Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 456: Vu oan giết người

Chương 456: Vu oan giết ngườiChương 456: Vu oan giết người
 
 Lần trước Thẩm Lãng hoàn toàn dọa sợ Douglas, khi hắn nhảy xuống đê đập như Aquila.
 
 Nhưng lần đó gã rất nhanh tỉnh táo lại, đồng thời lợi dụng kỳ tích mà mình tạo ra, còn lợi dụng người khác nói xấu Thẩm Lãng, nhờ đó trở thành tân thủ lĩnh của Skeleton.
 
 Nhưng lần này Thẩm Lãng đánh mặt thật quá ác.
 
 Khiến cho Douglas như bị sét đánh, mất hết thảy khả năng phản ứng.
 
 Đến tột cùng xảy ra chuyện gì? Vì sao không thể thoát khỏi chỗ này?
 
 Thực tế đã chứng minh suy nghĩ của mình không sai, lần trước năng lượng hạch tâm bạo tạc, rõ ràng đã quấy nhiễu năng lượng từ trường trong hải vực, rõ ràng Hela nhờ đó thành công rời khỏi chỗ này mà?
 
 Nhưng lúc này, những chuyện đó không còn quan trọng nữa.
 
 Mấu chốt là mấy ngày qua, được mọi người ủng hộ xem như thần cứu thế, phảng phất đưa Douglas lên thiên đường.
 
 Mà bây giờ Douglas trực tiếp bị đá xuống địa ngục, chịu nhục bực nào, bị cười nhạo đến cỡ nào.
 
 Chẳng qua chân chính từ thiên đường rơi xuống địa ngục lại không phải Douglas, mà là đám hải tặc.
 
 Mấy ngày qua bọn họ vui sướng đến mức nào? Mỗi thời mỗi khắc đều cảm thấy đang về nhà, bọn họ uống rượu hân hoan, bọn họ đẩy Douglas lên tôn thờ.
 
 Con người không sợ tuyệt vọng, nhưng điều đáng sợ nhất là sự tuyệt vọng đến sau hy vọng.
 
 Cho nên trong chốc lát, tất cả hải tặc hầu như sụp đổ, rất nhiều người chịu không nổi nữa, ngã ngồi xui lơ xuống đất, thậm chí có người gào khóc.
 
 "Tại sao? Tại sao thiên thần đối xử với chúng ta như thế?"
 
 "Thiên thần ơi, người thật quá tàn nhãn, dằn vặt chúng ta như vậy, sao không giết chúng ta đi?"
 
 Hela nhìn thấy một màn này, trong lòng vô cùng đã nghiền.
 
 Đám hèn nhát các ngươi muốn sống, thời điểm mẫu thân của ta hải táng các ngươi không ngăn cản, trong lòng mặc dù có hổ thẹn vì cái chết của mẫn thân, nhưng vấn luôn thờ ơ.
 
 Ngay lúc đệ đệ của ta một lần nữa hải táng, các ngươi vẫn thờ ơ, giả mù sa mưa.
 
 Sau đó còn chọn tên lừa gạt Douglas làm thủ lĩnh. Hiện tại kết quả như vậy, thực sự quá đáng đời, quá dal
 
 "Trách ai? Các ngươi trách được ai?" Hela nói lớn: "Các ngươi lựa chọn Douglas, các ngươi xem Douglas như thần cứu thế. Douglas! Sau ngươi không biểu diễn nữa, sao không tiếp tục giả thần giả quỷ nữa?"
 
 Douglas hít một hơi thật sâu, tinh thần dần dần tỉnh táo lại, cảm thấy hiện tại tuyệt đối không thể chịu thua, trong lòng vẫn còn niềm tin.
 
 "Trầm Lãng các hạ, ta thất bại, nhưng ai chứng minh được ngươi thành công?" Douglas cười lạnh nói: "Ngươi luôn miệng nói có thể cứu mọi người, vậy ngươi dùng cách nào?"
 
 Trầm Lãng cười lạnh nói: "Muốn ta nói, để đánh cắp trí tuệ của ta sao? Ngươi nằm mơi"
 
 Hải Võng không ngừng run rẩy, thống khổ đến không thể thở nổi, bởi vì gã là người tin tưởng Douglas nhất, nhưng mà huyền thoại về Douglas kết thúc rồi.
 
 Nhưng mà, dù không thể đứng về phía Douglas nữa, cũng phải đối kháng với tên tiểu bạch kiểm này đến cùng! "Thẩm Lãng, ngươi luôn miệng nói có cách đưa bọn ta rời đi, vậy ngươi nhanh nói ral"
 
 Hải Võng lạnh lùng nói tiếp: "Ngươi không nói, còn muốn lôi kéo các huynh đệ bán mạng cho ngươi, thật sự mơ mộng hão huyền. Điện hạ Douglas chỉ thất bại một lần mà thôi, ngươi mơ tưởng đoạt lấy vị trí thủ lĩnh."
 
 Lời này vừa nói xong, Hela không dám tin nhìn Hải Võng, tại sao? Nghĩa huynh sao lại bảo vệ Douglas như vậy, lúc trước hai người hoàn toàn không quen biết nhau, cho đến bây giờ chỉ quen được vài tháng mà.
 
 "Nhìn đi, mọi người nhìn đi! Đây là tình yêu chân chính." Trầm Lãng cười nói: "Điện hạ Douglas, ngài cảm động không? Đến lúc này rồi, Hải Võng các hạ còn bảo vệ ngài như vậy, tình yêu còn sâu hơn biển cả."
 
 Lời này vừa ra, Hải Võng biến sắc, mà Hela thì ngẩn ngơ, đám hải tặc đều đưa mắt nhìn Hải Võng, rồi lại nhìn sang Douglas.
 
 Có... Có ý gì? Lẽ nào quan hệ giữa Hải Võng và Douglas lại thuộc loại như thế?
 
 Thế giới Phương Tây, tình yêu say đắm giữa hai người đồng giới không được chúc phúc, thế nhưng hải tặc bọn họ rất tha thứ, hơn nữa nam nhân yêu nhau không phải số ít, ngay cả Hela còn yêu mến nữ nhân mà.
 
 Nhưng sau khi Douglas đến đây, luôn bày tỏ tấm lòng theo đuổi Hải Mộng, thậm chí trong suy nghĩ của bọn họ, hai người thành một đôi rồi.
 
 Chẳng lẽ Douglas muốn cải hai anh em bọn họ sao? Chuyện này... Chuyện này hơi quá rồi!
 
 Mọi ngày Hải Võng biểu hiện rất bình thường, không thấy dấu hiệu khác thường mà? Nghe Thẩm Lãng nói xong, Hải Võng triệt để biến sắc, chỉ vào Trâm Lãng, tức giận hét lên: "Các huynh đệ, sở dĩ kế hoạch của điện hạ thất bại, hoàn toàn do tên tiểu bạch kiểm này hại, hắn vô sỉ lừa gạt chúng ta."
 
 "Các huynh đệ, chúng ta lúc đầu có thể về được nhà, chính do Thẩm Lãng phá hư tất cả, hắn âm mưu hủy diệt chúng ta."
 
 "Chúng ta bị nhốt mấy chục năm, chúng ta muốn về nhà, chúng ta có lỗi gì sao? Tên vô sỉ này vì tư lợi, vì muốn cho chúng ta thuần phục hắn, cho nên hắn mới phá hư kế hoạch của điện hạ."
 
 Lời này vừa nói xong, hai mắt của Douglas sáng lên, đây đúng là một cách hay! Đổ hết trách nhiệm thất bại lên đầu Thẩm Lãng.
 
 "Thẩm Lãng huynh đệ, ta có một nghi ngờ chưa nói ra, đó là năng lượng hạch tâm bạo tạc trễ hơn một khắc." Douglas nói tiếp: "Ta vốn không tính lầm, cuối cùng sao lại trễ giờ? Ta hy vọng ngươi cho ta một lời giải thích, ngươi hiểu năng lượng hạch tâm rất rõ, ngươi từng ngăn cản năng lượng hạch tâm bạo tạc tại bộ lạc Amazon." "Không chỉ vậy, ta vốn dẫn nổ năm cái năng lượng hạch tâm, vì sao chỉ nổ có ba cái?"
 
 "Thẩm Lãng huynh đệ, ngươi làm ta quá thất vọng. Ta thấy dã tâm của ngươi. Nhưng ngươi ít nhất can đảm không sợ chết, một nam nhân lỗi lạc, thật sự không ngờ ngươi chỉ vì muốn thắng ta, lại không tiếc tính mạng của sáu chục ngàn người?"
 
 "Sáu chục ngàn huynh đệ muốn về nhà, thì có gì sai chứ! Ngươi sao lại hại chúng ta?"
 
 Douglas hô lớn: "Ngươi sao lại phá hư kế hoạch của ta, làm cho uy lực vụ nổ không đủ, chúng ta mới không thể quấy nhiễu năng lượng từ trường, chúng ta mới không về nhà được."
 
 Hela và .Jack Tang nghe vậy, cảm thấy đủ rồi, mấy ngày qua bọn họ đều đi theo Thẩm Lãng, biết hắn chưa từng làm chuyện phá hại nào, Douglas và Hải Võng đang vu oan hãm hại! Hai người ti tiện đến thế sao?
 
 Ngay sau đó, Hải Võng hô lớn: "Các huynh đệ, đều do Thẩm Lãng hại chúng ta, chúng ta giết hắn, giết hắn." Sau đó Hải Võng giơ loan đao lên, chỉ hướng Trầm Lãng nói: "Chỉ có giết hắn, chúng ta mới về nhà được!"
 
 Vô số hải tặc Sketeton nhìn qua Thẩm Lãng, ánh mắt tràn ngập nghi vấn, tràn ngập địch ý.
 
 Đây xem như nhân tính ti tiện, giận chó đánh mèo.
 
 Không quản người đó sai hay không, nói chung nhất định phải phát tiết cơn tức giận, giết cho đã rồi nói sau. "Các huynh đệ theo ta, giết chết Thẩm Lãng!"
 
 Hải Võng hét to một tiếng, vậy mà thật có mấy ngàn hải tặc chạy theo gã giết tới. Bọn họ không quản đúng sai, hiện tại chỉ muốn phát tiết, muốn giết người, Thẩm Lãng dám châm chọc chúng ta, dám giãm đạp chúng ta?
 
 Jack Tang nổi giận, rút loan đao ra, hét lớn: "Bảo vệ thủ lĩnh!"
 
 Tức thì, bảy ngàn hải tặc hiệu trung với Thẩm Lãng đều rút loan đao ra, chiến ý bạo tăng.
 
 Đảng Sketelon sắp nổ ra nội chiến.
 
 Ánh mắt của Douglas không ngừng lóe lên, đây không phải chuyện xấu, chỉ cần bọn họ nội chiến, vậy triệt để đối lập nhau.
 
 Vậy thì dù kế hoạch thất bại, bọn họ chỉ có thể đi theo đến cuối con đường.
 
 "Các huynh đệ, giết Thẩm Lãng, chúng ta mới về nhà được, giết, giết, giết!" Hải Võng như bị điên, dẫn đầu vô số hải tặc liều chết xông tới.
 
 Hela rút kiếm đứng bênh cạnh Thẩm Lãng, võ công của nàng và Hải Võng bất phân cao thấp, Hải Võng xuất thân từ chủng tộc đặc thù, gần gũi với người thượng cổ, cho nên lực lượng và tốc độ rất mạnh.
 
 Thẩm Lãng thấy vậy, giơ tay phải lên thật cao, hắn muốn nói, muốn bắt đầu biểu diễn.
 
 Nhưng mà ngay lúc này, trong bóng tối chợt vang lên một thanh âm lạnh lùng êm tai của nữ nhân.
 
 "Ai? Ai muốn giết Thẩm Lãng?"
 
 "Ai nói muốn giết Thẩm Lãng! Ngươi sao?"
 
 Một thân ảnh như cơn gió thổi đến, nhắm ngay Hải Võng đang dẫn đầu mấy ngàn hải tặc.
 
 "Ai cản ta thì phải chết!" Hải Võng rống to, cầm loan đao chém xuống thân ảnh kia.
 
 "Kengl"
 
 Loan đao dừng lại, bị một bàn tay ngọc bắt lấy.
 
 Nữ nhân lên tiếng hỏi: "Ngươi muốn giết Thẩm Lãng?"
 
 Hải Võng nói: "Vậy thì sao?"
 
 Ngọc thủ của nàng nhẹ nhàng run lên, loan đao trong tay Hải Võng đứt thành từng khúc, ngọc thủ còn lại thì vỗ xuống đầu của Hải Võng. Hải Võng muốn tránh né, thế nhưng toàn thân cứng do, hoàn toàn không thể nhuc nhích. "Bịch!" Đầu của Hải Võng nát bấy, nổ tung như trái dưa hấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận