Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 131 – Phế Hứa Du.

“Đây là chiêu thức mạnh nhất trong《Liệt Dương Càn Khôn Chưởng》, lúc nãy hắn đối đầu với Mạc Vân Linh còn chưa sử dụng.”
“Xem ra Hứa Du thực sự tức giận rồi.”
Mọi người dường như đã nhìn thấy cảnh Mạnh Trường Khanh bị thương nặng bay ra ngoài.
Đều nhìn hắn bằng ánh mắt thương hại.
“Vũ kỹ không tồi.”
Mạnh Trường Khanh khẽ gật đầu.
Chỉ riêng chưởng pháp này đã đủ để quét ngang hầu hết các võ giả Ích Hải cảnh.
Nhưng vẫn còn… quá yếu.
Hắn thậm chí không có ham muốn rút kiếm.
Chỉ đơn giản là giơ tay phải lên.
Hai ngón tay tạo thành kiếm.
“Quỳ xuống cho ta!”
Hứa Du ánh mắt lạnh lùng.
Hai bàn tay như trường long xuất thủy, lại như thái dương đổ sụp.
Ngọn lửa kinh khủng ập đến.
Ngay cả kiếm cũng không dùng, thật là kiêu ngạo đến tột cùng.
Vậy thì ngươi phải vì sự kiêu ngạo của mình mà trả giá đắt!
Nhưng giây tiếp theo.
Giọng nhàn nhạt nói vang lên.
“Đại Tự Tại Phá Sát Hư Tuyệt Diệt.”
Giọng nói tuy bình tĩnh nhưng sắc mặt Hứa Du lại biến đổi ngay lập tức.
Trời mới biết hắn đã nhìn thấy gì!
Hai ngón tay tưởng chừng bình thường ấy, trong nháy mắt khí tức đại biến, như biến thành thanh kiếm sắc bén nhất giữa thiên địa!
Chỉ cần nhìn vào, cũng có cảm giác ánh mắt sắp bị chọc thủng!
“Đây là kiếm pháp gì?”
Hứa Du hoảng hốt.
Nhưng lúc này chiêu thức đã ra, không thể thu hồi, nếu không chân khí đảo ngược, chỉ sẽ tổn thương chính mình!
Giờ đây chỉ còn cách cứng đối cứng!
“Ta không thể thua!”
Hứa Du hiểu rõ đây là mình đang lật thuyền trong mương, gặp phải cao thủ thực sự!
Tuyệt đối không thể so sánh với Mạc Vân Linh!
Nhưng bản thân không thể thua!
Bằng không, chính mình sẽ là tội đồ trên con đường thăng tiến nhất phẩm thế lực của Viêm Dương Cốc!
Gia tộc cũng sẽ vì vậy mà mang tiếng xấu, mất đi tương lai!
‘’A!’’
Giữa tiếng gầm thấp.
Ngón tay và lòng bàn tay va chạm nhau.
Ánh kiếm rực rỡ từ đầu ngón tay bắn ra, lưỡi kiếm vô biên trào dâng, như không gì không thể chém, không gì không thể cắt!
Ngay lập tức nghiền nát tất cả ngọn lửa.
Trong ánh mắt tuyệt vọng của Hứa Du, lướt qua hai bàn tay của hắn.
Ầm!
Hứa Du bay ngược ra ngoài, đập mạnh xuống đất, lăn vài vòng mới dừng lại được.
Vị trí bây giờ của hắn đã nằm ngoài vạch đỏ của lôi đài.
Hắn thua rồi.
“Không!”
Khóe miệng Hứa Du tràn ra máu tươi, đột ngột đứng dậy.
Muốn một cước dẫm trở về lôi đài.
Nhưng giây tiếp theo, sắc mặt hắn lại biến đổi dữ dội, đột ngột nhìn xuống cơ thể mình.
Ánh mắt lộ vẻ không tin nổi và sợ hãi.
Vù vù vù!
Vô số kiếm khí màu vàng kim phun ra từ cơ thể, máu tươi bắn tung tóe, thân thể vốn cường tráng giờ đây đã như bao tải rách nát, vô số vết cắt thấu xương lộ ra.
Ầm!
Hứa Du ngã gục xuống đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Toàn bộ khán đài trong nháy mắt trở nên im lặng.
Vắng lặng!
Lâu sau, mới có người tỉnh lại.
Chính là gia chủ Hứa gia.
Hứa Minh Dương!
“Không!”
Hứa Minh Dương hai mắt đỏ ngầu, thân hình chớp nhoáng, đến bên cạnh Hứa Du.
Vội vàng đưa tay bắt mạch.
Khi phát hiện ra Hứa Du vẫn chưa chết, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Ngay lập tức ngẩng đầu lên, nhìn Mạnh Trường Khanh, ánh mắt đầy sát ý!
Mặc dù không chết, nhưng cũng không khác gì đã tàn phế!
Ngay cả căn cốt dường như cũng bị đánh tổn thương rồi!
Điều này hoàn toàn sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện sau này!
“Chết tiệt!”
Chân nguyên trong cơ thể Hứa Minh Dương cuồn cuộn, hận không thể ngay lập tức đánh chết đệ tử Thái Huyền tông tên Mạnh Trường Khanh này.
Nhưng hắn không dám.
Trên khán đài xung quanh, chắn chắn có cao thủ Thái Huyền tông ẩn nấp.
Nếu mình ra tay, đó là vượt quá giới hạn!
Thái Huyền Tông tuyệt đối sẽ diệt toàn bộ Hứa gia bọn hắn!
Mà thượng tông cũng sẽ không quan tâm.
“Trời ạ, Hứa Du thật sự thua rồi!”
Mọi người cuối cùng cũng dần tỉnh táo lại, đều phát ra tiếng kêu ngạc nhiên không thể tin nổi, xôn xao cả lên.
Cảnh tượng này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của bọn hắn.
Dù sao Hứa Du cũng là cường giả trên Tiềm Long Bảng.
Còn Mạnh Trường Khanh này…hoàn toàn không ai biết đến, mới chỉ bước vào Ích Hải cảnh.
Chênh lệch giữa hai người, có thể tưởng tượng được.
Nhưng ai mà ngờ được, người thua lại là Hứa Du, còn là thua bởi một chiêu!
Hoàn toàn là nghiền ép, không có bất kỳ năng lực chống trả nào.
Ực ực~
Tiếng nuốt nước bọt liên tục vang lên.
Ánh mắt của mọi người cũng bắt đầu tập trung vào bóng người áo trắng như tuyết kia, vô cùng chấn động.
“Khó trách người này dám đến khiêu chiến Hứa Du, đây căn bản không phải là điên rồ, mà là có thực lực thiết tranh tranh a!”
Có người lẩm bẩm, nhưng lại nói ra tâm sự của lúc này tất cả mọi người.
“《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》, còn là cảnh giới viên mãn!”
Trình Thiển vẫn luân nhắm mắt, không biết lúc nào đã mở mắt ra, trên mặt đã đầy ngưng trọng.
“Cảnh giới viên mãn?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận