Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 517: Ngươi ăn cơm chùa không.

Chương 517: Ngươi ăn cơm chùa không.Chương 517: Ngươi ăn cơm chùa không.
 
 "Giết, giết, giết..."
 
 Thanh âm non nớt không ngừng vang lên, tràn ngập hung hãn.
 
 Chính là Aru Tráng, con trai của Đại Ngốc và Aru Nana, đứa bé này mới sáu tuổi, đã cao tới một mét sáu, làm cho người ta giận sôi.
 
 Hơn nữa chiến đao trong tay của Aru Tráng, lại nặng hơn một trăm cân, đang luyện đao, lực lượng kinh người, khí thế bưu hãn.
 
 Hình dung sức chiến đấu của Aru Tráng thế nào đây?
 
 Người giống như Thẩm Lãng, một mình Aru Tráng có thể đánh một trăm, phải biết đứa bé này mới sáu tuổi. Aru Nana đang huy đao đối chiến Aru Tráng, liều mạng huấn luyện đao pháp cho con trai.
 
 Đại Ngốc đâu? Trong tay đang ôm một đứa con nít, vẻn vẹn một tuổi.
 
 Không sai, Đại Ngộc và Aru Nana sinh thêm một đứa, thật sự ngưu bức, chạy đến Tam Giác Quỷ còn sanh con. Lần này là một bé gái, tuy chỉ có một tuổi, nhưng lại cao hơn mấy đứa bé cùng tuổi, may mà bé gái giống mẹ, không giống cha, cho nên mi thanh mục tú, cường tráng như một hổ con.
 
 "A nha nha." Nhìn thấy mẹ và ca ca đang luyện đao, bé gái hưng phấn võ tay, không ngừng kêu la.
 
 Hai năm trôi qua, Đại Ngốc vẫn như trước đây, nhìn thấy Thẩm Lãng cũng chỉ cười ngây ngô, nói một tiếng Nhị Ngốc ngươi tới rồi, sau đó không nói gì nữa.
 
 Võ công của Đại Ngốc tiến bộ lớn, cụ thể lợi hại đến mức nào, Thẩm Lãng nhìn không ra.
 
 Nhìn thấy Thẩm Lãng đang nhìn con gái của mình, trong đầu Đại Ngốc chợt nhớ đến mình và lão bà làm cách nào có đứa bé này, lập tức mặt đỏ tới mang tai, thật sự quá xấu hổ.
 
 Luyện trọn một canh giờ, Aru Tráng dừng lại.
 
 "Được rồi, có thể đi chơi." Aru Nana nói.
 
 Aru Tráng hoan hô, khiêng đại đao chạy tới mấy tiểu đồng bọn.
 
 "Để đao xuống." Aru Nana nói.
 
 Aru Tráng ném đao xuống, vang lên một tiếng lớn.
 
 "Xin lỗi, Aru.' Thẩm Lãng nói: "Liên lụy ngươi mất Khương quốc." Tuy Thẩm Lãng không biết một tin tức nào, nhưng hắn đoán ra, Khương quốc nhất định đổi chủ.
 
 Quốc gia dã man, người mạnh làm vua, không có sự trung thành, sau khi Aru Nana đi, khẳng định những thủ lĩnh kia sẽ nội đấu chiếm lấy vương vị, tiếp đó sẽ bị địch quốc thừa cơ công chiếm.
 
 Việt quốc đại khái sẽ không bị như thế, bởi vì tất cả binh lực của Việt quốc đều phòng bị Thẩm Lãng trở về.
 
 Sở quốc sẽ không vọng động, bởi vì vua Đại Viêm không thích tân Sở vương, co đầu rút cổ còn không kịp, sao lại dám bành trướng?
 
 Cho nên, khả năng lớn Khương quốc sẽ bị Tân Càn chiếm lĩnh.
 
 Sau khi hai cha con Doanh Nghiễm phản bội Khương Ly, trở thành con chó trung thành của hoàng đế Đại Viêm, nếu chiếm lĩnh Khương quốc, có thể giám sát Sở quốc và Việt quốc mỗi thời mỗi khác.
 
 "Đừng nhắc lại chuyện đó." Aru Nana nói, đưa tay bế con gái.
 
 "Mẹ." Bé gái vui sướng hô.
 
 'Thẩm Lãng hỏi: "Bé tên gì?"
 
 Arunana nói: 'Khương Đóa Đóa."
 
 "Tên rất hay.' Thẩm Lãng nói: "Đóa Đóa, thúc thúc ôm một cái."
 
 Tiểu nha đầu không sợ người lạ, giang hai cánh tay nhào tới.
 
 Thật sự tiĩu nặng, còn nghịch ngợm, vừa được Thẩm Lãng ôm, hai tay nhỏ mập mạp đùa bỡn lỗ mũi và con mắt của hắn.
 
 "Ai duil" Thẩm Lãng kêu đau, nói: 'Đóa Đóa, không thể nhổ lông mi, nhổ hết sẽ rất khó coi."
 
 "Hi hi."Tiểu nha đầu kích thích, dù chỉ một việc nhỏ cũng làm cho nàng vui vẻ, cười đến run rẩy cả người.
 
 Đứa con đầu lòng của Đại Ngốc và Aru Nana theo họ Aru, đứa con thứ hai theo họ Khương.
 
 Bởi vì hiện tại ai cũng biết, Đại Ngốc và Cừu Yêu Nhi đều là con nuôi của Khương Ly, cho nên Đại Ngốc đúng là ca ca của Thẩm Lãng.
 
 Đại Ngốc và Cừu Yêu Nhi không có quan hệ máu mủ, làm cho Thẩm Lãng kinh ngạc.
 
 Hai huyết mạch hoàng kim, lại không phải chị em? Có lẽ trong đó ẩn chứa bí mật. Thẩm Lãng cảm thấy người cha này, còn thần kỳ hơn hắn tưởng tượng.
 
 "Tỷ phu, nhanh nói cho đệ biết chuyện ở Phương Tây đi." Kim Mộc Thông nói.
 
 Thẩm Lãng nói: "Mập, ngươi nghĩ cái gì? Chẳng lẽ muốn viết thành tiểu thuyết sao."
 
 Kim Mộc Thông nói: "Sau khi mọi chuyện xong xuôi, đệ muốn viết thành tiểu thuyết, đến lúc đó nói không chừng sẽ nổ còn hơn Đông Ly truyện."
 
 Kỳ thực Kim Mộc Thông thon gọn hơn nhiều, thời gian hai năm giảm xuống 20kg, 200kg còn 180kg.
 
 Thân cao 1m8, nặng 180kg.
 
 Phảng phất như muốn duy trì con số hoàn mỹ này, mặc cho Kim Mộc Thông cố gắng thế nào đều không thể giảm cân nữa.
 
 Cho nên, hiện tại Kim Mộc Thông trở thành một trung mập.
 
 Thẩm Lãng than thở, nói: "Ta ở Phương Tây trải qua cái gì sao? Nói ra rất dài dòng, nhất định viết được một quyển sách"
 
 Kim Mộc Thông vội nói: "Vậy tỷ phu mau nói cho đệ biết, nhất định sẽ rất thú vị và kích thích."
 
 Thẩm Lãng nói: "Ta đến Phương Tây bị một nữ công tước ép cưới, nàng xinh đẹp tuyệt mỹ, võ công cao, sau đó gặp nữ vương Medusa, nàng cho ta một chi quân đội, ta dẫn quân chiếm lĩnh một hòn đảo."
 
 "Tiếp đó có được quân đoàn Amazon cường đại, chinh phục nữ công tước tuyệt mỹ kia, nàng cho ta mấy ngàn người, vô số tiền bạc châu báo, vô số lương thực vật tư."
 
 "Về sau ta gặp chị Hela, cứu vớt đảng Sketelon, cuối cùng gặp một người chị khác, chị ấy là công chúa Helen, được người dân phía nam đế quốc Zollern ủng hộ, ta muốn tiền có tiền, muốn vật tư có vật tư."
 
 "Sau này ta sẽ dẫn theo mấy vạn người đánh trở lại."
 
 Kim Mộc Thông kinh ngạc, nói: "Quá trình đó rất dài sao, chỉ nói mấy câu đã hết rồi? Hơn nữa còn không thấy sự phấn đấu trong đó, toàn bộ dựa vào ăn bám nữ nhân!"
 
 "Đúng vậy." Thẩm Lãng nói: "Người đẹp trai, dáng dấp hoàn mỹ như ta, còn cần phấn đấu sao?"
 
 Kim Mộc Thông nói: "Ở nhà tỷ phu đã ăn bám, đi Phương Tây còn ăn bám? Tỷ phu không thấy chuyện đó, có hơi..."
 
 Thẩm Lãng nói: 'Không được sao? Cơm chùa đưa tới trước mặt ngươi, ngươi ăn không?" "Đệ ăn." Kim Mộc Thông thống khổ nói: "Đáng tiếc đệ không có cơm chùa để ăn, tỷ phu là nhân hoàng tương lai, một mực ăn bám như thế, không sợ làm hư hình tượng anh minh thần võ sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận