Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 388 – Nhân Tổ

Mạnh Trường Khanh chắn chắn sẽ không chọn Thạch Nhân, hoặc huyết mạch Đại Lực Ma Viên.
Bởi vì đó đều là của người khác.
Vì vậy, hắn sẽ hấp thụ hai loại huyết mạch, trở thành nguồn lực để huyết mạch của chính hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
Tất nhiên.
Đặc tính của hai loại huyết mạch vẫn sẽ được giữ lại.
Trở thành thứ của riêng hắn.
Ví dụ như huyết mạch Thạch Nhân, có hiệu quả tăng cường đối với các công pháp luyện thể.
Hiệu quả thần lực của huyết mạch Đại Lực Ma Viên.
“Hệ thống, hậu tố không giới hạn là có ý gì?”
Mạnh Trường Khanh hỏi.
Hắn nhớ trước đây, chưa từng xuất hiện hậu tố này.
“Có nghĩa là, thẻ này không chỉ có thể sử dụng cho bản thân, mà còn có thể sử dụng cho các sinh linh khác.”
Hệ thống trả lời.
Nghe vậy.
Ánh mắt Mạnh Trường Khanh lóe lên.
Hóa ra là có ý này.
Lấy Thanh Vũ Hoàng làm ví dụ, nếu sử dụng thẻ tinh lọc huyết mạch, chẳng phải có thể nâng cao độ tinh khiết của huyết mạch Cổ Hoàng trong cơ thể nó sao?
Nếu độ tinh khiết của huyết mạch đủ cao.
Thậm chí có thể phá kén thành bướm!
Hóa thành Thần Hoàng chân chính!
Thần Hoàng.
Đây chính là chí tôn của yêu tộc.
“Không tệ.”
Lấy yêu thú chí tôn làm tọa kỵ, từ xưa đến nay, e rằng chưa có mấy người có thể làm được.
Bởi vì yêu thú chí tôn kiêu ngạo đến mức nào.
Trừ phi được nuôi dưỡng từ nhỏ, nếu không căn bản không thể khuất phục được.
Mà nếu là yêu thú chí tôn, cho dù hắn có đưa tất cả Quả Ước Nguyện Thần Linh cho Đông Môn Tướng Trọng, đoán chừng đối phương cũng sẽ không đổi, hai thứ này hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau!
Lần trao đổi này.
Nhưng xét cho cùng thì vẫn là lỗ, nhưng thực ra lại là lời.
Thu hồi suy nghĩ.
Mạnh Trường Khanh lấy một hộp ngọc từ trữ vật giới chỉ đưa cho Đông Môn Tướng Trọng, bên trong chính là Quả Ước Nguyện Thần Linh nhị giai.
Đông Môn Tướng Trọng lập tức đứng dậy.
Hai tay hơi run rẩy đón lấy.
Khuôn mặt tràn đầy vẻ phấn khích.
Có quả này, hắn có thể bước vào Phong Hầu Cảnh!
Và có cơ hội lớn thành công Tiên Thiên hoàn chỉnh!
“Đa tạ Mạnh huynh!”
Đông Môn Tướng Trọng ngồi xuống, cẩn thận cất hộp ngọc đi, sau đó lại lấy ra một chiếc túi.
Đây là một chiếc túi linh thú khá tốt.
Có thể dùng để chứa linh thú.
Nhưng không thể chứa người.
“Thanh Vũ Hoàng ở trong này.”
Đông Môn Tướng Trọng nói, “Yêu thú này cũng đã ở bờ vực đột phá rồi, nếu Mạnh huynh còn thần vật thừa thì có thể cho nó một quả, bước vào cấp bảy là chuyện chắn chắn.”
Cấp bảy, tương đương với Phong Hầu của nhân tộc!
Hơn nữa còn là yêu thú dị chủng.
Lực lượng vượt xa Phong Hầu bình thường.
“Được.”
Mạnh Trường Khanh nhận lấy, đồng thời thu hết những tài nguyên Phong Hầu Cảnh đó lại.
Có những tài nguyên này, cộng thêm những gì tông môn cung cấp, thì gần như có thể tu luyện đến Phong Hầu Cảnh bát trọng.
Trong thời gian ngắn, không cần lo lắng.
Đông Môn Tướng Trọng lại nói về cách khống chế con Thanh Vũ Hoàng này.
Chiếc túi linh thú này không bình thường.
Nhỏ máu lên đó là có thể thiết lập quan hệ chủ tớ với Thanh Vũ Hoàng bên trong.
Theo lời hắn nói.
Con Thanh Vũ Hoàng này từ khi sinh ra đến giờ đều được nuôi dưỡng như một món hàng.
Đến lúc thích hợp, sẽ được dùng để giao dịch.
Cũng vì thế.
Nó vẫn chưa nhận chủ.
Hoàn toàn mới.
Giao dịch hoàn tất, cả hai đều vui vẻ.
Vì vậy, bọn hắn bắt đầu trò chuyện phiếm.
Nói chuyện rôm rả.
Cũng dần hiểu nhau hơn.
Sau đó, theo một chủ đề, Mạnh Trường Khanh hỏi: “Đông Môn huynh, ta có đọc được trong một cuốn cổ thư.”
“Nói rằng khi hai thể chất hội tụ trong một người, sẽ tạo ra một loại dị tượng.”
“Ý Mạnh huynh ngươi là hư ảnh Nhân Tổ đúng không?”
Đông Môn Tướng Trọng không nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời.
“Hư ảnh Nhân Tổ?”
Mạnh Trường Khanh hơi động dung.
Đông Môn Tướng Trọng này quả là học nhiều hiểu rộng, quả nhiên biết.
“Ừm, có lời đồn rằng Nhân Tổ khai thiên lập địa, sau khi chết, đại đạo như mưa rơi, hòa vào cơ thể một số người tộc, tạo nên đủ loại thể chất, thiên phú, v.v.”
“Mà nếu có thể sở hữu hai loại thể chất, thì có thể thấy được hư ảnh của Nhân Tổ thời viễn cổ trong một vùng hỗn độn.”
“Có người nói rằng, khi một người có đủ nhiều thể chất hoặc thiên phú, thì có thể trở thành một tồn tại tiếp cận với Nhân Tổ, từ đó lắng nghe lời thì thầm của hắn, thậm chí có được lực lượng mà hắn để lại.”
Đông Môn Tướng Trọng tùy tiện nói, “Tất nhiên, đây chỉ là lời đồn, ghi chép trong sách vở, không thể chứng thực được, không đáng tin, dù sao thì ta chưa từng thấy người có hai thể chất bao giờ.”
“Thế à.”
Mạnh Trường Khanh gật đầu.
Biểu cảm không thay đổi, nhưng trong lòng lại dâng lên gợn sóng.
Người khác không tin.
Nhưng hắn đã tận mắt chứng kiến.
Thực sự tồn tại!
Lực lượng còn lại của Nhân Tổ thời viễn cổ, đó sẽ là lực lượng cấp độ nào?
Không thể tưởng tượng nổi.
“Xem ra sau này, gặp được thể chất hoặc thiên phú gì, bất kể có hữu dụng hay không, đều phải dung hợp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận