Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 667: Báo cáo

Chương 667: Báo cáoChương 667: Báo cáo
 
 Đảo Lôi Châu rất lớn, diện tích lên tới năm ngàn kilomet vuông, chiều dài từ Nam chí Bắc hơn ba trăm dặm. Cách thành Nộ Triều về phía Bắc một trăm năm mươi dặm, Thẩm Lãng đã lên kế hoạch xây dựng một khu trang viên rộng lớn, bắt đầu cho động thổ rồi.
 
 Trong trang viên, thứ gì cũng có, nông trại, đồng cỏ, vườn cây ăn trái, vườn trà, vườn hoa...
 
 Riêng hồ bơi đã có vài cái, nước mặn có, nước ngọt có, hồ nước con suối tự nhiên có tới bốn năm cái, núi non, đồng cỏ, bãi biển, cái gì cũng có.
 
 Trang viên có diện tích hơn mười lăm ngàn mẫu, được chia thành ba khu, có cầu nhỏ nước chảy theo phong cách Phương Đông, có tòa thành kiểu Phương Tây, còn có cả biệt thự hiện đại.
 
 Tất nhiên, quan trọng nhất là bên trong có rất nhiều phòng thí nghiệm, còn có một trường học, sau này con cháu trong nhà, con cháu của quý tộc, hay con cháu của thường dân đều được đến đây học tập.
 
 Nói chung, Thẩm Lãng sẽ cố gắng hết sức để biến trang viên này thành chốn thiên đường.
 
 Không chỉ Ninh Nguyên Hiến sẽ ở đây, con cái của hắn, nhạc mẫu Tô Bội Bội, cha mẹ nuôi, thậm chí bản thân Thẩm Lãng cũng sẽ dành phần lớn thời gian ở lại đây.
 
 Nói về thành Nộ Triều, thành trì này vẫn chưa xây tường thành.
 
 Thẩm Lãng đã mở rộng bến tàu gấp mấy lần, còn dự định xây dựng thêm cảng nước sâu siêu cấp, bởi vì hắn muốn đóng những con thuyền có tải trọng hơn một vạn tấn.
 
 Nhưng thứ được gia tăng nhiều nhất ở thành trì này chính là pháo đài, lúc rời đi chỉ có ba tòa pháo đài, mười lăm khẩu đại pháo, bây giờ đã tăng lên hai mươi lăm pháo đài, trọng pháo cỡ lớn vượt quá chín mươi khẩu.
 
 Đây không phải loại pháo 122 li, mà là đại pháo có đường kính nòng vượt quá 250 li, thậm chí còn có cả siêu đại pháo 400 li, tầm bắn xa nhất vượt quá mười ngàn mét.
 
 Những pháo đài này, cộng thêm hạm đội hỏa pháo của Thẩm Lãng, tạm thời có thể coi là phòng thủ vững chắc. Nhưng vẫn chưa đủ, Thẩm Lãng đang thiết kế một hệ thống phòng thủ ba chiều đáng sợ hơn, bởi vì tiếp theo thành Nộ Triều sẽ là trung tâm của tất cả, phải san sàng nghênh đón bất kỳ kẻ địch nào trên biển, bất kể là kẻ địch trong tưởng tượng, hay kẻ địch ngoài sức tưởng tượng.
 
 "Mấy tháng nay, chúng ta đã chế tạo thêm 350 khẩu lựu pháo, đã lần lượt đưa đến thành Thiên Phong và đảo Kim Sơn, đồng thời tiến thêm một bước củng cố phòng ngự cho thành Nộ Triều."
 
 "Ba tháng trước, việc cải tạo thuyền chiến hỏa pháo kiểu mới đã bắt đầu, ba phương án trang bị lựu pháo trên thuyền cũng được triển khai toàn diện."
 
 "Thuyền thiết thế hệ đầu đã bắt đầu đóng, dự kiến mười ba tháng sau sẽ hạ thủy, tổng cộng hai chiếc."
 
 "Kế hoạch Watt tiến triển thuận lợi."
 
 "Bởi vì chúng ta đã cơ bản kiểm soát quyền làm chủ trên biển đông, đội thương thuyền đầu tiên đi Phương Tây, đã khởi hành từ một tháng trước, tổng cộng ba ngàn người, năm mươi chiếc thuyền, điểm đến là thành Golden Jade của công tức Dibos."
 
 "Ba mươi đội ngũ tìm kiếm di tích thượng cổ đã lên đường, nhưng đến nay chưa có tin tức truyền về."
 
 "Dân số đảo Lôi Châu đã vượt quá 15 vạn người, tổng dân số trong lãnh địa của chúng ta vượt quá 29 vạn." "Một tháng trước, hoạt động giao thương giữa đảo Lôi Châu và người dân Việt quốc đã chính thức bắt đầu, hiện tại mỗi ngày lượng giao dịch đều tăng trưởng gấp bội."
 
 "Sản lượng thép tháng này tăng 39% so với tháng trước."
 
 Trương Xuân Hoa vừa nhìn thấy Thẩm Lãng, liền báo cáo công việc trong ba tháng qua với tốc độ cực nhanh. Nhưng sau đó nàng lại ấp úng, muốn nói lại thôi, chắc chắn muốn nhắc nhở Thẩm Lãng chuyện kết hôn.
 
 Tên hỗn đản này chẳng lẽ đã quên rồi sao?
 
 Nếu nàng đã từng xem qua bộ phim Vô Gian Đạo, nhất định sẽ rất đồng cảm với câu thoại kinh điển kia: Nói xong ba năm, ba năm rồi lại ba năm, ba năm rồi lại ba năm, chín năm rồi đại ca.
 
 Ban đầu Thẩm Lãng nói sẽ cười nàng tại thành Mộc Lan, sau đó lại nói sẽ cưới tại thành Golden Jade, rồi lại nói khi nào về thành Nộ Triều sẽ cưới, rồi lại nói muốn chờ cứu cha và huynh trưởng của nàng ra mới cưới.
 
 Chẳng lẽ sẽ chờ đến lúc đánh bại Đại Viêm mới cưới sao? Chờ đến lúc đó nói không chừng nàng đã mãn kinh rồi. Thẩm Lãng nói: "Trương Xung đại nhân hiện là Thượng thư tả thị lang, vô cùng bận rộn, trăm công ngàn việc, không thể nào rảnh rỗi, nhưng mà mấy hôm nữa, ông ấy và đại ca, nhị ca của nàng sẽ đến."
 
 Trong nháy mắt, hai mắt Trương Xuân Hoa sáng lên, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.
 
 Trương Xuân Hoa nói: "Có người đang chờ ngươi."
 
 "Công chúa Ngô quốc, Ngô U bái kiến bệ hạ, vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuết" Một vị phu nhân xinh đẹp quỳ xuống trước mặt Thẩm Lãng, cách đó không xa là một đứa bé trai khoảng bốn, năm tuổi, khỏe mạnh kháu khỉnh, vẻ mặt nghiêm nghị, trông có chút già dặn.
 
 "Tẩu tử hãy đứng lên." Thẩm Lãng nói, sau đó đi tới trước mặt đứa bé, hỏi: "Đứa nhỏ này tên Báo Tử phải không?" Đứa bé nhìn thẳng vào Thẩm Lãng, gật đầu thật mạnh, dường như bất kể làm việc gì, nó đều rất nghiêm túc, có chút cố quá, kỳ thực tính cách có phần giống Kim Sĩ Anh, chỉ là nghiêm trọng hơn.
 
 "Đây là lễ vật của ta." Thẩm Lãng lấy ra một thanh kiếm, dài khoảng một thước rưỡi, vỏ kiếm rất đẹp, nhưng khi rút ra, thân kiếm đen như mực, còn chưa được mài dũa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận