Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 207 – Tam Tông Hội Võ Kết Thúc

Tộc lão kích động đến mức toàn thân run rẩy.
Hắn thề rằng trong gần trăm năm nhân sinh của mình, chưa từng có một ngày nào kích thích như ngày hôm nay!
Thiếu tông chủ của Thái Huyền Tông!
Đây rốt cuộc là phúc đức tổ tiên sâu dày đến mức nào mới có thể tạo nên a!
Hắn dường như đã nhìn thấy cảnh tượng gia tộc trở thành một đại thế gia ở Thiên Linh Châu!
“Bình tĩnh!”
Tam thúc của Mạnh gia khẽ ho một tiếng.
Giả vờ bình tĩnh.
Nhưng đôi tay dưới ống tay áo, thực tế đang run rẩy.
――
Trên đài cao cũng vậy.
Từng thiên kiêu, trong mắt đều tràn đầy sự kinh ngạc.
Bởi vì tin tức này thực sự quá đột ngột, không có bất kỳ sự phòng bị nào!
Hơn nữa từ trước đến nay.
Người kế nhiệm trong nhận thức của bọn hắn là…
Vô thức, mọi người đều nhìn về phía Hàn Lạc Vũ.
Hàn Lạc Vũ mím chặt môi.
Nhưng lại không có nhiều biểu cảm.
Người trong nhà hiểu chuyện trong nhà.
Thực ra sư tôn chưa bao giờ coi hắn là người kế nhiệm để bồi dưỡng, mà chỉ đơn thuần là sư đồ.
Nếu như hôm nay sư tôn chọn một người gần giống với hắn, thì hắn chắn chắn sẽ vùng lên tranh giành.
Nhưng…
Với tiềm lực và thực lực mà Mạnh Trường Khanh thể hiện, hắn quả thực không thể so sánh được.
Đó là sự chênh lệch về chất.
Vì vậy, hắn tâm phục khẩu phục.
Nghĩ đến đây.
Hàn Lạc Vũ đối mặt với Mạnh Trường Khanh, thực sự chắp tay, cúi người hành lễ.
“Gặp qua Thiếu tông chủ.”
Hàn Lạc Vũ đã bày tỏ thái độ như vậy.
Những người khác càng không có ý kiến gì, bọn hắn lần lượt cúi người hành lễ.
Trong nháy mắt.
Mấy chữ thành triều, vang vọng khắp sơn môn Thái Huyền Tông.
Mà Mạnh Trường Khanh thì có chút choáng váng.
Sự phát triển này có phải là quá nhanh không.
Thực sự là không ngờ tới.
“Thực ra khi ngươi vào nội môn, tông môn đã an bài như vậy.”
Mạc Sơ Cuồng cười nói.
“Vào nội môn?”
Mạnh Trường Khanh ngẩn ra, sau đó phản ứng lại.
Cụ thể hẳn là chỉ chuyện hắn lĩnh ngộ Kiếm Thế ở Đoán Mạch Cảnh.
“Vậy thì sao…”
Mạnh Trường Khanh muốn hỏi, nếu như đã có ý định từ sớm, thì tại sao trước nay vẫn luôn không quan tâm đến hắn.
Nếu như có nguồn lực rót vào.
Hắn ngày hôm nay, chắn chắn sẽ không phải là Tạo Hóa Cảnh nhị trọng.
Rất có thể đã bước vào cửu trọng rồi.
“Cụ thể, chưởng giáo sẽ nói cho ngươi biết sau.”
Mạc Sơ Cuồng dường như hiểu được suy nghĩ trong lòng Mạnh Trường Khanh.
“Được.”
Mạnh Trường Khanh gật đầu.
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía Mạc Tiểu Ngư không xa.
Ánh mắt của hai người chạm vào nhau.
Ngay lập tức, tiểu cô nương giật mình.
Vội vàng nhìn trái nhìn phải.
Có chút không tự nhiên.
Thấy vậy, khóe miệng Mạnh Trường Khanh hơi nhếch lên, đi tới.
“Thế nào, tiểu thiên tài, đã đến lúc thực hiện lời hứa rồi chứ?”
“Hừ!”
Nghe vậy, Mạc Tiểu Ngư biết mình không trốn được nữa, chỉ có thể bĩu môi đầy tức giận, “Không ngờ ngươi lại lợi hại như vậy, nhưng mà cũng nhờ ngươi, nếu không thì tông môn của chúng hôm nay ta nguy hiểm rồi!”
“Mạc Tiểu Ngư ta có thua có chụy, từ nay về sau, ta chính là bằng hữu của ngươi!”
“Đing!”
“Thành công thêm Mạc Tiểu Ngư làm hảo hữu!”
“Độ hảo cảm bây giờ: Nhất tinh!”
“Thuộc tính có thể lựa chọn.”
“Kích hoạt phần thưởng bổ sung: Thẻ Tạo Nghệ Địa Cấp Vũ Kỹ *3!”
Trong đầu, giọng nói của hệ thống vang lên.
Mạnh Trường Khanh lộ ra nụ cười.
Không tệ.
Cuối cùng cũng kết giao được với tiểu nha đầu này.
Ngoài ra còn có phần thưởng bổ sung.
Thẻ Tạo Nghệ này, bây giờ hắn vẫn có chút thiếu, dù sao thì còn có rất nhiều vũ kỹ, hắn vẫn cần.
Ví dụ như 《Hoàng Thế Kinh Thiên Bảo Điển》 trên người huynh đệ Thạch gia.
Nếu như có thể lấy được từ sư tôn của bọn hắn thì càng tốt, hắn đã xem qua bảng thuộc tính tương ứng, cánh giới tạo nghệ vượt xa huynh đệ Thạch gia.
Chỉ là nhân vật cấp độ phong chủ.
Chênh lệch thế hệ quá lớn.
Cũng không thể giống như Thủ Các trưởng lão, muốn kết giao là kết giao được.
Nhưng vẫn phải có suy nghĩ.
Biết đâu một ngày nào đó sẽ thành hiện thực thì sao?
Những phong chủ này đều là bảo tàng!
Tùy tiện nhận được một thuộc tính, đều có thể tăng mạnh thực lực!
“Tiên Thiên Kiếm Thể, cuối cùng cũng có được rồi.”
Mạnh Trường Khanh càng cười tươi hơn.
Dù gì thì đây cũng là thứ mà hắn mong muốn.
Đúng rồi, tìm thời cơ lấy luôn cả《Bá Vương Kinh Mạch》 kia nữa.
Con người a.
Thật đúng là tham lam vô độ.
Có cái này rồi lại muốn có cái kia.
“Uy, đồng ý làm bằng hữu với ngươi, thật sự đáng mừng đến vậy sao?”
Nhìn nụ cười “chân thành” của Mạnh Trường Khanh, Mạc Tiểu Ngư không nghi ngờ gì, đôi mắt đảo quanh, khuôn mặt nhỏ nhắn lại hơi ửng hồng.
“Đương nhiên.”
Mạnh Trường Khanh cũng không suy nghĩ nhiều.
Giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng trở về, chọn thuộc tính, rồi tiến hành dung hợp.
Nhận được câu trả lời.
Mạc Tiểu Ngư lập tức quay người đi, đôi mắt to tròn lúng liếng, không biết đang nghĩ gì.
“Được rồi, Tam Tông Hội Võ đã kết thúc, mọi người giải tán đi.”
“Giải thưởng xếp hạng, tông môn sẽ phát.”
Mạc Sơ Cuồng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận