Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 497: Chờ người

Chương 497: Chờ ngườiChương 497: Chờ người
 
 Thẩm Lãng đi đến căn phòng không bụi, từ xa đã nhìn thấy chiếc giường ngọc trắng như tuyết, còn có một cơ thể nhỏ bé đang nằm ngủ say.
 
 Gần qua một năm, tiểu bảo bối của hắn vẫn chưa lớn lên bao nhiêu, vẫn còn mỏng manh như vậy, vẫn tỉnh xảo như vậy, như một người ngọc trong suốt.
 
 Thẩm Lãng đến cạnh giường, đứng nhìn Yêu Yêu, chung quanh bảo bối để đầy bức họa, có Thẩm Lãng vẽ cho, còn có chính bảo bối tự vẽ.
 
 Bức họa mới nhất vẽ rất tốt, khuôn mặt hơi mơ hồ, nhưng nhìn giống nhất.
 
 Một nhà ba người, cha mẹ và Yêu Yêu.
 
 Mười tháng qua, bảo bối dựa vào những bức hoạ này và lời hứa của Thẩm Lãng để chống đỡ tiếp.
 
 Thẩm Lãng tiến lên, nhẹ nhàng vuốt tóc bảo bối, ôn nhu nói: "Bảo bối! Cha tới rồi."
 
 Cơ thể của Yêu Yêu khẽ run lên, đôi mắt chầm chậm nâng lên, giang hai tay ôm lấy cổ của Thẩm Lãng.
 
 Thẩm Lãng ôm bảo bối lên, cẩn thận nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia.
 
 Bảo bối chợt thay đổi!
 
 Đôi mắt không còn mệt mỏi rã rời, hô hấp có lực một ít.
 
 Hơn nữa tim đập cũng có lực rất nhiều.
 
 Nữ vương Medusa từng nói, trước khi đi nàng sẽ cho con gái một thứ gì đó, giúp con chút sức lực, đủ để chống đỡ mấy năm.
 
 "Bảo bối, sau này cha dẫn con đi tìm mẹ nhé?" Thẩm Lãng hỏi.
 
 Yêu Yêu dùng sức gật đầu.
 
 "Yêu Yêu biết mẹ ở đâu không?" Thẩm Lãng hỏi.
 
 Yêu Yêu gật đầu, thế nhưng sau đó lại nhanh lắc đầu.
 
 Thẩm Lãng hiểu, hiện tại bảo bối không biết, đợi bảo bối lớn lên thì sẽ tự biết.
 
 Chỉ mong Medusa không lừa bảo bối.
 
 Chỉ mong nàng không thật sự rời đi... Thẩm Lãng ôm Yêu Yêu, rời khỏi căn phòng không bụi, bảo bối lần đầu rời khỏi căn phòng đó, đi ra thế giới bên ngoài.
 
 Đứng trên chỗ cao nhất vương cung, đôi mắt to của Yêu Yêu tràn đầy hiếu kì nhìn thế giới đầy màu sắc này. Bảo bối cũng rất may mắn, lần đầu nhìn thế giới bên ngoài, chính là một tòa thành xa hoa lộng lẫy, làm cho bảo hối hận không thể lập tức vẽ hết cả tòa thành.
 
 Nữ vương Medusa đã rời đi mười mấy ngày, hoàn toàn không tin tức, không trở về nữa.
 
 Thẩm Lãng cũng không ở lại thành Queen, hắn ôm tiểu bảo bối rời đi, hắn không đi đến bến tàu của thành Shiva, mà là đi về phía đông, nơi đây không có bến tàu, chỉ có đá ngầm, bãi biển chật hẹp.
 
 Quân đoàn Amazon, xây một ngôi nhà lá ở chỗ này, để cho Thẩm Lãng và Yêu Yêu vào ở.
 
 Hai người ở lại mấy ngày, đường như đang đợi ai đó.
 
 Ba ngày saul
 
 Một thân ảnh mỏi mệt chậm rãi xuất hiện, nàng lội trong nước.
 
 Cơn sóng đánh đến, nhìn như muốn nhấn chìm nàng.
 
 Nàng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn ngôi nhà của Thẩm Lãng và Yêu Yêu, điên cuồng bơi tới.
 
 Nàng chính là Cừu Yêu Nhị, nữ trung hào kiệt tràn ngập anh hùng khí.
 
 Trăm phần trăm Cừu Yêu Nhi, thậm chí giống hệt năm xưa khi hai người chia tay.
 
 Cừu Yêu Nhi từng là người như thế nào?
 
 Nàng là một anh hùng, vô dục vô cầu, tràn ngập lãng mạn và ấm áp.
 
 Trời sinh nàng tính tình chính nghĩa, tâm ngoan thủ lạt.
 
 Câu thơ 'Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành, còn không đủ để hình dung hiệp khí của nàng
 
 Nàng là một thiên tài, sở hữu hoàng kim huyết mạch, không cần luyện võ cũng vô cùng mạnh.
 
 Nàng dũng mãnh vô địch, dù cho đối mặt thiên quân vạn mã, nàng chưa từng lùi lại, hơn nữa bách chiến bách thắng, cho tới bây giờ Thẩm Lãng vẫn không thể quyên tư thế oai hùng của nàng. Có lẽ còn người mạnh mẽ hơn nàng, nhưng người như nàng thì chỉ có một, dũng cảm bất khả chiến bại.
 
 Nàng không cần bất cứ thì gì, chỉ muốn nhìn ngắm, khám phá thế giới, làm một người lưu lạc, ngày đây mai đó. Công chúa Helen cũng lưu lạc, nhưng nàng lưu lạc bởi vì dan vặt bản thân, một quá trình tìm hiểu bản thân.
 
 Mà Cừu Yêu Nhi thì đơn giản rất nhiều, nàng lưu lạc bởi vì nàng muốn tự do ngắm nhìn thế giới, nhưng nàng lại bị sự hiệp nghĩa của mình ràng buộc.
 
 Cho nên trên đường đến Phương Tây, nàng không ngừng cứu vớt, không ngừng giải phóng, không ngừng bị ràng buộc.
 
 Một lúc sau, Cừu Yêu Nhi lên bờ, chạy đến ngôi nhà đơn sơ, xuất hiện trước mặt Thẩm Lãng và Yêu Yêu.
 
 Thời điểm nhìn thấy nàng, trong đầu Thẩm Lãng không khỏi hiện lên thân ảnh Cừu Yêu Nhi của ngày xưa, tóc ngắn và thần hình bùng nổ.
 
 Hai thanh Quỷ Đầu đao nhẹ động, lấy tư thế nghiền ép, giết sạch địch nhân.
 
 Tính cách của chị Hela cũng phóng khoáng hào sảng cay liệt như thế, nhưng trong lòng của chị ấy có vết thương, tâm hồn rất yếu ớt.
 
 Mà Cừu Yêu Nhi thì chân chánh cường đại!
 
 Vài năm trôi qua, nhưng tất cả lại như ngày hôm qua.
 
 Trong lúc hắn hoảng hốt nghĩ ngợi lung tung, Cừu Yêu Nhi chợt xông đến, ôm lấy Thẩm Lãng và Yêu Yêu.
 
 Nàng kích động đến mức hít thở không thông.
 
 Ba người cứ lảng lặng ôm nhau như vậy.
 
 Chưa nói một lời, nhưng giá trị còn hơn thiên ngôn vạn ngữ.
 
 "Mẹ!" Yêu Yêu kêu một tiếng.
 
 "Ừm!" Cừu Yêu Nhi không biết nên biểu đạt làm sao, chỉ lặng lẽ ôm chặt hai người hơn.
 
 Mấy năm qua, thân thể của nàng bị linh hồn khác chiếm lĩnh, nhưng nàng biết hết thảy, chứng kiến và nghe thấy tất cả.
 
 Vì vậy không cần phải giải thích. Nhưng trận chiến giữa Medusa va Solon như thế nào, nàng lại không biết, bởi vì lúc nữ vương Medusa rời đi, đồng thời còn đem luôn đoạn ký ức kia rời đi.
 
 Khi nàng tỉnh lại, thì thấy mình đi đến một nơi rất xa, cách đây khoảng vạn dặm, nàng dùng hết tất cả sức lực vội vạng chạy trở về.
 
 Trọn mười hai ngày, không ngủ không nghỉ, nàng hết chạy rồi lại bơi.
 
 Nàng dùng đôi chân dài của mình, đi trọn một vạn dặm, cường đại như thể dùng Bug, dù cho rất nhiều cao thủ tuyệt đỉnh sở hữu đấu khí, vẫn không cách nào sánh bằng thể lực của nàng.
 
 Thẩm Lãng nhìn khuôn mặt của Cừu Yêu Nhi một lúc lâu.
 
 Medusa rời đi, không để lại một chút vết tích nào.
 
 Khí thái mị hoặc như ma thuật theo đó biến mất.
 
 Nhưng lại đổi Cừu Yêu Nhi hoàn chỉnh, nàng quả nhiên thực hiện lời hứa của mình.
 
 Như vậy tốt nhất, mỗi người đều là cá thể độc nhất vô nhị, nhất là nữ nhân như Cừu Yêu Nhi.
 
 "Ngủ đi." Thẩm Lãng nói: "Ngủ một giấc thật ngon rồi nói sau."
 
 Cừu Yêu Nhi gật đầu, đi thẳng đến ngôi nhà đơn sơ kia, ngã đầu xuống giường nằm ngủ.
 
 *Chú thích:
 
 - Thập bộ sát nhất nhân, thiên lý bất lưu hành: Ý nói võ công cái thế, mỗi lần đi mười bước là có thể giết được một người, dù có đi ngàn vặn dặm thì cũng không ai có thể ngăn cản, thơ của Lý Bạch.
 
 - Mấy chương trước khi Medusa đi quyết chiến với Solon có nói với Yêu Yêu một câu.
 
 "Khi con lớn lên, sẽ biết tìm mẹ ở đâu."
 
 Lúc đó mình nghĩ là bản convert bị lỗi, nên bỏ câu này.
 
 Tới chương này mới biết ý nghĩa của câu đó, nên bổ sung lại ở phần chú thích này nhé.
Bạn cần đăng nhập để bình luận