Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 439: Vẫn Tâm Kiếm Trúc

Xem ra giống như cung chủ nói, Vô Tướng Kiếm Chủ này rất coi trọng Mạc Tiểu Ngư, cho dù bị gọi như vậy, cũng không để ý.
“Ta có việc đột xuất, nên đến muộn.”
Mạnh Trường Khanh ngồi xuống, xoa đầu Mạc Tiểu Ngư, lau nước mắt trên khuôn mặt nhỏ của tiểu cô nương.
Đây là sự thật.
Nếu không gặp Phượng Lai Nghi, hắn thực sự đã đến học Cung từ lâu rồi. “A ~”.
Mặt Mạc Tiểu Ngư đột nhiên đỏ bừng lên.
Bởi vì ngón tay của Mạnh sư thúc lần đầu tiên chạm vào mặt tiểu cô nương.
“Ta tin là Vô Tướng tiền bối có lý do, không phải để ngươi cắt trúc vô ích.”
Mạnh Trường Khanh đứng dậy.
Đối mặt với Vô Tướng Kiếm Chủ, chắp tay. “Gặp qua Vô Tướng tiền bối.”
Còn Vô Tướng Kiếm Chủ cũng đứng lên.
Lúc này, nàng hoàn toàn không còn trạng thái bình hòa như vừa rồi, toàn thân giống như một thanh kiếm thần xuất thế, khí tức khủng bố đè tới.
Trong đó chứa đựng tín ngưỡng võ đạo của nàng! Người bình thường căn bản không thể chịu được.
Mặc dù tránh được Mạc Tiểu Ngư, nhưng Mạc Tiểu Ngư vẫn có cảm giác toàn thân lạnh ngắt.
Vô cùng đáng sợ.
Ầm ~.
Trên đầu Mạnh Trường Khanh xuất hiện một vầng thái dương lớn. Chặn đứng mọi áp lực.
Giống như một chiếc thuyền con trong cơn mưa bão, luôn giữ được sự ổn định, không bị lật úp. “Không tệ.”
Vô Tướng Kiếm Chủ thu hồi toàn bộ khí tức, gật đầu nhẹ, “Tuổi còn trẻ như vậy, nhưng đã có được nội tình như thế này, quả thực hiếm thấy trong lịch sử, nếu như trước đây, chắc chắn có thể trở thành cường giả tối cao.”
Trong lời nói, dường như có ý tứ khác.
“Dựa vào vật này, có thể ra vào bất kỳ Kiếm Cung nào, xem sách, tu luyện kiếm đạo.”
Vô Tướng Kiếm Chủ vung tay phải.
Một miếng ngọc bội toàn màu xanh lam, lơ lửng trước mặt Mạnh Trường Khanh. “Đa tạ tiền bối.”
Mạnh Trường Khanh nhận lấy, gật đầu.
Tin rằng với tích lũy của Kiếm Cung, đủ để bản thân sáng tạo ra kiếm hai mươi sáu, thậm chí cao hơn!
“Không cần đa tạ, mọi thứ đều là mệnh lệnh của cung chủ,”
Vô Tướng Kiếm Chủ từ tốn nói, rồi nhìn về phía Mạc Tiểu Ngư, “Hôm nay có thể nghỉ ngơi, ngày mai tiếp tục đến đây.”
“A!”
Mạc Tiểu Ngư lập tức biến thành mặt khổ qua, miệng bĩu ra, vô cùng bất mãn.
Mạnh Trường Khanh nhìn xuống những cây trúc xanh trên mặt đất.
Mặc dù không biết cụ thể là gì, nhưng chắc chắn không phải là vật tầm thường, chỉ cần cảm nhận một chút, lập tức thấy được những cây trúc xanh dường như ẩn chứa lực lượng vô tận!
Ngay cả ý chí tinh thần của hắn cũng có cảm giác đau nhói.
“Đây là Vẫn Tâm Kiếm Trúc, nếu có thể khắc ấn ký lên trên, có thể hấp thụ lực lượng kiếm đạo vào trong cơ thể, lợi ích rất nhiều.”
“Có thể coi là phương pháp tu luyện có một không hai của thể chất Tiên Thiên Kiếm Thể.”
Vô Tướng Kiếm Chủ nói.
“Thì ra là vậy.”
Mạnh Trường Khanh bừng tỉnh.
Không ngờ trên đời còn có tồn tại thần kỳ như vậy. Vẫn Tâm Kiếm Trúc, có chút thú vị.
“Ngươi hẳn cũng có thể chất Tiên Thiên Kiếm Thể, nếu thích những cây trúc xanh này, thì cứ lấy một ít đi.”
Vô Tướng Kiếm Chủ phất tay phải, một mảng rừng trúc đổ gục, bay vào trong trữ vật giới chỉ. Dừng lại trước mặt Mạnh Trường Khanh.
“Đa tạ tiền bối.”
Ánh mắt Mạnh Trường Khanh sáng lên, hắn thực sự có chút hứng thú với những cây trúc quỷ dị này.
“Sư thúc, chúng ta ra ngoài chơi đi!”
Mạc Tiểu Ngư không muốn ở lại đây lâu, vất vả lắm mới đợi được cứu tinh, đương nhiên muốn ra ngoài dạo chơi!
“Được.”
Mạnh Trường Khanh thu hết lại, sau đó dẫn Mạc Tiểu Ngư rời đi. “Đứa trẻ này quả thật không tệ, đáng tiếc là sinh nhầm thời.”
Nhìn theo bóng lưng Mạnh Trường Khanh, Vô Tướng Kiếm Chủ lắc đầu.
Đồng thời ngẩng đầu nhìn trời.
Khẽ thở dài.
“Ngươi nói Thạch Quang Thạch Diệu đang đào quáng, rèn sắt ở Thần Phong Hải?”
Nghe Mạc Tiểu Ngư nói, Mạnh Trường Khanh lập tức ngẩn người. Hắn chỉ biết hai huynh đệ Thạch gia đến Thần Phong Hải.
Không rõ cụ thể đang làm gì.
“Đúng vậy, thảm lắm, đám người Đoàn gia kia, tên nào cũng hung thần ác sát, mắt to như chuông đồng!”
“Ta chỉ ở đó có hai ba ngày thôi.”
“Nhìn thấy Thạch Quang Thạch Diệu bị đánh ít nhất cả ngàn roi.’’.
Mạc Tiểu Ngư nhớ lại cảnh tượng đó, toàn thân lập tức run lên, vẻ mặt lộ rõ sự sợ hãi.
“Cho nên Đại trưởng lão trước tiên đưa Thạch Quang Thạch Diệu đến Thần Phong Hải, sau đó mới đưa Mạc Tiểu Ngư đến Hắc Bạch học Cung.”
Mạnh Trường Khanh thầm nghĩ.
Sự sắp xếp của Đại trưởng lão chắc chắn không phải vô mục đích, có thể coi là “dạy học theo năng lực”. Giống như Mạc Tiểu Ngư vậy.
Chỉ mới hơn nửa năm trôi qua mà thôi. Sự tiến bộ có thể nói là cực kỳ lớn!
Tu vi đã là Sinh Tử Cảnh tứ trọng!
Về mặt kiếm đạo, cũng tiến bộ vượt bậc!
Dành cả buổi chiều chơi cùng Mạc Tiểu Ngư trong học cung.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của tiểu cô nương tràn đầy phấn khích và vui vẻ. Thực ra bây giờ cũng không thể gọi là tiểu cô nương nữa.
Người ở thế giới này đều dậy thì sớm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận