Tôi Lấp Đầy Tủ Lạnh Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 88

“Không ngờ người phụ nữ kia lại chạy đi mở cửa phòng khách để cho chồng của cô ta vào, bây giờ hai người đó đang dọn hết đồ tích trữ của Sở Định Phong.”
Nguyễn Ngưng cười to.
Bỗng nhiên hệ thống cất cao giọng: “Ký chủ, Sở Định Phong thức dậy rồi.”
“Sở Định Phong phát hiện ra hai người bọn họ đang lén lút ở trong bếp.”
“Sở Định Phong đang giận điên lên, móc thanh đao cất trong không gian ra.”
“Người phụ nữ kia vừa quay lại đã nhìn thấy hắn, sợ tới mức hét toáng lên, làm rơi giỏ táo đang cầm xuống dưới đất.”
“Chồng của người phụ nữ kia móc ra một con dao, đâm thẳng về phía của Sở Định Phong, suy cho cùng thì Sở Định Phong vẫn là nam chính trọng sinh, hắn dễ dàng đâm chồng của người phụ nữ kia một phát.”
“Trong phòng bếp toàn là máu, tất cả đồ ăn cũng đều bị dính máu.”
“Người phụ nữ đã cầu xin Sở Định Phong tha thứ, cô ta quỳ xuống van nài Sở Định Phong niệm tình cô ta là người phụ nữ đầu tiên của hắn, mà bỏ qua cho cô ta lần này.”
“Sở Định Phong đâm vào bụng của cô ta một phát.”
Nguyễn Ngưng lắc đầu: “Quả nhiên là nam chính sát phạt quyết đoán, ra tay ngay vị trí yếu nhất.”
“Người chồng kia vẫn còn đang chảy máu, cô ta cũng đang chảy máu, cả căn bếp toàn máu là máu.”
“Tất cả trái cây, lương khô, gạo mà bọn họ lấy từ trong tủ ra đều bị dính máu.”
Nguyễn Ngưng vội vàng nói: “Cảnh tượng này không cần phải miêu tả tỉ mỉ như vậy đâu”
Hệ thống: “Ò, bởi vì tiếng hét ban nãy của người phụ nữ mà những người khác trong tòa nhà đều thức giấc cả rồi, bọn họ cùng kéo lên kiểm tra tình hình, rồi phát hiện ra nhà Sở Định Phong vậy không đóng cửa.”
Nguyễn Ngưng giật mình ngạc nhiên.
“Bọn họ đều xông hết vào trong nhà bếp, quá nhiều người, Sở Định Phong không giết hết, còn bị đẩy ngã xuống đất.”
“Những đồ ăn dính máu ở dưới đất, đều bị bọn họ mang đi hết sạch.”
Một lát sau, hệ thống tiếp tục phát sóng trực tiếp: “Những người khác đều chạy hết rồi, bây giờ Sở Định Phong đang đóng cửa, ném hai cái xác chết xuống dưới lầu, sau đó ngồi trên sàn phòng khách hối hận xanh cả ruột.”
“Nhân tiện, cái đèn trị giá tám nghìn tệ mà hắn khoe với ngài cũng đã bị người ta nhân lúc cháy nhà hôi của cuỗm mất luôn rồi.”
Nguyễn Ngưng dở khóc dở cười, trong tình huống này mà vẫn còn nhớ đến việc ăn trộm cái đèn, thì cũng là một thiên tài.
Hệ thống tiếp tục nói: “Ngồi một mình dưới sàn nhà, ngửi mùi máu tanh trong không khí, Sở Định Phong cảm thấy vô cùng đau lòng vì bản thân đã hành động nóng vội mà phạm sai lầm, chắc chắn sau này phải cẩn thận hơn với những người phụ nữ tự dâng mình tới cửa.”
Nguyễn Ngưng: “Ha Ha.”
Hệ thống tò mò hỏi: “Ký chủ, ngài cảm thấy việc này có ảnh hưởng gì tới Sở Định Phong không?”
Nguyễn Ngưng: “Ảnh hưởng thì nhất định là có, nhưng lớn hay nhỏ thì cũng khó nói, suy cho cùng đồ ăn ở trong bếp là vì hắn khoe khoang nên mới để ở ngoài, chứ thật ra trong nhà kho vẫn có không gian để cất mà.”
“Chỉ là ra sức “quan hệ “hai ngày, kết quả lại không nhận được gì thì có hơi đau lòng phải không?”
Hệ thống ha ha: “Thật là đau lòng. Chỉ cần nam chính không lấy được điểm cống hiến của gia tộc, thì chính là tin tức tốt đối với chúng ta.”
Nguyễn Ngưng quyết định thay đổi suy nghĩ, đặt mình vào vị trí của Sở Định Phong xem tiếp theo hắn sẽ làm cái gì.
“Vấn đề lớn nhất của hắn bây giờ là đến đâu để tìm phụ nữ, dựa theo tính cách và sở thích chỉ thích phụ nữ đẹp của Sở Định Phong, rất có thể hắn vẫn sẽ xuống tay từ những người quen.”
Hệ thống: “Ý của ký chủ là gì?”
“Ta đoán muộn nhất là ngày kia, nhưng cũng có thể là ngày mai hắn sẽ nghĩ cách đi tìm Châu Tiểu Nhiễm.”
“Trong tiểu thuyết gốc hắn xuất hiện với thân phận là ân nhân cứu mạng, bây giờ không có thân phận này, có lẽ ngày mai hắn sẽ viện cớ nói nhà mình bị cướp, tìm Châu Tiểu Nhiễm mượn lương thực, lợi dụng sự đồng cảm của cô ấy để ỷ lại vào cô ấy.”
Hệ thống không thể tin được: “Không phải chứ? Như vậy không phải là muốn trăm sông đổ về cùng một biển sao.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận