Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 550: Cam bẫy.

Chương 550: Cam bẫy.Chương 550: Cam bẫy.
 
 Hòn đảo Kim Sơn quan trọng không kém hơn đảo Thiên Phong, bởi vì nơi này có mỏ quặng sắt rất lớn, còn có rất nhiều khoáng sản phối hợp, không có đảo Kim Sơn, Thẩm Lãng khó thành đại nghiệp.
 
 Chiến hạm kiểu mới, hỏa pháo kiểu mới, thậm chí máy hơi nước, đều cần rất nhiều sắt thép.
 
 Tham Lãng mang thợ rèn về rất nhiều, hơn năm ngàn người.
 
 Hòn đảo Kim Sơn rất quan trọng, cho nên Yến Nam Phi và Đường Duẫn phái năm nghìn quân tới đây đóng giữ, hơn nữa đám người kia không thể đầu hàng.
 
 Cho nên... Bọn họ bị giết sạch.
 
 Trải qua hai canh giờ kịch chiến, đội quân thủ đảo Kim Sơn bị diệt, Kim Trác một lần nữa đoạt lại hòn đảo này. Khi ông dẫn quân tiến vào hầm mỏ, chiếm giữ xưởng tinh luyện kim loại, không gặp bất kỳ kháng cự nào.
 
 Trên đảo Kim Sơn có hai vạn thợ mỏ, sáu ngàn thợ rèn, những người này từ rất lâu về trước là phục vụ gia tộc họ Đường, về sau phục vụ cho gia tộc họ Kim.
 
 Sau khi bọn họ nhìn thấy Kim Trác, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó chỉnh tề quỳ xuống, biểu thị thuần phục chủ nhân mới.
 
 Ít nhất trong các chủ nhân, Kim Trác là chủ nhân tốt nhất, thời điểm ông nắm giữ đảo Kim Sơn, cho tiền công tương đối cao, cung cấp thức ăn đầy đủ, còn sắp xếp cho người nhà của bọn họ.
 
 Kim Trác nhìn thợ mỏ quỳ đầy đất, còn có thợ rèn, trong lòng cảm khái không thôi.
 
 Đảo Kim Sơn, một lần nữa rơi vào trong tay gia tộc họ Kim.
 
 Ông cảm khái thế sự biến đổi khó lường, phảng phất như chẳng liên quan đến đám thợ mỏ và thợ rèn này, coi như đổi chủ nhân khác, bọn họ vẫn lao động mỗi ngày, sinh sống khó khăn, trở thành tài sản của đám người kia. Kim Trác thu hồi tâm tình, cẩn thận thi lễ.
 
 "Khổ cực, chư vị!"
 
 Bên trong An Đình phủ, cũng là hầu phủ Huyền Vũ ngày xưa.
 
 Trác Chiêu Nhan triệt để tuyệt vọng, lúc đầu nàng ôm hy vọng rất lớn, bởi vì đại quân của Yến Nam Phi quá cường đại, đầy đủ đánh bại Thẩm Lãng.
 
 Thế nhưng tin tức mới nhất, chứng minh Yến Nam Phi thua, Thẩm Lãng đã đoạt lại thành Nộ Triều. Tin tức xấu liên tiếp truyền đến, đầu tiên là hạm đội của Thẩm Lãng xuất hiện ở vùng biển đảo Thiên Phong, chuyện này chứng minh cái gì?
 
 Trận chiến ở thành Nộ Triều đã kết thúc, hạm đội của Thẩm Lãng mới đi tới đảo Thiên Phong.
 
 Tiếp đó là tin tức hạm đội của Thẩm Lãng xuất hiện ở vùng biển đảo Kim Sơn.
 
 Cuối cùng là tin tức của mấy tên gián điệp cài trong đám dân chúng trên đảo Lôi Châu, đại quân của Yến Nam Phi đã bị diệt, Yến đại nhân bị thiến, bị lăng trì xử tử.
 
 Tin tức này đập nát hy vọng của nàng, không còn chút suy nghĩ mơ tưởng nào.
 
 Trác Chiêu Nhan thống khổ thật lâu, nàng không biết tại sao lại như vậy, đại quân của Yến Nam Phi rõ ràng cường đại như thế, tại sao lại thua thảm?
 
 Tên tặc tử Thẩm Lãng, tại sao lại cứng như thế? Tại sao chưa chết? Còn muốn trình diễn vương giả trở về? Không còn thời gian để thống khổ, nàng phải nhanh chóng quyết định.
 
 Đi, lập tức đi! Dẫn theo toàn tộc họ Trác rời khỏi thành Huyền Vũ, nhundi kinh thành, hay đi Thiên Nhai Hải các. Lẽ ra Thiên Nhai Hải các là chỗ an toàn nhất, một mình nàng chạy tới lánh nạn thì được, dẫn theo toàn tộc tới tị nạn, nàng không có mặt mũi lớn như vậy.
 
 Hơn nữa kinh thành chưa chắc không an toàn, Thẩm Lãng đã đoạt lại thành Nộ Triều, chẳng mấy chốc sẽ dẫn binh tiến lên lục địa, tin tức hắn trở về sẽ không che giấu được nữa.
 
 Đến lúc đó Thiên Nhai Hải các sẽ hành động, bảo vệ kinh thành.
 
 Trận đại chiến kế tiếp, không phải ở thành Huyền Vũ, không phải ở quận Nộ Giang, mà là kinh thành.
 
 Thẩm Lãng trọng tình, hắn nhất định sẽ đi cứu Ninh Nguyên Hiến, cứu Ninh Chính, cứu Biện Tiêu, Trương Xung, Ninh Cương, vân vân...
 
 Chỉ cần đánh hạ kinh thành, Ninh Chính thượng vị lần nữa, sau đó sẽ dễ dàng quét sạch toàn bộ Việt quốc. Nhưng Đại Viêm, Thiên Nhai Hải các và Phù Đồ sơn sẽ không cho Thẩm Lãng thực hiện được.
 
 Đội quân của Thẩm Lãng sẽ không quá 5 vạn, muốn đánh hạ kinh thành, căn bản không thể nào, bởi vì Thiên Nhai Hải các quá mạnh, chỉ 2 vạn Huyết Hồn quân đã dư sức quét ngang trăm vạn liên quân của tây vực.
 
 Cho nên kinh thành rất an toàn. Trac Chiêu Nhan quyết định, dẫn gia tộc chạy tới kinh thành, tện nhất thì trở thành thiếp của Ninh Dực thôi.
 
 Nàng tìm đến đệ đệ Trác Nhất Tâm, cũng chính là An Đình bá.
 
 "Nhanh chuẩn bị, chúng ta lập tức đi kinh thành."
 
 Trác Nhất Tâm ngạc nhiên hỏi: "Tại sao? Chúng ta vất vả lắm mới có được tòa thành này, chiếm được toàn bộ đất phong, lẽ nào từ bỏ hết, tới kinh thành cầu cạnh người ta?"
 
 Trac Chiêu Nhan lạnh lùng nói: "Thẩm Lãng sắp đánh tới, do dự nữa sẽ chạy không kịp, không nên để cho quá nhiều người biết, dẫn theo một trăm tộc nhân là được."
 
 Trác Nhất Tâm run rẩy nói: "Thành Nộ Triều thua rồi?"
 
 Trac Chiêu Nhan nói: "Yến Nam Phi bị lăng trì, Thẩm Lãng sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
 
 Trác Nhất Tâm chạy vội đi, chuẩn bị đào tẩu!
 
 Phải chạy trốn, phải bỏ tòa thành này, từ bỏ cuộc sống yên ổn phú quý, thời gian cơ cực chờ đợi ở phía trước. Thẩm Lãng đáng chết!
 
 Trác Chiêu Nhan dạo trong hầu phủ, muốn nhìn kỹ mỗi một góc, nhớ mỗi một cái cây ngọn cỏ.
 
 Nơi đây đã từng thuộc về nàng.
 
 Rất nhanh một trăm tộc nhân chuẩn bị sẵn sằng, lúc này là nửa đêm, thích hợp nhất.
 
 Nàng tìm đến Từ đạo sĩ, hỏi:"Chuẩn bị xong chưa?"
 
 Từ đạo sĩ nói: "Chỉ cần tiểu thư hạ lệnh, hầu phủ sẽ bị san thành bình địa, cam đoan diết sạch đội quân của Thẩm Lãng."
 
 Trác Chiêu Nhan nói: "Tìm được người dẫn nổ chưa? Tin được không?"
 
 Từ đạo sĩ nói: "Tổng cộng mười mấy người, rất đáng tin, người nhà của họ nằm trong tay chúng ta, bọn họ không dám không nghe. Chỉ cần hạ lệnh, bọn họ sẽ châm lửa hỏa dược."
 
 "Hỏa dược tương liên với nhau, một người châm lửa sẽ dẫn nổ toàn bộ."
 
 Trac Chiêu Nhan gật đầu nói: "Được, ngươi làm tốt lắm. Ngươi lưu lại chờ dẫn nổ, rồi đến kinh thành hội hợp, vinh hoa phú quý sẽ không thiếu ngươi." Từ đạo sĩ khom người nói: "Cảm tạ tiểu thư, kỳ thực... Ta không muốn vinh hoa phú quý."
 
 Vừa dứt lời, Từ đạo sĩ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Trác Chiêu Nhan.
 
 Trac Chiêu Nhan thản nhiên nói: "Ta biết tâm tư của ngươi, chỉ cần ngươi làm tốt chuyện này, ta sẽ cho ngươi toại nguyện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận