Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 86 – Huyết Mạch Thần Uy 3

Vốn giữa mình và yêu thú này, có thể nói là thế lực ngang nhau, nhưng đột nhiên lực lượng yêu thú lại bạo tăng.
Đã áp đảo chính mình!
Chỉ dựa vào phòng ngự bây giờ, dường như không cách nào ngăn cản một quyền này.
Oanh!
Xích Bạo Kim Cương Viên hung hăng nện một quyền xuống.
Thạch Quang không lựa chọn tránh né.
Đều là luyện thể đối chiến.
Há có thể tránh?
Đánh chính là cứng đối cứng!
Giao phong chính diện mà thắng!
Nếu là trốn, thân huyết mạch này không cần cũng được!
‘’Thiên Cương Bá Thể!’’
Thạch Quang toàn lực thôi động công pháp, toàn thân lóng lánh kim quang, tựa như một vầng thái dương.
Nhưng…
Oanh!
Một quyền rơi xuống.
Thạch Quang như bị trọng kích, thân hình to lớn không ngừng lui về phía sau, ước chừng trăm thước mới có thể dừng lại.
Trước mặt hắn là một khe rãnh thật dài cày ra bằng chân hắn.
Két két két!
Mặt ngoài thân thể bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết nứt.
không ít hòn đá vỡ vụn rơi xuống.
Máu trắng bạc ồ ồ chảy ra, chảy xuôi đầy đất.
“Ta thua rồi.”
Thạch Quang chậm rãi ngẩng đầu, mặc dù không cam lòng, nhưng vẫn mở miệng nói.
Lời này hạ xuống.
Nhất thời nhấc lên vô số tiếng xôn xao.
‘’Không ngờ Thạch Quang lại bại!’’
‘’Tại sao có thể!’’
Trong mắt mọi người, hai người đánh nhau có thể nói là khó phân thắng bại.
Vốn tưởng rằng sẽ là kết quả ngang tay, kết quả ai ngờ giây tiếp theo, Thạch Quang đã bị một quyền cho chấn đi ra ngoài.
Xem ra hình như còn bị nội thương.
“Nhân tộc… Huyết mạch của ngươi… rất mạnh… Nhưng ngươi căn cơ quá nông… không phát huy ra… lực lượng chân chính…”
“Mặt khác… cũng chưa… lĩnh ngộ… Huyết Mạch Kỹ…”
Xích Bạo Kim Cương Viên mở miệng nói.
Giờ phút này, trong ánh mắt của nó không còn ngạo ý nữa.
Rất hiển nhiên, biểu hiện của Thạch Quang đã nhận được sự tán thành của nó.
Thạch Diệu vọt tới bên cạnh Thạch Quang, lớn tiếng nói: “Ca ta năm nay mới tám tuổi, chờ một thời gian ngắn nữa, hắn nhất định có thể đánh bại ngươi!”
Xích Bạo Kim Cương Viên rõ ràng hơi sửng sốt.
Bởi vì bộ dáng của Nhân tộc này, nói là trung niên nhân bốn mươi lăm tuổi cũng không quá đáng.
Nhưng nếu thật sự là tám tuổi, thì thật có chút đáng sợ.
Tu luyện cũng chưa được mấy năm, khai quật lực lượng huyết mạch chắn chắn không cao. Nếu không phải thiên phú thứ ba của nó thức tỉnh là thiên phú huyết mạch.
Trận chiến này ai thắng ai thua, thật đúng là khó nói.
Huyết mạch Thạch Nhân sao?
Ánh mắt Xích Bạo Kim Cương Viên khẽ động. Trong truyền thừa trong trí nhớ của nó, kỳ thực cũng có liên quan đến phương diện huyết mạch luyện thể của nhân tộc. Huyết mạch Thạch Nhân chính là một chi cao cấp trong đó.
Chỉ bất quá bởi vì số lượng ít, cho nên tin tức cũng không nhiều. Nhưng tuyệt không kém huyết mạch Đại Lực Ma Viên của nó.
Nhân tộc này cũng không khai phá huyết mạch, cũng đã mạnh như vậy, có thể thấy được nồng độ huyết mạch có chút cao quá mức a.
Đối với huyết mạch huy giả mà nói, nồng độ huyết mạch cũng là cực kỳ mấu chốt, đại biểu cho chiến lực cùng với tiềm lực sau này!
――
“Xong rồi, ngay cả Thạch Quang cũng bại, xem ra không ai có thể lấy Linh Binh cao giai từ trong tay yêu thú này.”
Có người nói, trong thanh âm mang theo một chút thất vọng.
Dù sao ở thời đại bây giờ, Nhân tộc là nhân vật chủ đạo đại lục, về phần yêu thú? Vô số năm trước đã bị nhân tộc đánh bại rồi.
Nhưng bây giờ, con yêu thú này lại đánh bại tất cả mọi người, tựa như lạch trời ngăn ở nơi đó. Quả thực có chút mất mặt.
“Tông môn đặt ngưỡng cửa cao như vậy, là đơn thuần để cho chúng ta nhìn mà không lấy được sao?”
Có người nói. Mọi người đều đồng ý.
Ngay cả Thạch Quang cũng không lấy được, huống chi là bọn hắn.
“Được rồi, tông môn có lẽ chính là cho chúng ta xem, dù sao cũng là Linh Binh cao giai, bảo bối đại bộ phận đệ tử chân truyền đều không có được. Sao có thể dễ dàng lấy được như vậy?”
Nghe vậy, mọi người cũng chỉ có thể gật đầu.
Kỳ thực tất cả mọi người đều rõ ràng, điểm cơ duyên đỏ đậm này cũng không phải chuẩn bị cho bọn hắn. Mà là dành cho những thiên tài đỉnh cấp kia!
Lấy phần thưởng cao, để tiến hành khích lệ! Lấy áp lực cao, để bộc phát tiềm lực!
Thiên tài đỉnh cấp. Tiềm lực và thực lực nhiều khi đều là bị bức đi ra. Càng đánh càng mạnh!
“Ta cần Tủy Thạch.”
Hình thể dần dần khôi phục bình thường, Thạch Quang hít sâu một hơi, mở miệng nói.
“Tủy Thạch?”
Thạch Diệu sững sờ.
“Chỉ cần có thể thôn phệ một viên Tủy Thạch, ta hẳn là có thể ngộ ra Huyết Mạch Kỹ! Đến lúc đó nhất định có thể thắng tên này!”
Thạch Quang cắn răng. Là huyết mạch luyện thể giả, trong nội tâm hắn tự nhiên là không cho phép mình thua bởi huyết mạch giả luyện thể cùng cấp độ khác.
Nhất định phải thắng! Nếu không làm sao làm vẻ vang cho lão mụ!
“Nhưng Tủy Thạch không phải đã bị người khác lấy đi rồi sao?”
Thạch Diệu nhìn đường vân áo giáp lúc ẩn lúc hiện dưới làn da Thạch Quang.
Hai tay hơi nắm chặt.
Ca ca khai quật huyết mạch nhanh hơn hắn một chút. Hoa văn áo giáp này, chính là Huyết Mạch Kỹ sắp thai nghén ra. Nhưng còn thiếu chút hỏa hầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận