Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 60 – Băng Tuyệt Cửu Châu.

Cái đuôi to như búa tạ quét ngang.
Mạnh Trường Khanh nhíu mày, lùi về phía sau vài bước, nhìn như chậm rãi nhưng thực tế rất nhanh, chỉ cách đuôi một gang tay.
‘’Không hổ là yêu thú cấp hai đỉnh cao, bất kể là lực lượng, tốc độ hay phản ứng, đều vượt xa đám yêu lang trước kia.’’
Thân hình Mạnh Trường Khanh như ảo ảnh, mỗi lần đều tránh thoát sát chiêu của Thiết Giáp Viêm Sư.
Hơn nữa, trong yêu thú cấp hai, Thiết Giáp Viêm Sư cũng được coi là loại đỉnh cấp, không phải võ giả Thông Khiếu Cảnh bình thường có thể đối phó.
Chỉ tiếc là tuy mạnh, nhưng vẫn chưa đến mức khiến hắn cảm thấy khó giải quyết, hắn không vội vàng đánh chết nó, chủ yếu là muốn xem cách tấn công của những yêu thú này.
Dù sao trước đây, cơ bản hắn chỉ chiến đấu với người, rất ít khi giao đấu với yêu thú.
Rống!
Thấy công kích của mình liên tiếp thất bại, Thiết Giáp Viêm Sư càng thêm tức giận, ngọn lửa trong miệng cũng bùng lên đến cực hạn.
Đối với vị trí của Mạnh Trường Khanh, nó trực tiếp há miệng phun ra!
Viêm Tức!
Oanh!
Dòng dung nham cuồn cuộn như hồng thủy tuôn trào!
Nhấn chìm núi rừng, thiêu cháy vạn vật, khói bụi mù mịt bao trùm!
Trong phạm vi trăm thước đều trở thành Hỏa Vực!
Thiết Giáp Viêm Sư ngậm miệng lại, đôi mắt đỏ như máu quét nhìn xung quanh.
Khí tức chán ghét dường như đã biến mất, vậy hẳn là đã chết rồi.
Nhưng ngay sau đó, nó đột nhiên nhìn về phía trước.
Thì thấy nơi đó vẫn còn một gốc cây cổ thụ đứng vững như trước.
Xung quanh có hàn khí tràn ngập, ngăn cản dòng dung nham chảy tới.
Mà trên đỉnh cây cổ thụ, một bóng người đứng lặng lẽ.
Tay cầm trường kiếm, áo trắng như tuyết, tóc đen như mây.
Đúng là nhân tộc vừa rồi!
Chẳng lẽ hắn vẫn chưa chết?
Rống!
Thiết Giáp Viêm Sư lại gầm thét một tiếng, điên cuồng xông tớ.
Lớp giáp lân trên cơ thể nó nhanh chóng chuyển sang màu đỏ thẫm, tràn ngập khí tức kiên cố bất khả xâm phạm.
Rõ ràng là đang vận dụng thiên phú thứ hai (Thiết Giáp)!
‘’Nếu không thể trở thành bằng hữu, vậy cũng chỉ có thể đưa ngươi xuống lòng đất.’’
Mạnh Trường Khanh lẩm bẩm.
Địa điểm kiểm tra này cũng không tệ lắm.
Nói riêng về thực lực, thiên phú yêu thú đúng là khủng bố, thuộc về loại từ nhỏ đã có, in sâu trong huyết mạch.
Căn bản không cần tu luyện công pháp gì.
Đẳng cấp đến, tự nhiên liền thức tỉnh.
Ngược lại Nhân tộc, phần lớn đều là quá trình phấn đấu từ không đến có.
Nhưng mỗi chủng tộc đều có giới hạn cao nhất của mình.
Yêu thú giới hạn dưới tuy cao, nhưng giới hạn trên rõ ràng là không bằng Nhân tộc.
Nếu không cũng sẽ không thất bại trong đại chiến chủng tộc vô số tuế nguyệt trước.
Mạnh Trường Khanh thu liễm tâm thần, tay phải cầm chuôi kiếm, hoành kiếm ở trước mắt, hai ngón tay trái lướt qua thân kiếm.
Giờ khắc này, khí huyết vốn nóng rực của hắn, trong nháy mắt trở nên băng hàn vô cùng!
Loáng thoáng ở phía sau hóa thành một vầng trăng cong!
Linh Lung Hàn Nguyệt Kiếm Kinh!
Kiếm pháp Huyền cấp cao giai!
Tuy đã có được một thời gian, nhưng Mạnh Trường Khanh vẫn chưa bao giờ dùng qua.
Lý do rất đơn giản.
Tạm thời chưa có ai có thể bức hắn ra át chủ bài này!
Thiết Giáp Viêm Sư trước mắt cũng không phải yêu thú bình thường, thực lực cường hãn.
Tuy chỉ dựa vào Phong Lôi Kiếm Quyết cũng có thể chiến thắng, dù sao có Kiếm Thế gia tăng, nhưng tình hình chiến đấu nhất định sẽ vô cùng gian khổ.
Mạnh Trường Khanh cũng không phải là người thích tìm tội chịu.
Có thể dễ dàng giải quyết, cần gì phải ác chiến?
‘’Linh Lung Hàn Nguyệt? Băng Tuyệt Cửu Châu!’’
Mạnh Trường Khanh nháy mắt đã biến mất ở đỉnh cổ mộc, đón Thiết Giáp Viêm Sư mà đi.
Bước chân điên cuồng biến hóa.
Đúng là Kiếm Bộ!
Đồng thời trong cơ thể có khí thế vô cùng sắc bén xuất hiện!
Tựa như một thanh tuyệt thế thần kiếm ra khỏi vỏ!
Các loại gia trì được sử dụng.
Để cho hàn khí trên thân kiếm càng thêm nồng đậm!
Nơi đi qua, khắp nơi đều là băng sương, cho dù là nham thạch nóng bỏng cũng bị đóng băng!
Một kiếm này, thuộc về một kiếm đỉnh cao nhất hiện nay của Mạnh Trường Khanh!
Cường hãn tuyệt luân!
Cho nên ngay cả Thiết Giáp Viêm Sư cũng cảm thấy bất an cùng rung động thật sâu.
Nó rõ ràng một kiếm này, không phải mình có thể ngăn cản.
Nhưng địch ý cùng với bản năng trong huyết mạch làm cho nó cũng không có lựa chọn đình chỉ mà là gia tăng yêu lực thôi động, không ngừng tăng lực phòng ngự lên!
Cố gắng chống lại một kích này!
Oanh!
Hai người rốt cục va chạm vào nhau.
Hàn khí khủng bố trong nháy mắt bao lấy Thiết Giáp Viêm Sư.
Thân hình khổng lồ của nó đóng băng ngay tại chỗ.
Đây không phải là hàn khí đơn giản, bản chất chính là kiếm khí, vô cùng sắc bén, dễ dàng từ khe hở lân giáp thẩm thấu vào trong cơ thể Thiết Giáp Viêm Sư!
Đóng băng toàn bộ cơ quan nội phủ trong cơ thể nó!
Một màn này có chút kinh người, Thiết Giáp Viêm Sư đứng yên tại chỗ như tượng băng đứng, nham thạch trong miệng vẫn còn lóe sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận