Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 150 – Ma Tông Trưởng Lão

Một ma tu ở Ích Hải Cảnh ngũ trọng trực tiếp bị kiếm khí cuốn vào, tứ phân ngũ liệt.
Máu đỏ tươi ấm áp bắn tung tóe, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Lúc này, những ma tu khác mới tỉnh mộng.
Cũng hiểu rõ khoảng cách giữa hai bên, không phải chỉ cần đông người là có thể chiến thắng.
Người đến đây chắn chắn là thiên tài hàng đầu của Thái Huyền Tông!
Chính là loại vô địch cùng cảnh giới kia!
“Chạy!”
Không chút do dự.
Tất cả ma tu đều quay người bỏ chạy.
Nhưng Huyền Kim Kiếm Khí đã tràn ngập khắp nơi.
Không nơi nào không có!
Chặn đường của bọn hắn.
Oanh!
Hơn mười hơi thở sau.
Tên ma tu cuối cùng gục ngã.
Xung quanh không còn bất kỳ sinh vật sống nào.
Máu chảy đầy đất, ròng ròng, thậm chí hội tủ chảy thành một dòng suối nhỏ.
Ngay cả mây mù trong thung lũng cũng như nhuộm một màu đỏ tươi.
Liên tục có hắc bạch nhị khí hiện lên, cuồn cuộn hướng về phía Mạnh Trường Khanh.
Hội tụ trên lòng bàn tay.
“Sát sinh chi đạo.”
Mạnh Trường Khanh hít vào một hơi thật sâu.
Lúc này, khí chất của hắn đã có sự thay đổi rõ rệt, không còn vẻ tùy tiện như trước, mà tràn đầy sát khí.
Ngay cả ánh mắt cũng ánh lên vẻ lạnh lùng thấu xương.
Hắn không phải chưa từng giết người, cũng không phải chưa từng giết nhiều người như vậy một lúc.
Trước đây ở Bạch Vân Sơn hắn cũng đã từng giết không ít người.
Nhưng lần này lại khác.
Cùng với sự vận hành của tâm kinh và sự dung nhập của hắc bạch nhị khí vào cơ thể.
Dường như có thứ gì đó đang ảnh hưởng đến ý chí của hắn.
Liên tục kêu gọi hắn tiếp tục sát lực.
Giết! Giết! Giết!
“Ảnh hưởng của Sát Sinh Chi Đạo.”
Mạnh Trường Khanh nhắm mắt lại.
Trên bí bản có ghi chép, kiếm quyết này tuy sau khi luyện thành sẽ có uy lực vô cùng to lớn, nhưng vì cần phải tàn sát một số lượng lớn sinh linh, chủ động hấp thu sát khí, nên trong quá trình tu luyện, sẽ bị ảnh hưởng bởi nó.
Kẻ có ý chí không kiên định.
Có khả năng sẽ hoàn toàn rơi vào con đường mất đi bản ngã, biến thành chết chóc.
“Quả không hổ là Vũ Kỹ Địa cấp cao giai, không dễ luyện như vậy.”
Mạnh Trường Khanh mở mắt ra.
Dừng vận hành tâm kinh.
m thanh lờ mờ bên tai cũng dần tan biến.
“Nhưng đối với ta, không thành vấn đề.”
Mạnh Trường Khanh mỉm cười.
Hắn không cần phải thực sự giết nhiều sinh linh như vậy, có thẻ đạt được, chỉ cần vài tiếng ‘’Đinh’’ vang lên.
Có thể bỏ qua quá trình trung gian.
“Nhưng về mặt ý chí, vẫn cần không ngừng củng cố.”
Thu hồi suy nghĩ, Mạnh Trường Khanh trở nên bình tĩnh.
Tu luyện võ đạo càng về sau, ý chí và tâm cảnh càng trở nên quan trọng.
Bằng không rất dễ đi vào lạc lối, đi vào ma đạo.
“Tổng cộng một trăm hai mươi ba người.”
“Bây giờ chỉ còn lại một người cuối cùng.”
Mạnh Trường Khanh tiến về phía trước.
Áo bào trắng trên người đã nhuộm thành màu đỏ máu.
Khiến hắn trông có cảm giác giống như một võ giả ma đạo.
Ầm!
Sâu trong thung lũng.
Một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện từ trong một đại điện!
Ngay lập tức, cát bay đá chạy, mặt đất rung chuyển!
Chỉ thấy đỉnh đại điện vỡ vụn, một bóng người nhảy lên, không có vật gì dưới chân, nhưng lại đứng vững trên bầu trời.
Người này mặc áo bào đen, mái tóc bạc phơ bay nhẹ.
Khi nhìn thấy tràng cảnh thi thể khắp nơi, máu tươi thành dòng, trong đôi mắt hơi đục ngầu của hắn bỗng dưng xuất hiện vẻ giận dữ.
Hắn không ngờ chỉ vì mình bế quan chữa thương một chút.
Mà căn cứ của mình đã bị người ta tàn sát!
Hơn nữa còn nhanh như vậy!
“Đệ tử Thái Huyền Tông!”
Ma Tông trưởng lão nhìn xa, hướng về phía Mạnh Trường Khanh cả người đầy sát khí đang đi đến.
Đồng tử của hắn hơi co lại.
Không biết vì sao, trong lòng hắn lại thoáng qua một tia rung động!
“Lố bịch!”
Nhanh chóng lấy lại tinh thần, Ma Tông trưởng lão gạt bỏ ý nghĩ quỷ dị này.
Hắn có thể nhận ra kẻ đến đây chỉ là Ích Hải Cảnh thất trọng mà thôi.
Tuyệt đối không phải Tạo Hóa Cảnh!
Mặc dù hắn chỉ mới bước vào Tạo Hóa Cảnh, nhưng dù sao thì giữa hai bên cũng có sự chênh lệch về đại cảnh giới, hoàn toàn có thể dễ dàng giết chết hắn!
“Có gan, dám đến đây một mình!”
“Là vô ý đi vào, hay do tông môn sắp xếp?”
Ánh mắt Ma Tông trưởng lão liên tục đảo quanh.
Nhưng trong cảm nhận của hắn.
Nơi đây không còn ai khác.
“Không cần nhìn nữa, chỉ có một mình ta.”
Mạnh Trường Khanh từ từ tiến đến, đối mặt với Ma Tông trưởng lão.
Đồng thời mở ra mắt dò xét.
Dù sao cũng là Tạo Hóa Cảnh.
Bảng thông tin chắn chắn sẽ không tồi.
Thông tin cơ bản:
[Tính Danh: Điền Bàn]
[Chủng tộc: Nhân tộc]
[Tu vi: Tạo Hóa Cảnh nhất trọng]
Thông tin thuộc tính:
[Căn cốt: Tam phẩm]
[Ngộ tính: Trung đẳng]
[Công pháp vũ kỹ: Hoàng Tuyền Phệ Huyết Công (tầng thứ ba), U Minh Phá Tâm Trảo (Đại Thành), Huyết Hành Thiểm (Tiểu Thành)]
“Bảng thông tin cũng bình thường.”
Trong lòng Mạnh Trường Khanh khẽ động.
Có vẻ như giới hạn của tên này chỉ là cảnh giới này.
Về sau trừ khi có cơ duyên nghịch thiên, nếu không sẽ không có sự tăng trưởng quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận