Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 132 – Tiếp Tục Khiêu Chiến

Bất kỳ vũ kỹ nào, chỉ cần luyện đến cảnh giới viên mãn, đều sẽ xảy ra biến đổi về chất.
Huống chi là《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》, trong số những vũ kỹ Địa cấp sơ giai đỉnh cấp nhất.
Một khi đạt đến cảnh giới viên mãn, uy lực có thể tưởng tượng được.
“Ngươi xác định chứ?”
Trình Phi Đình không khỏi hỏi.
“Ừm, đã lâu rồi, ta từng thấy Tiên Thiên Kiếm Thể của Thái Huyền tông ra tay, hắn luyện chính là《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》, chiêu này tên là ‘Phá Sát Hư Tuyệt Diệt’, là sát chiêu cực mạnh, tập trung kiếm khí, nhất điểm phá cương!”
“Cũng chỉ có người tu luyện đến cảnh giới viên mãn mới có thể sử dụng.”
Trình Thiển gật đầu, “Tên này đã nương tay, chỉ sử dụng một ít Huyền Kim Kiếm Khí mà thôi, nếu không Hứa Du sẽ trực tiếp bạo thể mà chết, không còn xác.”
“Mạnh đến vậy sao?”
Hai tay Trình Phi Đình iết chặt, “Ngươi có thể ứng phó được không?”
“Ta… có thể.”
Trình Thiển nhíu mày, “《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》 tuy mạnh, nhưng《Địa Hỏa Thần Long Quyển》 ta tu luyện cũng là cùng cấp, không yếu hơn hắn, hơn nữa ta cũng luyện đến viên mãn rồi.”
Mặc dù nói vậy, nhưng ánh mắt Trình Phi Đình lại trở nên trầm trọng.
Hắn hiểu rõ đứa con trai của mình.
Vốn luôn tự tin.
Lời nói sẽ không ngừng nửa nhịp, càng sẽ không nói nhiều một câu.
Còn bây giờ nói như vậy, rất hiển nhiên, là không có sự tự tin tuyệt đối!
“Ban đầu tưởng là gặp được quả hồng mềm, ai ngờ lại là một đầu Tiềm Long thực sự!”
Trình Phi Đình nhìn về phía trung tâm lôi đài.
Một thân bạch y kia dưới ánh nắng dịu nhẹ, lại trở nên chói mắt dị thường!
“Ta tào…”
Nhìn bóng lưng bạch y, Mạc Vân Linh không nhịn được chửi thề.
Nhưng rất nhanh, nàng phản ứng lại, vội vàng che miệng.
Chỉ là một đôi mắt đẹp đã mở to.
Đầy vẻ kinh ngạc.
Trời mới biết nàng đã nhìn thấy gì!
Thì ra là《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》cấp viên mãn!
Nàng biết rõ loại kiếm quyết này khó luyện đến mức nào.
Không chỉ tiêu hao tài nguyên, mà còn cực kỳ tiêu hao ngộ tính.
Mặc dù sau khi luyện thành, uy lực vô cùng kinh người.
Nhưng độ khó thực sự quá cao.
Lúc đầu nàng cũng đã lựa chọn, sau đó cảm thấy quá vất vả nên đã từ bỏ, chuyển sang tu luyện loại vũ kỹ khác.
Trên thực tế, trong số các đệ tử chân truyền của Linh Tiêu Phong, rất nhiều người ban đầu đều lựa chọn môn vũ kỹ này, nhưng chỉ có số ít người có thể kiên trì đến cùng.
Theo như nàng biết bây giờ, trong số các đệ tử chân truyền cũng chỉ có ba bốn người tu luyện được mà thôi.
Mà bây giờ, vị Mạnh sư đệ vừa mới tấn cấp chân truyền này, lại luyện thành trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy!
Thực sự có chút làm mới nhận thức của nàng!
Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc Mạnh Trường Khanh có thể lĩnh ngộ Kiếm Thế ở Đoán Mạch Cảnh, ngộ tính vô cùng khủng bố, dường như lại miễn cưỡng có thể lý giải được.
Về vấn đề tài nguyên.
Có thể là do một vị tiền bối nào đó trong tông môn ban cho.
Dù sao là một thiên tài yêu nghiệt như vậy, cao thủ trong tông môn chắn chắn sẽ muốn thu hắn làm đệ tử.
“Người chiến thắng, Mạnh Trường Khanh của Thái Huyền tông.”
Trọng tài tuyên bố.
Trang phục của hắn rất đặc biệt, không phải của Hứa gia, cũng không phải của tứ đại thế lực.
Phía sau thêu hai chữ “Vạn Tượng”.
Vù vù vù!
Hàng trăm luồng kiếm khí Huyền Kim quay về đan điền.
Mạnh Trường Khanh cũng từ từ hạ tay xuống.
Trước khi đến, hắn thực ra đã biết đây là một quả hồng mềm, nhưng khi thực sự bóp, hắn mới phát hiện nó dường như còn mềm hơn tưởng tượng.
Ngay cả một chiêu cũng không chịu nổi.
Đừng nói đến Kiếm Thế, ngay cả thanh Linh Kiếm cao giai bên hông cũng không sử dụng.
Hoàn toàn áp đảo về mọi mặt.
Cùng là vũ kỹ Địa cấp sơ giai,《Đại Tự Tại Huyền Kim Kiếm Quyết》bản thân đã mạnh hơn《Liệt Dương Càn Khôn Chưởng》, huống chi hắn đã tu luyện đến cảnh giới viên mãn.
Vũ kỹ một khi đạt đến cảnh giới viên mãn, sẽ có thể sử dụng rất nhiều chiêu thức cường đại.
Ví dụ như Vạn Kiếm Quy Tông trước đây, đó là chiêu thức mạnh nhất.
Tiếp theo là Phá Sát Hư Tuyệt Diệt.
Thu hồi tâm thần.
Mạnh Trường Khanh nhưng không rời khỏi lôi đài.
Mà là hướng ánh mắt lên khán đài.
Nơi đó có hai bóng người.
“Các hạ chính là người xếp thứ ba mươi bảy trên Tiềm Long Bảng, Trình Thiển phải không.”
Mạnh Trường Khanh khẽ cười.
Nghe vậy.
Trình Thiển lập tức tiến lên vài bước, đối mặt với Mạnh Trường Khanh.
“Chính là.”
“Nhận là tốt rồi.”
Mạnh Trường Khanh thu hồi ánh mắt, nhìn về phía trọng tài, “Ta có thể tiếp tục khiêu chiến chứ?”
“Có thể.”
Trọng tài gật đầu.
“Ừm, vì mọi người đều có mặt, vậy tiếp tục khiêu chiến thôi.”
Mạnh Trường Khanh khoanh tay, chậm rãi nói.
Lời vừa dứt.
Toàn bộ khán đài lại một lần nữa chìm trong im lặng.
Một lúc sau mới vang lên tiếng xôn xao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận