Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 489: Kết quả tốt đẹp

Chương 489: Kết quả tốt đẹpChương 489: Kết quả tốt đẹp
 
 Dibos nói: "Công chúa điện hạ, chúng ta vào thành thôi, để ta tổ chức cho ngài một buổi yến hội long trọng, chúc mừng ngài về nhà, ta sẽ mời tất cả quý tộc phía Nam đến đây tham dự."
 
 "Các vị chư hầu của gia tộc Russo, ta hoan nghênh các vị đến tham gia yến hội, hoan nghênh vợ con của các vị cùng tham gia."
 
 Dibos không mời những chư hầu có mặt tại đây vào thành ngay lúc này, bởi vì bầu không khí giữa hai bên còn lúng túng, hơn nữa hiện tại mời bọn họ vào trong thành, bọn họ cũng sẽ không yên tâm.
 
 "Đó là vinh dự lớn nhất của chúng ta, để chuẩn bị đầy đủ và long trọng nhất, chúng ta xin trở về gia tộc trước." Tiếp đó đám chư hầu suất lĩnh mười mấy vạn đại quân, trùng trùng điệp điệp rời khỏi.
 
 Dibos nói: "Chị thân ái, phu quân thân ái, chúng ta về nhà thôi."
 
 Công chúa Helen nói: "Em dâu thân ái, em đã chuẩn bị thịnh yến cho ta, vậy hãy đợi đến ngày đó, chị sẽ đến xem phủ công tước của em được không?"
 
 "Đến lúc đó, chị sẽ đến sớm hơn một ngày, còn bây giờ Thẩm Lãng chắc muốn nhanh chóng về thành .Jade tide, chị cũng muốn nhìn xem thành thị của em ấy trông như thế nào."
 
 Công tước Dibos nói: "Chị à, chúng ta là người một nhà, sao chị lại khách sáo như thế. Hay là thế này, trời cũng tối rồi, chị cứ ở lại nghỉ ngơi một đêm, sáng mai em và chị sẽ đến xem thành .Jade tide, được không?"
 
 Nàng đã nói đến mức như thế, công chúa Helen còn từ chối được sao?
 
 "Vậy thì quấy rầy em." Helen mỉm cười nói.
 
 "Không sao, chúng ta là người một nhà mà." Dibos nói.
 
 Sau đó Dibos dùng lễ nghi cao nhất để nghênh tiếp công chúa Helen tiến vào thành Golden .Jade, đến phủ công tước trên đỉnh núi nghỉ ngơi.
 
 Thời điểm đi qua cửa thành, công chúa Helen nhìn thấy quân đội nô lệ của Dibos, không khỏi nhíu mày.
 
 Tức thì, Dibos hô lớn: "Hết thảy nhân dân nghe đây, bắt đầu từ hôm nay, hành tỉnh Jade Wave của ta không có một nô lệ nào, bên trong lãnh địa của ta không được phép mua bán nô lệ, nếu vi phạm, lập tức xử tử bất kể ai." "Các nô lệ nghe đây, các ngươi đã được tự do!"
 
 Lời này vừa ra, vô số người kinh ngạc, chuyện... Chuyện này là thật sao? Làm nô lệ lâu vậy rồi, bỗng nhiên được tự do?
 
 Tất cả nô lệ đứng đơ một chỗ, không nhúc nhích, thậm chí còn đờ đẫn, bọn họ làm nô lâu lắm, cả tinh thần đều làm nô luôn rồi.
 
 Công tước Dibos tiến lên, dùng kiếm nhẹ nhàng chém xuống, cắt đứt vòng cổ của một nô lệ.
 
 "Sự tự do của các ngươi, hết thảy đều nhờ ân đức của công chúa Helen, quân đội lập tức xuất động, cắt bỏ vòng cổ nô lệ cho bọn họ."
 
 Quân đội của Dibos nhận lệnh, đội hình chỉnh tê, nhanh chóng hành động cắt bỏ vòng cổ nô lệ.
 
 "Công chúa điện hạ, chúng ta đi thôi!" Dibos nói.
 
 Công chúa Helen gật đầu, nhảy lên chiến mã trắng như tuyết.
 
 Sau đó toàn bộ thành Golden Jade vang lên từng đợt hoan hô.
 
 Sóng người bắt đầu dâng cao, vô số người Vinda tránh sang hai bên, dồn dập quỳ xuống.
 
 "Bái kiến công chúa điện hạ."
 
 "Công chúa Helen muôn năm, nữ hoàng Helen muôn năm!"
 
 Mấy vạn người Vinda quỳ xuống nghênh tiếp công chúa Helen.
 
 Thẩm Lãng còn nhìn thấy một người quen, từng là tình nhân của hắn, hắc phụ HIll.
 
 Nàng đứng trong đoàn người, đưa tay vung vẩy, liều mạng hô to tên của Helen.
 
 Chỉ cần nàng chịu, hoàn toàn có thể đứng bên cạnh Thẩm Lãng và Helen, được vô số người ngưỡng mộ, nhưng nàng lại không làm vậy, tình nguyện đứng cùng người Vinda khác, trở thành một người bình thường.
 
 Công tước Dibos nói: "Chị thân ái, bọn họ là con dân của chị, toàn bộ phía Nam đều là con dân của chị, bọn họ nguyện ý vì chị mà thịt nát xương tan."
 
 Công chúa Helen lễ phép cười một tiếng, thế nhưng trong lòng lại cảm thấy trách nhiệm lớn lao.
 
 Thế giới này không có tình yêu vô duyên vô cớ, cũng không có hận thù vô duyên vô cớ.
 
 Sở dĩ vô số người Vnida ủng hộ Helen, không phải vì bản thân nàng, mà vì lập trường của nàng, bọn họ cảm thấy Helen đại biểu cho ý chí của bọn họ, bảo vệ lợi ích của bọn họ.
 
 Trình độ nào đó mà nói, đó là sự giác tỉnh của dân tộc Vinda, nhưng sự giác tỉnh của bọn họ còn rất ôn hòa, bọn họ vẫn nguyện ý đề cử một người Zollern làm nữ hoàng của bọn họ như trước.
 
 Đến khi bọn họ bài xích người Zollern, thậm chí lòng đầy hận thù, sự giác tỉnh đó sẽ biến thành cách mạng.
 
 "Chị không nên suy nghĩ quá nhiều, không thì sẽ rất mau già, dù muốn gánh vác trách nhiệm, cũng phải hưởng thụ sinh hoạt cho thật tốt." Thẩm Lãng cười nói.
 
 Công chúa Helen mỉm cười, đưa bàn tay ngọc về phía Thẩm Lãng.
 
 Trầm Lãng kinh ngạc, chúng ta đang cưỡi ngựa mà?
 
 Nếu như nắm tay, chị kéo ngã em thì sao? Em cưỡi ngựa không tốt lắm đâu.
 
 Công chúa Helen đến gần chiến mã của Thẩm Lãng, nắm lấy tay của hắn, giơ lên thật cao.
 
 Tức thì, mấy vạn người hoan hô ầmïĩ.
 
 "Công chúa điện hạ muôn năm!"
 
 "Công tước Thẩm Lãng muôn năm."
 
 Người dân Vinda liền hiểu tâm tư của công chúa Helen, lập tức hoan hô tên của Thẩm Lãng, thừa nhận thân phận của hắn.
 
 Khiến cho Thẩm Lãng không khỏi nghĩ đến thế giới Phương Đông, khi thân phận của hắn bại lộ, mọi người đều cung kính, ủng hộ hắn như thế.
 
 Mà Helen ở phía Nam đế quốc Zollern, cũng được đãi ngộ tương tự.
 
 Từ của thành đến phủ công tước, vẻn vẹn không tới hai mươi dặm, nhưng bọn họ đị trọn ba tiếng đồng hồ, bởi vì người dân thật sự quá nhiệt tình, tràn lên hết đợt này tới đợt khác, như cơn thủy triều.
 
 Thế nhưng không một ai dám chặn đường, chỉ quỳ xuống hai bên đường, cung kính hoan hô.
 
 Dịch giả: "Mọi người tích ngọc phiếu nhiều nhiều hả đề cử, chuyện mới lên tóp nỏi.kkk"
Bạn cần đăng nhập để bình luận