Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 38

Đặt tay lên gương chiếu hậu, chiếc Daben lặng lẽ biến mất.
Thứ Nguyễn Ngưng muốn chính là loại hiệu quả thế này, không có tiếng động, bầu trời ban đêm tối đen như mực ngay cả năm ngón tay cũng không thấy, cho dù có người ở đây cũng không thể phát hiện chuyện gì đã xảy ra.
Cô tiếp tục đi về phía trước.
Nguyễn Ngưng lấy đi năm sáu chiếc xe hợp với sở thích của mình, về việc sau này có thể lái được hay không thì cha cô đã làm nghề bảo dưỡng ô tô được ba năm, mấy loại việc thay thế phụ tùng này chắc sẽ không phải vấn đề lớn đối với ông ấy.
Chẳng mấy chốc, cô phát hiện ra một chiếc xe tải lớn.
Có lẽ do mất lái nên chiếc xe tải lớn này đã va chạm với một chiếc SUV ở đằng trước, ghế sau của chiếc SUV bị đâm hỏng hoàn toàn, may mắn là không có vết máu.
Bản thân chiếc xe tải lớn cũng không tốt hơn là bao, kính chắn gió đằng trước bị vỡ vụn và tất nhiên không có người nào trên xe.
Nguyễn Ngưng vòng qua đuôi xe, thấy thùng xe bị khóa, không thể nhìn thấy bên trong.
Nhưng điều này không làm khó được Nguyễn Ngưng, trước tiên cô thu xe tải lớn vào trong không gian, sau đó sử dụng chức năng truy xuất để lấy tất cả đồ đạc trong xe ra và đặt xuống đất.
Nguyễn Ngưng đi tới, dùng tay ấn vào túi, hóa ra là gạo!
Đầy cả một thùng, tất cả đều là túi gạo đã được hút chân không.
Chỗ này khoảng bao nhiêu tấn đây?
Vừa mở đầu đã giành được thắng lợi, khóe miệng của Nguyễn Ngưng nhếch lên nở nụ cười thật tươi, cất hết tất cả gạo vào trong không gian, rồi đặt chiếc xe tải lớn về chỗ cũ.
Cả quá trình chưa tới năm phút, hơn nữa không hề có tiếng động nào.
Nguyễn Ngưng tiếp tục đi đến đằng trước tìm tòi, rồi thu thêm một chiếc xe điện Ngũ Quang Hồng Linh.
Ngay sau đó, cô lại phát hiện ra một chiếc xe tải lớn.
Đây chính là đồ tốt đấy.
Dựa theo cách cũ, Nguyễn Ngưng vẫn cất xe vận tải vào trước rồi lấy ra một đống hộp chuyển phát nhanh đặt xuống đất, cuối cùng cất mấy cái hộp đó vào trong không gian.
Sợ không đủ chỗ, thậm chí cô còn không để trống thùng xe mà nhét tất cả vào trong thùng xe sau đó mới cho vào trong không gian.
Về những gì bên trong hộp chuyển phát nhanh, đợi về đến nhà cô sẽ mở nó ra sau.
Có kinh nghiệm từ hai lần trước đó, tốc độ của Nguyễn Ngưng tăng lên rất nhanh, dọc đường đi cô thu được ba chiếc xe con và hai chiếc xe vận tải lớn.
Trong đó có một chiếc xe vận tải vận chuyển rau củ, một chiếc khác thì chứa đầy khoai tây.
Khoai tây khá tốt, trong tương lai các chuyên gia nông nghiệp sẽ nghĩ ra loại khoai tây có thể chịu được lạnh và hạn hán, tuy số lượng không được nhiều nhưng vẫn được coi là một loại lương thực phổ biến trong thời kỳ tận thế.
Cất trữ xong những thứ này, không gian của cô chỉ còn trống ba trăm mét khối.
Tiếp tục!
Khoảng mười phút sau, một chiếc xe vận tải cỡ trung lọt vào tầm mắt Nguyễn Ngưng.
Nguyễn Ngưng vẫn làm như trước, sau khi lấy hàng ra xem kỹ thì thấy đó là một xe chở nho Kyoho.
Hiện tại đang vào mùa nho, trái cây vừa tươi lại vừa ngon, không thể thiếu được.
Nguyễn Ngưng âm thầm lặng lẽ cất nho đi, để xe lại.
Không lâu sau, cô lại phát hiện ra một chiếc xe vận tải khác ở đằng trước.
Nhưng chiếc xe tải này tương đối nhỏ, trên đó có ghi “xe hàng lạnh”, bây giờ đã mất điện được hai mươi tư tiếng, không biết bên trong có bị hư hỏng gì không.
Nguyễn Ngưng dự định xem thử trước, dùng cách trước đó để lấy hàng ra, sau đó đi sang một bên để nhận dạng.
Hay thật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận