Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 343 – Chiến Đông Môn Tướng Trọng

Đông Môn Tướng Trọng nói, “Tới, chiến một trận, người thắng sẽ được đóa thần vật nhị giai kia”.
“Ngươi không phải là đối thủ của ta”.
Mạnh Trường Khanh liếc nhìn hắn, ánh mắt bình thản.
Là một võ giả ngự yêu, con Lôi Giao kia có lẽ là lá bài tẩy mạnh nhất của hắn rồi.
Chỉ là Lôi Giao dù sao cũng không phải là Long trong truyền thuyết.
Chỉ sở hữu một chút huyết mạch mà thôi.
Không thể cản được kiếm của hắn, đặc biệt là kiếm hai mươi tư.
Đây là kiếm pháp mà hắn đã dày công sáng tạo, cho dù là trong số các kiếm pháp Thiên cấp trung giai, thì nó cũng là tồn tại hàng đầu.
Còn về Kiếm Hai Mươi Lăm.
Còn được gọi là 《Chân Lý Thần Kiếm》!
Thuộc Thiên cấp cao giai, là kiếm pháp mà chỉ có thể sử dụng được khi có lực lượng của chân vực.
Trong hành trình một tháng đi đến Trung Châu.
Hắn cũng đã sáng tạo thành công.
Chỉ là bây giờ, chưa có ai đủ tư cách để hắn sử dụng.
Nghe vậy.
Sắc mặt Đông Môn Tướng Trọng tối sầm lại.
Khẩu khí thật lớn.
Nghĩ hắn đường đường là khôi thủ thế hệ trước ở Đông Hải!
Khi nào từng bị người khác coi thường như vậy? Hơn nữa lại còn là một võ giả đương đại!
“Xem ra ngươi đã hiểu lầm ta rồi”.
Đông Môn Tướng Trọng vứt chiếc quạt lông trong tay đi, chậm rãi xắn tay áo lên, “Ngươi cho rằng chỉ có con Lôi Giao này là chỗ dựa của ta sao?”
“Cho nên?”.
Mạnh Trường Khanh nhìn hắn.
“Cho nên, ý của ta là, bản thân ta… cũng rất mạnh!”
Nói xong!
Phía sau Đông Môn Tướng Trọng đột nhiên xuất hiện một bàn tay pha lê khổng lồ!
Ngang dọc hư không!
Thật sự là Chưởng Ý mười thành!
“Trời ạ, Đông Môn Tướng Trọng thế mà đã luyện Chưởng Ý đến mười thành!”
Nhiều yêu nghiệt đứng từ xa quan sát đều kinh ngạc!
Như đã biết.
Hướng tu luyện chính của võ giả ngự yêu không phải là chân ý, mà là ngự yêu!
Việc bồi dưỡng yêu thú mới là điểm quan trọng.
Nhưng không ngờ rằng, bản thân Đông Môn Tướng Trọng cũng có chân ý, hơn nữa còn đạt đến mười thành!
Điều này có nghĩa là bản thân hắn cũng là tồn tại cực kỳ cường đại.
Không hoàn toàn chỉ dựa vào yêu thú!
“Cũng giấu quá kỹ, chân ý mười thành, đã ngang hàng với Hàn Nguyên Chân rồi!”
“Nếu không gặp phải Mạnh Trường Khanh, Đông Môn Tướng Trọng sợ rằng sẽ luôn ẩn mình, cuối cùng sẽ trực tiếp đe dọa đến Hàn Nguyên Chân!”
Mọi người bàn tán xôn xao.
“Chân ý mười thành, cộng thêm con Lôi Giao kia nữa, vị khôi thủ Nam Cảnh đương đại này, khó đối phó rồi”.
Có người lắc đầu nói.
Lực lượng của Lôi Giao vừa rồi còn chưa được phát huy hết, có thể nói là bị đánh lén.
Bây giờ là hai chọi một.
Ưu thế quá lớn.
Mà trong mắt bọn hắn, lá bài tẩy lớn nhất của Mạnh Trường Khanh, cũng chỉ là Kiếm Ý mười thành mà thôi.
Chỉ là bây giờ, khoảng cách về mặt chân ý đã được san bằng.
“Bây giờ ngươi làm như thế nào?”
Đông Môn Tướng Trọng hỏi.
Trong ánh mắt tràn đầy tự tin.
Ban đầu, chân ý này là để dành cho Hàn Nguyên Chân.
Chỉ là thế sự vô thường, đã sử dụng sớm hơn.
Nhưng cũng không sao.
Dù sao thì người này, chưa chắc đã yếu hơn Hàn Nguyên Chân.
“Không tệ, nhưng vẫn chưa đủ”.
Mạnh Trường Khanh hơi gật đầu.
Là một võ giả ngự yêu, có thể sở hữu chân ý mười thành, quả thực là hiếm thấy, nhưng dù sao thì cũng là khôi thủ của một vực, lại là người của thế hệ trước, cũng có thể hiểu được.
“Ngươi đúng là đủ ngông cuồng”.
“Thôi thì dùng thực lực để phân định thắng thua đi!”
Ánh mắt Đông Môn Tướng Trọng lóe lên vẻ không vui.
Vẫn chưa đủ, vậy thì hắn thật sự không biết thế nào mới là đủ!
Gầm!
Lôi Giao gầm lên, thân hình phình to, trong nháy mắt đã cao đến ngàn thước!
Cực kỳ to lớn.
Còn Đông Môn Tướng Trọng cũng bước ra một bước, tấn công Mạnh Trường Khanh.
Ra tay toàn lực!
“Vậy thì bắt đầu từ ngươi, ngưng tụ Vô Địch Chi Thế đi”.
Mạnh Trường Khanh nhắm mắt lại.
Khi mở mắt ra, đã trở nên vô cùng sắc bén.
Xoẹt!
Xích Tiêu Kiếm nhập vào tay, chém ngang ra!
Ánh kiếm như tuyết, rực rỡ mà lại đầy nguy hiểm!
Giây phút này, gió là kiếm, trời là kiếm, cát vàng là kiếm, vạn vật đều là… kiếm!
So với vừa rồi.
Lực lượng mà một kiếm này sở hữu, càng thêm mạnh mẽ!
Oanh!
Một kiếm đã đẩy lùi được Đông Môn Tướng Trọng và Lôi Giao cùng một lúc.
“Mạnh.”
Ánh mắt Đông Môn Tướng Trọng lộ vẻ nghiêm trọng.
Hắn còn tưởng một kiếm vừa rồi đã là đỉnh cao của người này, không ngờ còn chưa phải là toàn lực.
Ước chừng chỉ mới một nửa.
Dù hắn cũng sở hữu Chân ý mười thành, nhưng xét về độ tinh thâm đối với võ đạo, chắn chắn không bằng những võ giả thuần túy này!
“Ta đã nói, vẫn chưa đủ.”
Mạnh Trường Khanh cầm kiếm ở tay phải, từ từ bước tới, mỗi bước đều có thể làm nứt vỡ hư không.
“Hừ, ta sẽ cho ngươi thấy!”
Khuôn mặt Đông Môn Tướng Trọng tối sầm lại, rồi đột nhiên nhảy lên, đáp xuống đầu Lôi Giao.
Hai tay liên tục kết ấn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận