Tiên Nghịch

Chương 1237: Truy sát

- Thác Sâm.
 
Ngay khi thân mình dung nhập vào trong trời đất, trong mắt Vương Lâm lóe lên hàn quang, nhìn thoáng qua thân ảnh khổng lồ ở phía sau. Đối phương vẫn còn cách rất xa, nhưng thân ảnh này quá lớn, lại đang rít gào, khiến cho trời đất như muốn sụp đổ.
 
- Hắn quả nhiên là ở giới ngoại!
 
Thân ảnh Vương Lâm tiêu tan vào trong trời đất.
 
Sau khi thân thể hắn biến mất không lâu, bên ngoài Phong Giới Đại Trận lập tức có thanh âm vang trời nổi lên. Chỉ thấy thân thể khổng lồ của Thác Sâm kia ầm ầm đi tới, toàn thân hắn phát tán ra mùi máu tanh nồng đậm. Ở giới ngoại trong những năm này, hắn không ngừng phẫn nộ đồ sát những bộ lạc thái cổ, vì vậy đã bị những cao thủ bước thứ ba của Thái Cổ Tinh Thần truy sát!
 
Nếu chỉ là một hai tu sĩ bước thứ ba, Thác Sâm hắn hiển nhiên là không sợ, thậm chí rất có khả năng sẽ bị hắn giết. Nhưng những cao thủ bước thứ ba đang truy sát hắn cũng không phải là một hai người, mà là ba người!
 
Trong đó có một người tu vi đã đạt tới cảnh giới Không Niết, mặc dù vẫn còn chưa độ kiếp, nhưng có thể phát huy ra thần thông đạo thuật kinh thiên động địa! Chỉ một người này cũng đủ để khiến cho Thác Sâm đau đầu không thôi.
 
Thác Sâm nhiều năm trước xông vào Phong Giới Đại Trận đã bị thương, lại làm nổ tung mấy tinh điểm để bắt lấy những cao thủ bước thứ ba, có thể nói đây là lúc suy yếu nhất. Nhưng thân thể của hắn, dù sao vẫn còn xa Vương Lâm mới có thể sánh bằng!
 
Thân thể của hắn… thật sự là thân thể của Cổ Thần… là máu thịt của vương tộc Cổ Thần đã sống qua vô số vạn năm. Mức độ cường hãn của hắn là không thể tưởng tượng được.
 
Trong khi truy sát những cao thủ bước thứ ba, thương thế của hắn lại càng nặng thêm, nhưng ba người này cũng không chịu nổi, cũng bị thương, không có cách nào gây khó khăn cho đối phương.
 
Duy chỉ có cao thủ đã đạt tới cảnh giới Không Niết kia đã giáng cho Thác Sâm một đòn nghiêm trọng, khiến cho Thác Sâm trong lúc phẫn nộ lui lại về phía sau. Dọc đường đi, hắn điên cuồng phá hủy hết thảy mọi sinh linh mà hắn nhìn thấy, dường như ba cao thủ bước thứ ba kia không muốn bức bách hắn quá mức, mà muốn dần dần khiến cho Thác Sâm rơi vào tình trạng kiệt sức!
 
Thời gian mười năm, lửa giận tích tụ trong lòng Thác Sâm đủ để đốt cháy trời đất. Hắn tìm kiếm Vương Lâm, nhưng ở chỗ này cũng không tìm được Vương Lâm, dường như muốn nổi giận.
 
Nhưng ngay khi lửa giận của hắn ngợp trời, hắn cũng đột nhiên cảm nhận được khí tức của Vương Lâm xuất hiện ở Thái Cổ Tinh Thần này. Phát hiện này khiến cho Thác Sâm không chút do dự, điên cuồng vọt tới!
 
Ở phía sau hắn, ba đạo cầu vồng ở phía xa bám theo, trong đó có hai nam và một nữ, không nhìn thấy rõ hình dáng. Bên ngoài thân thể của bọn họ đều có những gợn sóng ngăn cản hết thảy mọi thần thức cùng ánh mắt.
 
Bọn họ không hề dừng lại chút nào, ở phía xa bám theo Thác Sâm, bay về phía trước.
 
Thác Sâm trong lúc tiến lên, trong tiếng động ầm ầm đi tới bên ngoài Phong Giới Đại Trận, trong tiếng gầm nhẹ tay phải nắm lại, hướng về hư không hung hăng đánh một quyền. Tiếng ầm ầm vang lên, tinh không ở phía trước hắn bị xé mở, lộ ra một cái khe rất lớn. Thân thể hắn đột nhiên thu nhỏ lại, hóa thành nhỏ giống như người thường, trực tiếp bước vào bên trong cái khe, biến mất không thấy.
 
- Đuổi theo!
 
Hắn bất luận như thế nào cũng phải đuổi theo Vương Lâm, nuốt lấy hắn, sau đó quay lại nuốt lấy toàn bộ ba cao thủ bước thứ ba ở phía sau kia mới có thể hả được hết sự phẫn nộ trong lòng hắn!
 
Vương Lâm dung nhập vào trời đất, thi triển súc địa thành thốn, không có mục tiêu cố định, mà tận dụng tối đa khả năng của mình, hướng về nơi xa nhất mà đi tới.
 
Bên trong một khoảng tinh không ở phía bắc của Thái Cổ Tinh Thần này, theo một lượng lớn gợn sóng quanh quẩn, thân ảnh Vương Lâm từ bên trong bước ra, toàn thân hắn vẫn tràn ngập sương đen. Lúc này bước ra, không hề dừng lại, lại hướng về phía trước dịch chuyển đi.
 
Ngay khi thân ảnh hắn xuất hiện, ở phía sau hắn bên trong tinh không lập tức có cuồng phong gào thét hiện ra. Cơn cuồng phong này rất mạnh, không thể hình dung được, đủ để hủy diệt trời đất. Trong tiếng ầm ầm, trong tinh không phía sau hắn lập tức bị xé rách, lộ ra một cái khe rất lớn.
 
Khí âm hàn điên cuồng thổi ra, còn có một tiếng rít gào vang lên. Chỉ thấy Thác Sâm từ bên trong cái khe điên cuồng lao ra, hai mắt hắn đỏ như máu, lộ ra lòng tham nồng đậm.
 
- Vương Lâm! Cuối cùng bổn thần đã tìm thấy ngươi rồi!
 
Vương Lâm bước chân phải lên, không dịch chuyển nữa mà lại một lần nữa thi triển súc địa thành thốn, dung nhập vào trong thiên địa, còn quay đầu lại hướng về phía xa trong tinh không nhìn Thác Sâm đang muốn lao ra khỏi cái khe, hai mắt lóe lên hồng quang, Cực Cảnh điên cuồng lóe ra, hóa thành tia chớp màu đỏ, ầm ầm hướng thẳng đến Thác Sâm.
 
Thác Sâm dữ tợn tay phải nắm lại, hướng về phía trước vung lên.
 
Sức mạnh của một cái vung tay này có thể phá vỡ một tu chân tinh!
 
Tốc độ của tay phải hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã va chạm với tia chớp màu đỏ kia. Tia chớp màu đỏ kia trong tiếng ầm ầm chui vào trong cơ thể Thác Sâm, bắt đầu điên cuồng phá hủy.
 
Nhưng đồng thời, đòn tấn công của Thác Sâm cũng ầm ầm xuất ra, có một phần lao thẳng đến Vương Lâm, ngay khi thân thể Vương Lâm dung nhập vào trong trời đất biến mất, đánh lên người hắn.
 
Thân thể hắn kịch chấn, phun ra máu tươi, sương đen tràn ngập toàn thân tiêu tan, biến mất giữa trời đất.
 
Tay phải Thác Sâm dừng lại, trong mắt lập tức lộ ra vẻ kỳ dị!
 
- Thiên kiếp cực! … Thần sắc hắn biến đổi, tia chớp màu đỏ kia ở bên trong cơ thể hắn không ngờ không thể bị hủy diệt, mà liên tục phá phách, nhưng nhờ sức hồi phục mạnh mẽ của Cổ Thần nên cũng không lo ngại. Chỉ là lúc này thương thế trên người của Thác Sâm cũng có tai họa ngầm.
 
Khi đang muốn tiếp tục truy kích, Thác Sâm lập tức nhăn mày lại, ba đạo cầu vồng phía sau gào thét, tốc độ tăng mạnh. Ba người này vẫn đuổi theo bay thẳng về phía hắn, ngay khi nhìn thấy tia chớp màu đỏ kia, với kiến thức của bọn họ hiển nhiên có thể nhận ra, giờ phút này không chút do dự lao tới gần, hóa thành ba đạo cầu vồng kinh thiên, nhắm về phía Thác Sâm!
 
Bên trong khoảng tinh không trong Thái Cổ Tinh Thần này, thân ảnh Vương Lâm từ bên trong hư vô lảo đảo đi ra, sắc mặt tái nhợt, lại một lần nữa phun ra máu tươi, vết thương trên ngực lại toạc ra, chảy rất nhiều máu tươi, thấm đẫm quần áo.
 
Bên trong vết thương ẩn chứa khí tức của Khai Thiên Phủ, đối với bộ tộc Cổ Thần mà nói rất khó khôi phục, trừ phi đem khí tức này bức ra, nếu không, phải mất rất nhiều thời gian mới có thể khép lại.
 
Ở chỗ này có thể gặp phải Thác Sâm cũng không ngoài dự liệu của Vương Lâm. Chỉ là mặc dù biết rõ Thác Sâm ở chỗ này, biết rõ Thác Sâm muốn giết mình, nhưng Vương Lâm sao có thể sợ chết mà không dám đến đây!
 
Sau khi thân ảnh hắn biến ảo hiện ra, lập tức vung tay trái lên, huyết kiếm xuất hiện trong tay, thân thể không hề dừng lại, hướng về phía trước trong nháy mắt dịch chuyển đi. Ngoài Cực Cảnh, hắn còn có thanh huyết kiếm này!
 
Kiếm này cũng là pháp khí của Cổ Thần, mặc dù không bằng chiếc búa khai thiên kia, nhưng cũng có thể mang lại cho bộ tộc Cổ Thần những vết thương rất nặng. Mà Vương Lâm vừa rồi tiếp xúc với Thác Sâm trong thời gian ngắn ngủi, nhưng lập tức phát hiện ra, Thác Sâm so với lúc ở vùng đất Cổ Thần năm đó rõ ràng đã yếu đi rất nhiều.
 
Quan trọng hơn đó là với tâm trí của Vương Lâm, đối với Thác Sâm hắn hiểu rất rõ, người này ở trong Thái Cổ Tinh Thần, tất nhiên sẽ không ẩn giấu thân mình, mà sẽ đại khai sát giới, nhất định sẽ khiến cho tu sĩ bước thứ ba trong Thái Cổ Tinh Thần chú ý, thậm chí sẽ triển khai vây sát!
 
Thương thế của Thác Sâm này ngoại trừ vì phá vỡ Phong Giới Đại Trận mà có, tất nhiên cũng có liên quan đến việc bị vây sát, mà xem bộ dáng dường như cũng có chút mệt mỏi, nói vậy lúc này hắn cũng đang bị người tra truy sát! Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể vội vàng dịch chuyển đi.
 
Thân ảnh của hắn không ngừng lóe lên bên trong tinh không, mỗi một lần lóe lên, đều đi được một khoảng cách vô tận. Một lát sau, Vương Lâm phát hiện ở phía sau không còn dấu hiệu Thác Sâm đuổi theo, trong lòng lại càng thêm khẳng định.
 
Nhưng hắn hiểu rõ hết thảy những chuyện này chỉ là Thác Sâm ở bên trong Thái Cổ Tinh Thần cực kỳ kiêu ngạo. Nếu trải qua nhiều năm, hắn bình tĩnh lại, với thân thể cường hãn của hắn, người có thể giết chết hắn sẽ cực kỳ hãn hữu!
 
Đối phương nhất định trong thời gian ngắn sẽ lại truy sát tới nơi này. Điều này, Vương Lâm hoàn toàn không nghi ngờ gì!
 
Thời gian của hắn không có nhiều, cần phải nhanh chóng khôi phục lại đỉnh cao, giờ phút này hắn triển khai toàn bộ tốc độ dịch chuyển, điên cuồng lóe lên xuyên qua tinh không này.
 
- Chỉ có bỏ lại Thác Sâm, mới có thể đưa Lý Thiến Mai tới chỗ của Lam Mộng Đạo Tôn. Lúc trước ta đã nuốt lấy vài trăm tu sĩ, ngay cả trong ký ức của bọn họ cũng đều biết Lam Mộng Đạo Tôn là một trong ngũ đại tôn giả của Thái Cổ Tinh Thần, ở trên lam Sơn chỗ của Lam Ti Tộc!
 
Vương Lâm trong lúc lóe lên dịch chuyển bên trong tinh không, thần thức tản ra. Một lát sau trong mắt hắn lóe lên àng quang, nhìn thấy ở phía xa xa, có một tu chân tinh, trên đó có rất nhiều tu sĩ cư trú.
 
- Giờ phút này không thể có lòng dạ đàn bà, ta sinh ra trong giới nội, lớn lên trong giới nội, trận chiến giữa hai giới sớm muộn cũng sẽ nổ ra, giờ phút này nếu giết thêm một người, trận đại chiến sau này giới ngoại sẽ bớt đi một phần lực lượng! Đây là cuộc chiến giữa hai giới, không có đúng sai!
 
Vương Lâm trong lúc trầm mặc tốc độ bạo tăng, trong cơ thể lại truyền ra tiếng ầm ầm, đám sương đen lúc trước tiêu tan lại một lần nữa từ trong cơ thể hắn ngưng tụ ra, hóa thành sương mù ngợp trời, cuốn quanh thân thể hắn, hướng về phía tu chân tinh ở đằng xa điên cuồng phóng đi Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, phá khai tinh không, trực tiếp tới gần. Tu chân tinh trước mắt toàn bộ tối đen, trên đó có rất nhiều ao đầm, linh khí cực kỳ nồng đậm, chẳng những có tu sĩ mà còn có rất nhiều linh thú! Nhưng quỷ dị đó là trên đó tràn ngập oán khí, oán khí này nồng đậm, dường như ngợp trời.
 
Ngay khi hắn tới gần, trên tu chân tinh này lập tức truyền ra tiếng rít chói tai. Trận pháp trên đó ầm ầm mở ra, không biết bằng cách gì đã biết được Vương Lâm tiến đến.
 
Nhưng tốc độ mở ra của trận pháp này ở trong mắt của Vương Lâm vẫn còn quá chậm. ngay khi trận pháp mở ra, hắn nhoánh lên một cái trực tiếp nhảy vào, đám sương đen trên toàn thân ầm ầm tản ra, hóa thành mấy trăm, mấy ngàn, mấy vạn phần, ở trên tu chân tinh này bắt đầu điên cuồng cắn nuốt!
 
Tiếng kêu thảm thiết ngay lập tức vang lên kinh thiên trên khắp tu chân tinh tràn ngập oán khí này. Tất cả tu sĩ trên đó trong nháy mắt đều bị sương đen vờn quanh, thân thể nhanh chóng héo rũ, toàn bộ sức sống, huyết mạch, nguyên thần đều bị đám sương đen hút đi.
 
- Ma tu phương nào dám đến nuốt linh hồn trên Ma Nạp Tinh ta!
 
Một lão giả mặc áo xanh lục trực tiếp từ trên tu chân tinh này bay ra, hướng về đám sương đang rít gào trên bầu trời, bên ngoài thân thể ẩn hiện quần sáng xanh biếc, là một đại thần thông tu sĩ tu vi đã đạt tới thiên nhân đệ nhát suy !
 
- Đại thần thông tu sĩ !
 
Vương Lâm ở bên trong đám sương đen ánh mắt lộ ra hàn quang, liếm môi thân thể nhoáng lên một cái, toàn thân đột nhiên hóa thành một tia chớp Cực Cảnh màu đỏ, phá tan sương mù, lao thẳng đến lão già kia.
 
Lão già biến sắc, đang muốn phản kháng, một thanh âm âm trầm đột nhiên vang lên.
 
- Định !
 
Một chữ định phát ra, thân thể lão già kia đột nhiên dừng lại, tia chớp màu đỏ do Cực Cảnh hóa thành trực tiếp lao tới, ầm một tiếng chui vào bên trong cơ thể lão già. Lão già kêu lên một tiếng thảm thiết, toàn thân lập tức bị sương đen tràn ngập.
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận