Ta Kết Giao Bằng Hữu Liền Có Thể Trở Nên Mạnh Mẽ

Chương 91 – Kiếm Thế Hiển Uy.

“Nhân tộc… mời.”
Xích Bạo Kim Cương Viên lắc lắc cổ, khí tức mạnh mẽ bắt đầu xuất hiện.
“Mời.”
Mạnh Trường Khanh cũng cầm kiếm đối diện.
Oanh!
Xích Bạo Kim Cương Viên lập tức xuất thủ, đồng thời triển khai huyết mạch Đại Lực Ma Viên. Hình thể nó đột ngột cao lên, bộ lông trở nên đen nhánh như sắt.
Khi đánh đám người Cuồng Đao, nó chưa bao giờ dùng đến huyết mạch này. Nhưng bây giờ, nó cũng không chút do dự mà sử dụng.
Không phải vì nó cảm thấy Mạnh Trường Khanh quá mạnh mẽ, mà là vì muốn giết gà dọa khỉ. Nó cũng là một yêu thú thích thanh tịnh. Để phòng ngừa có người tiếp tục đến “quấy rầy” nó, tốt nhất là giải quyết dứt khoát một lần.
‘’Thế mà vận dụng lực lượng huyết mạch.’’
Tất cả mọi người còn lại đều ngây ngẩn cả người. Vừa rồi bọn hắn còn đang thảo luận Mạnh Trường Khanh có thể chống đỡ được bao nhiêu chiêu, trước mắt xem ra, sợ là một chiêu cũng không chống đỡ nổi.
“Yêu thú này có chút không giảng võ đức a, đối phó một võ giả thuần túy, lại dùng lực lượng huyết mạch!”
“Ngươi biết gì? Yêu thú này muốn triệt để đánh sợ chúng ta, không muốn làm đá mài đao.’’
Mọi người nghe vậy đều giật mình. Đúng vậy, ai nguyện ý làm đá mài dao cho người khác chứ?
Nhất là yêu thú này, vẫn là yêu thú sở hữuhuyết mạch, nếu như chủng tộc vẫn còn, đó cũng là tồn tại cấp thiên tài. Đường đường yêu thú thiên tài, lại bị Thái Huyền Tông nô dịch, trong lòng tự nhiên là một vạn cái không tình nguyện.
“Vị Mạnh sư huynh này thảm rồi.”
Trong nháy mắt, mọi người dường như đã nhìn thấy Mạnh Trường Khanh bị một quyền trọng thương, cả người bay ra ngoài.
――
Quyền phong gào thét, ép tới mức tay áo Mạnh Trường Khanh tung bay. Mạnh Trường Khanh cũng không ngờ Xích Bạo Kim Cương Viên lại phóng đại chiêu nhanh như vậy. Cực kỳ trực tiếp và lưu loát.
‘’Như thế rất tốt.’’
Khóe miệng Mạnh Trường Khanh khẽ nhếch lên. bây giờ hắn cần chính là loại chiến đấu cường độ cao mà nhẹ nhàng khoan khoái này.
“Nhân tộc… chấp nhận thất bại đi…”
Xích Bạo Kim Cương Viên con ngươi huyết hồng, mang theo một chút lạnh lùng. Nó tin tưởng một quyền này về sau, đủ để cho tất cả nhân tộc ở đây sinh ra nội tâm sợ hãi, không dám lại tiến lên một bước.
Nhưng nó hơi nhíu mày. Bởi vì đối mặt với một quyền này của nó, nhân tộc trước mắt này rõ ràng không có toát ra bất kỳ vẻ sợ hãi nào. Ngược lại lại xuất hiện hưng phấn.
“Cố… lộng… Huyền hư…”
Xích Bạo Kim Cương Viên không nghĩ nhiều, tiếp tục oanh kích xuống.
Mạnh Trường Khanh chỉ đơn giản giơ tay lên, cầm kiếm đi về phía trước. Nhìn qua chỉ là kiếm thức bình thường. Nhưng…
Giây tiếp theo!
Oanh!
Khí thế khủng bố chợt bộc phát. Phong mang bộc lộ. Tựa như tuyệt thế thần kiếm, phá vỏ mà ra, thổi quét thiên địa phong vân!
Lá cỏ bốn phía đều vỡ vụn thành mảnh vụn. Phảng phất bị vô số kiếm khí chém vỡ!
Mà kiếm thức kia, cũng trở nên vô cùng đáng sợ!
‘’Cái gì!’’
Sắc mặt vốn tùy ý của Xích Bạo Kim Cương Viên bỗng chốc thay đổi.
Nó hoàn toàn không ngờ chuyện này lại đột nhiên xảy ra.
Một nhân tộc nhìn như bình thường, lại bộc phát ra khí thế cường đại như thế!
Hơn nữa ở dưới Kiếm Thế tăng phúc, một thức đâm kiếm đơn giản cũng khiến nắm tay của nó sinh ra cảm giác tê liệt.
Rung động trong lòng, Xích Bạo Kim Cương Viên vội vàng thu tay lại, lui về phía sau vài bước, tránh va chạm với mũi kiếm.
Dù sao hắn chỉ vận dụng lực lượng huyết mạch mà thôi, cũng chưa mở ra các hạng thiên phú.
‘’Đây là… Kiếm Thế!’’
Xích Bạo Kim Cương Viên rất nhanh phản ứng lại.
Trong đôi mắt hiện lên vẻ chấn động.
Hắn không thể cảm ứng sai.
Cỗ khí thế này chính là Võ Đạo Chi Thế mà võ giả nhân tộc mới có thể có được.
‘’Ngươi lại ngộ ra Kiếm Thế!’’
Xích Bạo Kim Cương Viên nhìn về phía Mạnh Trường Khanh, hai tay tráng kiện nắm chặt theo bản năng.
Có lẽ dưới sự rung động, ngay cả nói chuyện cũng trở nên trôi chảy hơn.
Giờ phút này, nó rốt cục hiểu được vì sao nhân tộc này vẫn dám tới khiêu chiến hắn sau khi nhiều người thất bại như vậy.
Hơn nữa từ đầu đến cuối đều không có biểu lộ qua bất kỳ vẻ sợ hãi nào.
Câu trả lời rất đơn giản.
Đó chính là có đầy đủ lực lượng!
Có thực lực cứng như thép!
Võ Đạo Chi Thế.
Bốn chữ vô cùng đơn giản.
Cũng đủ để san bằng chênh lệch thể chất và huyết mạch tăng phúc.
‘’Kiếm Thế!’’
Mọi người vây xem cũng trong nháy mắt kinh hô, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.
Đây cơ hồ là thứ mà tất cả mọi người đều tha thiết ước mơ trong võ đạo huyền diệu.
Chỉ có lĩnh ngộ, mới có thể vượt xa người thường, áp đảo hết thảy.
Nhưng Võ Đạo Chi Thế không phải ai cũng có thể hiểu lĩnh ngộ.
Cần có đại ngộ tính, đại cơ duyên, đại nội tình!
Cho dù ở Thái Huyền Tông,cũng chỉ có những yêu nghiệt chân truyền xếp hạng cao mới có thể có được.
Về phần ở giai đoạn nội môn liền ngộ ra ‘’Thế’’, cơ hồ là chưa từng nghe thấy!
Nhưng bây giờ, một ví dụ sống sờ sờ lại xuất hiện ở trước mắt.
‘’Ô trời ạ, lại thật sự là Kiếm Thế!’’
Bạn cần đăng nhập để bình luận