Tiên Nghịch

Chương 1162: Kinh sợ

- Thiên địa chi hỏa, nghe lệnh của ta, đốt!
 
Thanh âm Vương Lâm lộ ra vẻ âm hàn, ngay khi phát ra, lập tức biển lửa bên ngoài thân thể con mãnh thú xuất hiện sự kinh biến!
 
Chu tước của Vương Lâm lần thứ ba thức tỉnh, lại hóa thành lửa dung nhập vào trong quy tắc, trở thành một quy tắc mới trong thiên địa. Trong quy tắc này bao trùm sức mạnh của lửa, có thể nói, toàn bộ những người sử dụng hỏa thần thông ở trước mặt Vương Lâm không thể có một chút đất dụng võ. Trừ khi lửa của đối phương vượt ra khỏi phạm vi của thiên địa, vượt qua sự hạn chế của quy tắc, nếu không tất cả những ngọn lửa trước mặt Vương Lâm đều có thể nói diệt là diệt.
 
Giờ phút này ngay khi lời nói của Vương Lâm nói ra biển lửa phát ra trên toàn thân con rết màu đỏ sẫm dài trăm trượng dữ tợn kia lập tức run rẩy, không hề dừng lại một chút nào điên cuồng cuộn lên, lao thẳng đến con rết.
 
Cũng lúc đó, ở bên trong cơ thể con rết truyền ra những tiếng động ầm ầm, lại có ngọn lửa còn nồng đậm hơn trong phút chốc từ trong cơ thể nó điên cuồng bùng phát ra.
 
Chỉ nghe thất một tiếng nổ vang lên, ngay khi mắt con rết lộ ra vẻ sợ hãi, thân thể nó bị ngọn lửa thiêu đốt từ trong ra ngoài, từng trận tiếng gào thét thảm thiết vang vọng, nhưng trong chốc lát, cũng hoàn toàn chấm dứt.
 
Một hỏa cầu lớn trăm trượng phóng lên cao, chiếu sáng sương mù bốn phía, dần dần tắt ngấm, con rết ở bên trong đã bị thiêu đốt thành tro bụi! Hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong nhát mắt, đối với Vương Lâm mà nói, chỉ cần một chỉ! Hắn cũng không xem kết quả, ngay khi đánh ra một chỉ, xoay người theo Dịch Linh Ấn hướng về phía trước gào thét mà chạy.
 
Ngay khi con rết bỏ mạng bên trong ngọn lửa, ở đằng xa lập tức truyền tới tiếng rống giận bi phẫn. Chỉ thấy vài con rết cũng dài trăm trượng với tốc độ nhanh hơn lao tới.
 
Con rết màu lam dài ngàn trượng kia hai mắt lộ ra vẻ thù hận càng đậm, trong tiếng gầm nhẹ tốc độ nhanh hơn, toàn thân phát tán ra tinh khí nồng đậm.
 
- Nếu thương thế của ta bình phục, giết con mãnh thú cấp mười hai này không khó.cho dù là lúc này, vì nó là hỏa mãnh thú, nên giao chiến cũng không khó.
 
Vương Lâm nhướn mày, sau khi tiến về phía trước không quá lâu, lập tức trong mắt lóe lên sát khí.
 
- Muốn chết sao!
 
Bên trong đám sương mù bên phải Vương Lâm lập tức truyền ra hồng quang, chỉ thất một biển lửa bỗng nhiên trong tiếng ầm ầm gào thét từ trong đám sương mù tràn ra. Biển lửa hơn nghìn trượng giống như là thiêu đốt đám sương mù, vừa mới xuất hiện liền lao thẳng đến Vương Lâm. Ở bên trong biển lửa này có một con rết dữ tợn dài trăm trượng mang theo một vẻ hung ác xông về phía Vương Lâm. Tốc độ của nó cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần. Nhất là biển lửa kia, nhiệt độ truyền ra lại càng cao, tới gần Vương Lâm chưa tới trăm trượng.
 
Vương Lâm trong tiếng hừ lạnh giơ tay phải lên vung về phía trước, đột nhiên kinh biến xuất hiện. Chỉ thấy biển lửa tràn ngập tấn công tới kia ngay lập tức dừng lại, tức khắc lộn ngược lại, giống như là cơn sóng dữ, quay lại thiêu đốt con rết đang lao đến kia.
 
Cùng lúc đó, ngọn lửa ở xung quanh con rết cũng không kịp truyền ra, ngay lập tức bị ngọn lửa đốt cháy. Đặc biệt là ngọn lửa thiêu đốt nó không còn có màu đỏ thẫm nữa, mà lộ ra lam quang.
 
Ngay khi biển lửa này bùng lên, có hai biển lửa từ đằng xa điên cuồng lao đến. Chỉ thấy hai con rết ở bên trong lao thẳng đến Vương Lâm. Trong mắt Vương Lâm nồng đậm sát khí, hắn vốn không muốn dây dưa với những con thú này, nhưng chúng hiển nhiên không chết không bỏ qua. Hàn quang lóe lên, Vương Lâm kiên quyết đại khai sát giới. Trên mi tâm, ý cảnh biến hóa thành quy tắc chi tinh đột nhiên xuất hiện, lập tức bên ngoài thân thể hắn có ngọn lửa màu lam tràn ngập, thân thể nhoáng lên một cái, lao thẳng vào đám sương mù bên trái. Một lát sau, từ bên trong đám sương mù truyền ra một tiếng vang kinh thiên, cùng lúc đó lam quang tràn ngập, biển lửa ngợp trời bùng lên, tiếng kêu bi thảm vừa vang lên liền lập tức nín bặt, chỉ có sức nóng vô tận tản ra, quanh quẩn trong đám sương mù.
 
Ngay sau đó, ở một hướng khác xuất hiện, ngọn lửa màu lam, một hỏa cầu thật lớn đột nhiên ngưng tụ, sau đó nổ ầm một tiếng, hóa thành những đốm lửa màu lam tản ra bốn phía.
 
Hết thảy chuyện này đều chỉ diễn ra trong nháy mắt, Vương Lâm từ trong đám sương mù đi ra, thần sắc lạnh lùng như băng, nhoáng lên một cái lao về phía trước, đuổi theo Dịch Linh Ấn đang không ngừng tiến lên. Dọc đường đi không còn bất kỳ một mãnh thú nào cản đường, hiển nhiên trận đánh vừa rồi đã khiến cho những mãnh thú này cực kỳ kinh sợ.
 
Nhưng con rết màu lam dài nghìn trượng không ngừng tiếp cận lại càng phẫn nộ hơn, vị trí của nó thật sự còn cách quá xa, lúc này cho dù thi triển toàn bộ tốc độ, muốn đuổi kịp đối phương cũng tốn kít thời gian. Trong tiếng rít gào, con rết màu lam này lập tức trở nên điên cuồng, toàn thân đột nhiên phát ra ngọn lửa màu lam nồng đậm. Ngay khi ngọn lửa vờn quanh toàn thân nó, thân thể nó mạnh mẽ co rụt lại, từng trận tiếng nổ đôm đốp lập tức từ trong cơ thể nó truyền ra.
 
Trong chốc lát, chỉ thất trên thân thể khổng lồ dài nghìn trượng của nó lập tức có một sợi chỉ nhỏ màu lam lóe lên, theo thân thể nó lan ra, cứ như một lưỡi đao sắc bén vô hình ở trên thân thể nó từ đầu cho tới đuôi rạch ra một cái khe.
 
Ngay khi cái khe này xuất hiện, ở bên trong lóe lên lam quang. Chỉ thấy một con rết bé hơn tám trăm trượng từ bên trong cái khe chui ra, tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần, cuốn theo ngọn lửa màu lam, lao thẳng về phía trước.
 
Không quá lâu sau, con rết dài tám trăm trượng này ở trên thân thể lại xuất hiện một cái khe, từ bên trong lại bay ra một con rết nhỏ hơn nữa dài chừng sáu trăm trượng, tốc độ lại tăng lên gấp bội.
 
Với phương pháp quỷ dị này, con rết không ngừng thoát xác, thân thể liên tục thu nhỏ lại, nhưng tốc độ của nó cũng tăng lên một cách điên cuồng.
 
Ở bên trong Loạn Thú Vụ Giới này, Vương Lâm theo Dịch Linh Ấn mở đường đi tới, đi thẳng một mạch dần dần đã tới ngày càng gần tầng thứ tám của tinh vực. Dọc đường đi hắn gặp rất nhiều mãnh thú cản đường, nhưng dưới sát lục cũng với Dịch Linh Ấn của hắn cũng mở ra một đường máu, với tốc độ cực nhanh gào thét mà qua.
 
Ở bên trong đám sương mù này càng lâu, Vương Lâm càng cảm thấy nơi đây quỷ dị khó lường, nếu ở lại đây một thời gian dài, chỉ sợ dần dần sẽ thu hút càng nhiều mãnh thú. Khi đó, nếu muốn xông ra sẽ cực kỳ gian nan, trừ phi tu vi của hắn hoàn toàn khôi phục.
 
Sau thời gian bốn ngày, Vương Lâm đã tới gần biên giới của Loạn Thú Vụ Giới này. Đi ra khỏi nơi này sẽ có thể tiến vào tầng thứ tám của tinh vực! Nhưng vào lúc này, Vương Lâm xoay mạnh người lại, tay phải giơ lên hư không chỉ vào Dịch Linh Ấn. Ấn này chợt quay về, từ phía trước cuộn lại, xuất hiện ở trước mặt Vương Lâm sau khi xoay người.
 
Cùng lúc đó, Vương Lâm không cần suy nghĩ nhanh chóng bấm quyết, lại điểm lên Dịch Linh Ấn. Dịch Linh Ấn to lớn này ầm ầm run lên, sức mạnh thiên địa trên đó bị Vương Lâm ngăn cản hấp thụ lập tức sụp đổ, lại một lần nữa điên cuồng hấp thụ sức mạnh thiên địa.
 
Đúng lúc này, bên trong đám sương mù phía trước Vương Lâm chợt có một đạo lam quang lóe lên, một sức nóng khó có thể tưởng tượng được trong thời gian ngắn tràn ngập, bao phủ phạm vi mấy vạn trượng. Một tiếng rít gào từ bên trong đám sương mù điên cuồng truyền ra, theo sương mù cấp tốc cuộn lên, chỉ thấy một con rết dữ tợn dài hơn ba trăm trượng từ bên trong đám sương mù lao ra. Ở xung quanh nó là biển lửa màu lam ngợp trời, ngay khi con rết này xuất hiện, một luồng khí tức của mãnh thứ cấp mười hai đột nhiên tràn ngập.
 
Hai mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, không chút do dự tay phải lập tức vung lên, lập tức Dịch Linh Ấn ở phía trước hắn gào thét chuyển động, trong lúc hấp thu sức mạnh thiên địa, lao thẳng đến con rết kia.
 
Tốc độ của nó rất nhanh, ầm ầm thúc đẩy, khiến cho đám sương mù quay trở về, trong tiếng động ầm ầm, tấn công con rết kia.
 
Con rết kia rít lên một tiếng kinh thiên, dữ tợn nhìn chằm chằm chưởng ấn khổng lồ này, thân thể nhoáng lên cũng với biển lửa màu lam xông tới chưởng ấn. Chỉ thấy ngay khi tới gần chưởng ấn này, thân thể nó đột nhiên xoay một cái, ngọn lửa màu lam va chạm với chưởng ấn này, trong tiếng động ầm ầm kinh thiên vang dội khoảng không, thân mình nó như tia chớp tránh qua, lao thẳng đến Vương Lâm.
 
Thần sắc dữ tợn cũng với răng nanh sắc bén của nó dường như muốn nuốt lấy Vương Lâm. Hình ảnh này kết hợp với chưởng ấn khổng lồ phía sau nó tạo nên một cảm giác tuyệt mỹ.
 
Thần sắc Vương Lâm lạnh như băng, quy tắc chi tinh trên mi tâm thoáng hiện lên, trong lúc nhanh chóng xoay tròn, thân mình hắn nhảy lên, một biển lửa màu lam thẫm ngay lập tức tràn ra, so với màu lam nhạt của con rết kia, màu lam thẫm này thật là kinh tâm.
 
Thân mình của con rết kia không thể không dừng lại, ánh mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, nhưng cũng không lùi lại, mà điên cuồng vọt tới, biển lửa toàn thân lại càng dữ dội, lam quang ngợp trời.
 
Vương Lâm giơ tay phải lên chỉ về phía trước, đối phó với người sử dụng hỏa diễm thần thông, chỉ cần một chiêu, đã có thể quyết định thắng bại! Dưới một chỉ của hắn, biển lửa màu lam thẫm bên ngoài thân thể hắn ầm ầm cuộn lên, nhất tề ngưng tụ, gào thét lao thẳng về phía trước.
 
Trong khi lui về phía trước, lam quang lại lóe lên, bên trong biển lửa này hình thành một con chu tước màu lam rất lớn. Con chu tước này kêu lên, lao thẳng đến con rết.
 
Con rết kia lập tức gầm nhẹ, nửa thân trên đột nhiên ngẩng lên, giống như là một con rắn, gắt gao nhìn chằm chằm chu tước kia, ngọn lửa màu lam nhạt trên toàn thân điên cuồng ngưng tụ lại, hình thành một sức mạnh ngợp trời, tràn ngập bên ngoài thân thể, ầm ầm va chạm với chu tước màu lam đang nhanh chóng lao tới.
 
Tiếng ầm ầm này vang lên làm khiếp sợ toàn bộ Loạn Thú Vụ Giới, rất nhiều mãnh thú cấp mười hai trong tiếng ầm ầm tràn ra, lao thẳng tới nơi này. Nhưng trong nháy mắt, một luồng khí tức cực kỳ hùng mạnh cho dù cả Vương Lâm cũng phải tâm thần chấn động, từ chỗ sâu nhất bên trong Loạn Thú Vụ Giới này quét ngang ra, ngay lập tức áp chế khí tức của rất nhiều những mãnh thú cấp mười hai này!
 
Tiếng động ầm ầm kinh thiên động địa, hai ngọn lửa va chạm vào nhau, hình thành một vụ nổ tràn ra. Chu tước kêu lên, nhanh chóng lui lại, mang theo một vẻ không cam lòng quay về chỗ Vương Lâmm ngay khi nhảy vào bên trong cơ thể Vương Lâm, thân mình Vương Lâm nhoáng lên, hướng về phía xa xa rời khỏi.
 
Biển lửa phía trước con rết kia trong thời gian ngắn sụp đổ, thân thể nó bên trong ngọn lửa cuộn lên nổ tung, một nửa thân thể hóa thành máu, một nửa còn lại vẫn chưa chết, mà trong tiếng kêu thảm thiết lui về phía sau, nhanh chóng quay về bên trong đám sương mù biến mất không thấy. Bên trong đám sương mù, lão già mặc đạo bào của Vô Cực Tông kia đồng tử trong hai mắt co rút lại, ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
 
- Người này là ai. Không ngờ có được ngọn lửa còn hơn cả Hỏa Ngô Linh. Tu vi của người này quá mạnh, nếu không phải đang bị thương, sợ là ngay cả ta cũng không thể nắm chắc có thể cũng hắn đánh một trận! Hắn không phải là người của Thần Tông, Dịch Linh Ấn lão phu đã thấy qua, cái hắn vừa thi triển tuy tương tự, nhưng không phải là Dịch Linh Ấn!
 
Ba đệ tử đi theo bên cạnh lão già cả đám cũng là trợn mắt há mồm, lộ ra vẻ hoảng sợ. Ba người bọn họ vốn tưởng rằng tu vi mình đã đủ, nhưng cảnh tượng trước mắt cũng khiến cho bọn họ tâm thần kịch chấn.
 
Nhất là nữ tu xinh đẹp kia, hai mắt lóe lên, nhìn về phía Vương Lâm rời khỏi, không biết đang suy nghĩ điều gì.
 
Giờ phút này ở bên trong Loạn Thú Vụ Giới, khí tức cấp mười ba áp chế tất cả kia quét ngang ra, ẩn chứa sự phẫn nộ điên cuồng, lão già ngẩng mạnh đầu, như nghĩ ra cái gì đó, lập tức biến sắc, vung tay áo lên cuốn ba đệ tử đi thẳng đến con đường thứ ba. Nơi này không còn gì để cho ba người bọn họ tập luyện nữa!
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận