Tiên Nghịch

Chương 1209: Ba luồng bản nguyên

Ngón tay này xuất hiện quá mức đột nhiên không có bất kỳ dấu hiệu nàu, khi Thủy Đạo Tử đã tự cho rằng phân thân của đối phương đã bị hủy diệt thì ngón tay đã điên cuồng và tràn đầy sát khí huyễn hóa ra trên cây đinh bảy màu nơi mi tâm.
 
Khi ngón tay này xuất hiện có thể nói là thiên cơ. Khi không còn bất kỳ điều gì, so với lần xuất hiện trước đây thì lúc này cực kỳ thích hợp, khoảnh khắc này Thủy Đạo Tử căn bản không còn đề phòng.
 
Vẻ mặt Thủy Đạo Tử biến đổi dữ dội, thân thể lui về phía sau đạt đến tốc độ cực hạn nhưng vẫn không thể tránh thoát, ngón tay đã ấn xuống. Tất cả hư ảnh được huyễn hóa ra trước người Thủy Đạo Tử, hư ảnh cố gắng ngăn cản nhưng phải tan vỡ ầm ầm.
 
Những âm thanh ầm ầm kinh thiên vang lên rồi liên tục vang vọng, tất cả hư ảnh đều tan vỡ dưới khí thế khủng bố của ngón tay. Cuối cùng ngón tay hầu như hủy diệt cả hư không mở ra một lỗ hổng kinh hoàng, nó trực tiếp lao ra phóng thẳng lên cây đinh trên mi tâm Thủy Đạo Tử.
 
Một luồng lực lượng khủng bố đến mức khó thể tưởng tượng ầm ầm bùng ra, Thủy Đạo Tử kêu lên thảm thiết, cây đinh được lực lượng thúc đẩy thì đâm vào sâu hơn, nó đơn giản cứ phá tan tất cả, ba tấc, bốn tấc, năm tấc!
 
Cây đinh dài bảy tấc nhưng lúc này đã đâm vào mi tâm Thủy Đạo Tử năm tấc, nếu hai tấc phía sau hoàn toàn đâm vào thì Thủy Đạo Tử chắc chắn sẽ trọng thương.
 
Vì vị trí cây đinh đang đâm vào chính là mi tâm, là cánh cửa sinh mạng của tu sĩ mà không phải xương vai như Vương Lâm năm xưa.
 
Khoảnh khắc nguy cấp này vẻ mặt Thủy Đạo Tử tái nhợt, trong mắt bùng lên vẻ hoảng sợ. Lão biết rõ uy lực Thất Thải Thần Không Đinh của Chưởng Tôn, năm xưa lão tận mắt nhìn thấy chủ nhân bị chín mươi bốn cây đinh ghịm chặt, vẻ thê thảm lộ rõ trên khuôn mặt chủ nhân vẫn chưa phai mờ trong ký ức Thủy Đạo Tử.
 
- Chủ nhân cứu ta!
 
Thủy Đạo Tử lui về phía sau, thấy cây đinh vẫn tiếp tục đâm vào thì tiếng kêu cứu mới vang lên. Nhưng từ trong thân thể lão lập tức ầm ầm bùng lên một luồng lực lượng khủng bố, tất cả đều ngưng tụ trên mu bàn tay phải rồi hóa thành một Phù Chiếu.
 
Phù Chiếu này vừa mới xuất hiện thì lập tức lóe lên kim quang, lúc này kim quang bùng lên chiếu sáng vả tinh không đen kịt rồi tràn ra ngoài vạn trượng. Cây đinh cắm trên mi tâm Thủy Đạo Tử lập tức bị kim quang quét qua, những âm thanh xoẹt xoẹt vang lên, cây đinh tiêu tán.
 
- Phong giới tôn sư năm xưa vì một đứa nô tì như ngươi mà phải trả giá, ngươi muốn hắn ban cho bất diệt Phù Chiếu để bảo vệ tính mạng ba lần. Khi ngươi phản bội chủ nhân, Phong giới tôn sư rõ ràng vẫn có cơ hội giết chết ngươi, nhưng lão đã bỏ qua, chỉ làm mất đi hai luồng Phù Chiếu tử vong. Sau ngàn năm trôi qua, lúc này ngươi đã dùng đến Phù Chiếu thứ ba để bảo vệ chính mình, một tên đạo nô phản bội.
 
- Lão phu bội phục tu vi cả đời ngươi, nhưng đạo làm người lại làm lão phu khinh thường! Thối nát đến cực điểm!
 
Giọng nói già nua chậm rãi thở dài, chậm rãi tiêu tán.
 
Toàn thân Thủy Đạo Tử ướt đẫm mồ hôi, lão cố gắng chịu đựng cơn đau đớn dữ dội và cảm giác điên cuồng trên mi tâm. Tâm thần lão trở nên cực kỳ sợ hãi, lão há miệng cười và ngửa mặt lên trời gầm rống.
 
- Chủ nhân, xin đa tạ, ngươi chết rồi mà vẫn còn muốn bảo vệ ta, cũng làm ta cảm thấy hơi hối hận vì chuyện chính mình đã làm năm xưa. Nhưng ngươi phải chết, phải chết!
 
Thủy Đạo Tử đã bị những ý niệm điên cuồng của cây đinh bảy màu bao phủ, nhưng lão vẫn dùng tu vi khủng bố của chính mình để ép xuống. Nhưng vì ý nghĩ điên cuồng mà tình cảnh vô tình biến đổi, nếu không thì với tu vi của lão sẽ không bao giờ nói như thế.
 
- Chỉ cần không phải toàn bộ cây đinh nhập vào mi tâm thì sau khi giết chết con kiến hôi này, ta chỉ cần bế quan là có thể bức ra Thất Thải Thần Không Đinh.
 
Hai mắt Thủy Đạo Tử trở nên đỏ bừng, lão không hề do dự mà phóng thẳng về phía Vương Lâm.
 
Vương Lâm vẫn trợn trừng mắt, cảm nhận cái chêt đang đến gần. Tất cả những tình cảnh vừa rồi đều được hắn nhìn thấy rất rõ, lúc này thấy Thủy Đạo Tử tiến đến thì không chút bối rối, ánh mắt lại trở nên thanh tỉnh giống như tất cả ý nghĩ điên cuồng trước đây đều đã đánh ra theo sinh cơ.
 
Sống hay chết, nhân và quả, thật và giả, tất cả mọi thứ đều tồn tại đối lập với nhau. Sau sinh cơ chính là tử khí, ta có thể đánh ra quyền sinh cơ thì chuyện có thể dùng tử khí khắp toàn thân để đánh ra, đồng quy vu tận.
 
- Dù ta có thể vỡ tan tất cả Cổ Thần tinh điểm cũng phải đổi lấy một đòn tấn công đỉnh phong.
 
- Ta có thể hủy diệt quy tắc tinh do ý cảnh tạo thành để đổi lấy nguyên lực vô tận, mở ra con đường lớn giữa thiên địa.
 
Vương Lâm giống như đã hiểu ra một điều gì đó, hai mắt bùng ra những luồng sáng kỳ dị, khoảnh khắc này tử khí toàn thân lập tức từ trong cơ thể tuôn ra ầm ầm tạo thành một vòng xoáy khổng lồ. Vòng xoáy này kinh thiên động địa giống như phá vỡ âm dương, phá nát luân hồi, trong đó còn mơ hồ sinh ra một luồng lực lượng bản nguyên.
 
Đây là bản nguyên, là điều quan trọng nhất để trở thành tu sĩ Đệ Tam Bộ.
 
Vương Lâm cũng không xa lạ gì với bản nguyên, hắn đã từng lấy được một ít, nhưng một chút thu hoạch đó chính là lấy ra từ trong Chiến Tự Thiếp. Tuy nó là bản nguyên nhưng nếu không phải tự Vương Lâm cảm ngộ ra thì cũng chỉ là ngoại lực mà thôi. Nhưng lúc này trong nguy cơ sinh tử Vương Lâm đã hoàn toàn hiểu rõ sống chết, khoảnh khắc khi tử khí toàn thân bùng ra, hắn lại cảm ngộ được. lực bản nguyên của chính mình.
 
Dù lực bản nguyên này rất yếu nhưng điều này lại chứng tỏ cảnh giới Đệ Tam Bộ đã mở ra một khe cửa cho hắn.
 
Tình cảnh này rơi vào mắt Thủy Đạo Tử giống như nước lạnh dội lên đầu, cảm giác điên cuồng của lão đã tiêu tán rất nhiều, trong mắt bùng lên vẻ khiếp sợ.
 
- Kẻ này rất có tiềm chất để trở thành Đệ Tam Bộ, hắn đã cảm ngộ được bản nguyên. Từ thời vũ trụ hồng hoang, số tu sĩ đạt đến cảnh giới Đệ Tam Bộ là cực kỳ ít, nhưng. kẻ này lại đạt được mức độ người người mong ước. Nếu cho hắn thời gian thì chỉ sợ ngàn năm sau nữa, sau khi liên tục phát triển sẽ trở thành Đệ Tam Bộ.
 
Vẻ mặt Thủy Đạo Tử trở nên cực kỳ âm trầm, ý nghĩ giết chết Vương Lâm càng trở nên kiên định.
 
- Người này nhất định phải chết!
 
Thủy Đạo Tử cất bước phóng về phía Vương Lâm, tay phải nâng lên, tu chân tinh khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong tinh không. Lão muốn dùng lực lượng tu chân tinh để đập chết con kiến hôi trước mặt. Con kiến hôi này hình như đã trở thành phàm nhân, đồng thời còn có cả tiềm chất để trở thành Đệ Tam Bộ.
 
Dòng xoáy ngoài cơ thể Vương Lâm bùng ra tử khí rồi điên cuồng chuyển động, lực bản nguyên sống hay chết bên trong chậm rãi lớn mạnh. Quá trình lớn mạnh này tuy cực kỳ thong thả nhưng là một tồn tại cực kỳ chân thật, hình như nó muốn thoát khỏi vòng xoáy tử khí, muốn hiện ra trong thiên địa.
 
Khoảnh khắc này tất cả vương tộc Cổ Thần tinh trên mi tâm Vương Lâm, ngay cả tinh điểm thứ sáu vừa mới khôi phục và chưa thành hình cũng tan vỡ ầm ầm.
 
Toái tinh!
 
Khi sáu tinh điểm hoàn toàn tan vỡ, ngoài vòng xoáy tử khí sát bên thân thể Vương Lâm lại xuất hiện một vòng xoáy khủng bố. Vòng xoáy này hiện lên trong thiên địa, bên trong bùng ra luồng khí tức Cổ Thần khó thể nào miêu tả. Khoảnh khắc khi vòng xoáy xuất hiện, bên trong lại rõ ràng bùng ra lực lượng bản nguyên.
 
Đây là bản nguyên, sau khi hoàn toàn hiểu rõ nhân quả thì sinh ra bản nguyên. Sau khi Cổ Thần tinh tan vỡ, mỗi một hành động đều là nhân quả, nếu không phá thì chẳng có lập, phá rồi lại lập, đây chính là nhân quả. Trong sinh tử, Cổ Thần Vương Lâm toái tinh, nhưng hắn lại cảm ngộ ra luồng lực lượng bản nguyên thứ hai trong đời.
 
Nhân và quả chính là bản nguyên.
 
- Cái này.
 
Vẻ mặt Thủy Đạo Tử đột nhiên biến đổi, bản nguyên sinh tử của Vương Lâm đã làm lão phải khiếp sợ nhưng tất cả tình cảnh xảy ra trước mắt lại làm tâm thần lão bùng lên những con sóng chấn động cao ngập trời.
 
Không ngờ lại có luồng bản nguyên thứ hai, một luồng đã có thể trở thành Đệ Tam Bộ, hai luồng thì cực kỳ hiếm thấy, chỉ có những loại người thiên tư cực kỳ tài giỏi như Chưởng Tôn, Thanh Lâm mới có hai luồng bản nguyên đại thành và nhập đạo, bước chân vào cảnh giới Đệ Tam Bộ.
 
- Nếu kẻ này hoàn thành đạo quả, trở thành Đệ Tam Bộ, chỉ cần hắn vừa mới bước vào Đệ Tam Bộ thì ta cũng không phải là đối thủ, nếu gặp phải cũng chỉ biết quay đầu bỏ chạy.
 
Đời này Thủy Đạo Tử chỉ từng biết hai người đại thành nhập đạo có hai luồng bản nguyên, đó chính là Chưởng Tôn và Thanh Lâm.
 
Hai người này đều là loại người cực mạnh, Thủy Đạo Tử lão cũng không thể nào sánh bằng. Nhưng lúc này lão lại thấy được tu sĩ thứ ba có hai luồng bản nguyên, khoảnh khắc này lão tự nhiên sinh ra ý nghic luyến tiếc, thậm chí còn muốn nhận Vương Lâm làm đệ tử.
 
Nhưng ý niệm này vừa lóe lên trong đầu đã bị Thủy Đạo Tử gạt bỏ.
 
- Tên này hận ta thấu xương, thiên tư hắn cực kỳ hiếm có, sợ rằng sau vài ngàn năm nữa Nội giới hay Ngoài giới trong Thái Cổ Tinh Thần cũng chẳng thể sinh ra được một con người thế này. Kẻ này mà chết trong tay Thủy Đạo Tử ta thì còn sảng khoái hơn rất nhiều so với việc hủy diệt pháp bảo. Ha ha, thống khoái. Muốn giết phải là loại người thiên tư như vậy mới được.
 
Hai mắt Thủy Đạo Tử trở nên điên cuồng, lão vung tu chân tinh khổng lồ trên tinh không, khoảng cách giữa lão và Vương Lâm ngày càng gần, phóng đi ầm ầm.
 
Đúng lúc này đột nhiên quy tắc tinh do ý cảnh biến thành trên mi tâm Vương Lâm đột nhiên lại tan vỡ.
 
Khi quy tắc tinh tan vỡ thì hóa thành dòng xoáy thứ ba quét ngang thiên địa rồi bao phủ bên ngoài thân thể Vương Lâm. Trong vòng xoáy thứ ba lại xuất hiện một luồng bản nguyên.
 
Tất cả ý cảnh thật giả đều nằm trong tuy tắc tinh, đây là quy tắc mới xuất hiện trong thiên địa. Khoảnh khắc khi quy tắc tinh tan vỡ, ý cảnh thật giả đã đạt đến minh ngộ trong thời gian cực ngắn.
 
Một luồng bản nguyên thuộc về thật giả xuất hiện trong vòng nước xoáy, đây chính là luồng bản nguyên thứ ba của Vương Lâm.
 
Sinh tử chính là luồng bản nguyên thứ nhất.
 
Nhân quả chính là luồng bản nguyên thứ hai.
 
Thật giả chính là luồng bản nguyên thứ ba.
 
Khoảnh khắc này ba luồng bản nguyên lập tức từ trong ba vòng xoáy khác nhau bùng ra, nhưng chẳng qua lúc này chúng vẫn còn rất yếu, cần phải có thời gian để tích lũy. Sau khi đạt đến một số lượng nhất định, đạt đến đại thành, lúc đó Vương Lâm có thể dùng ba luồng bản nguyên nhập đạo, trở thành Đệ Tam Bộ kinh thiên động địa.
 
Tình cảnh này lập tức làm cho Thủy Đạo Tử đang phóng lên tấn công phải dừng lại, hai mắt lão hầu như muốn lồi ra ngoài.
 
- Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Ba luồng bản nguyên, trước nay trong thiên địa chưa từng có kẻ nào đạt được ba luồng! Kẻ này nghịch thiên, nếu hắn tiến vào Đệ Tam Bộ thì ngay cả ta cũng không có tư cách bỏ chạy trước mặt hắn.
 
- Ba luồng bản nguyên, Chưởng Tôn và Thanh Lâm cũng chỉ có hai luồng, dù là chủ nhân cũng chỉ có hai luồng, luồng bản nguyên thứ ba không thể nào cảm ngộ được. Kẻ này sao lại có ba luồng bản nguyên? Loại nhân vật này ngay cả thiên đạo cũng muốn tiêu diệt, dù toàn bộ Thái Cổ Tinh Thần nếu để cho tên này đạt đến Không Kiếp Đệ Tam Bộ thì không ai có thể chống đỡ nổi, hắn có thể hủy thiên diệt địa và trở thành Chí Tôn!
 
- Rốt cuộc hắn là ai? Tuyệt đối không phải phàm nhân tu luyện lên mà là chuyển thế, nhưng rốt cuộc tên nào có được thần thông khủng bố để sau khi trùng tu có ba luồng bản nguyên?
 
- Chẳng lẽ. Chẳng lẽ hắn chính là Đệ Tứ Bộ Đạp Thiên Đạo trong truyền thuyết chuyển thế sao?
 
Thủy Đạo Tử thân là Đệ Tam Bộ Đại Năng nhưng khoảnh khắc này cũng phải cảm thấy hãi hùng với tình cảnh trước mắt.
 
- Nếu ta đã trêu chọc tồn tại thế này, nhất định phải giết chết hắn, nếu không sau này trong thiên địa sẽ không còn bất kỳ nơi nào cho ta dung thân!
 
Vẻ mặt Thủy Đạo Tử tái nhợt, lão cắn răng bùng ra tất cả lực lượng của tu sĩ Đệ Tam Bộ, sau khi dung nhập vào trong tu chân tinh thì đánh thẳng xuống Vương Lâm.
 
Lúc này dù ngươi là Đệ Tứ Bộ Đạp Thiên chuyển thế rồi cũng phải chết, lão phu có thể giết được nhân vật thế này cũng cảm thấy đời này quá đủ! Chết, chết, chết đi!
 
 
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận