá quấn quanh, đóng băng hư không, vỗ thẳng vào đầu Ngọc Hồng Tuyết.
Nếu trúng đòn này.
Ngọc Hồng Tuyết chắn chắn hồn phi phách tán!
Trong tình huống nguy cấp, Ngọc Hồng Tuyết vội vàng vận công, hai tay hoành ngang trước mắt.
Ánh sáng cửu thái lưu ly chói mắt đến cực điểm!
Ầm!
Lực lượng khủng khiếp trực tiếp đánh bay Ngọc Hồng Tuyết.
Máu nhuộm hư không.
Thân hình không ngừng lùi lại, căn bản không có sức dừng lại.
Lúc này, Ngọc Hồng Tuyết trông có phần chật vật, hai cánh tay vô lực rũ xuống, sắc mặt trắng bệch, toàn thân phủ đầy thi khí.
Rõ ràng là đã bị thương nặng.
“Cầm đầu của ngươi đi nhận thưởng.”
Cao thủ ma đạo cười tàn nhẫn.
Định tiến lên kết liễu.
Nhưng vừa bước chân lên, hắn đã dừng lại.
Bởi vì hắn nhìn thấy có người đến.
Đỡ lấy Ngọc Hồng Tuyết.
“Như thế nào lại bị đánh thảm như vậy?”
Giọng nói pha chút ý cười vang lên, khiến Ngọc Hồng Tuyết cũng tỉnh táo hơn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận