Siêu Cấp Gen

Đá đặt chân

Đá đặt chân


Mà đối với Tội Ác Chi Thần mà nói...cái gì mới là tín ngưỡng mà gã cần?
Là tội ác.
Ý nghĩ của gã rất đơn giản, thứ nhất, phải có nhân khẩu, cho nên cả thế giới nhân loại, đều rơi vào dục vọng và trạng thái hỗn loạn.
Thứ hai, phải có tội ác, cho nên cả thế giới nhân loại, căn bản là không có bất luận một chút luật pháp nào.
Đó, chính là thế giới mà Tội Ác Chi Thần mong muốn.
Cho nên, vào những ngày này, có rất nhiều người sống không bằng chết. Đây là còn bởi vì Nữ thần vận rủi cùng với nữ thần may mắn, đã lặng yên không một tiếng động bảo hộ hế giới loài người, bằng không, thế giới loài người đã sớm không có cách nào vãn hồi!
Bởi vì, còn có hi vọng, Thời đại gen vô luận trôi qua bao lâu, tội ác vô luận được lưu truyền cỡ nào.
Liên quan tới Trần Phong, liên quan tới kỳ tích hắn đã từng lập nên, vẫn còn đang không ngừng được lưu truyền, mọi người vẫn tràn ngập hi vọng, chờ mong hắn có thể trở về.
Một năm, lại một năm nữa, cho tới bây giờ, ngay vào thời điểm mọi người cơ hồ đều từ bỏ hi vọng, toàn bộ thế giới hắc ám dường như đã bị xua đuổi, ánh sáng màu đen đại biểu cho thần lực tội ác của Tội Ác Chi Thần, lại bị tiêu diệt trong chốc lát.
Trên bầu trời, chỉ để lại hào quang trùng trùng điệp điệp.
Ngay sau đó, mặt đất rung động, đám người đã sinh hoạt thật lâu trong thế giới giọt nước, rốt cục cũng một lần nữa trở về đại địa.
Bọn hắn cảm nhận được không khí, cảm nhận được năng lượng, mà không phải là năng lượng tràn ngập tội ác trong không khí nữa, đây mới thực sự là năng lượng đến từ thiên địa! Bọn hắn, đã trở về lại rồi! Mà ở trên bầu trời, đạo thân ảnh chìm đắm trong hào quang kia, là một đạo thân ảnh mà bọn hắn vô cùng quen thuộc!
"Trần Phong!"
"Trần Phong!"
Từng tiếng gào thét, phát tiết cảm xúc sục sôi trong lòng.
Đã trở về lại rồi! Bọn hắn đã trở về lại rồi! Thời gian trôi qua mười hai năm, thế giới loài người, rốt cục cũng đã chính thức trở về.
Mười hai năm, nhân loại sinh sống hết sức không dễ dàng, bởi vì được Tội Ác Chi Thần chiếu cố, chỉ có tín đồ của hắn mới có thể tăng cường thực lực, cho nên, cơ hồ hết thảy những người đột phá tới cảnh giới Cộng Minh, đều là tín đồ cuồng nhiệt của gã!
Gen Công Hội? Mạnh nhất cũng bất quá là Giác Tỉnh Giả mà thôi, trong thời gian mười hai năm, Gen Công Hội nguyên bản có ưu thế tuyệt đối, chậm rãi không ngừng bị tín đồ của Tội Ác Chi Thần đánh ngã, dần dần khuất phục...tín đồ của Tội Ác Chi Thần cũng càng ngày càng nhiều.
Đây là hiệu quả do Tội Ác Chi Thần tận lực chế tạo ra, bởi vì chỉ có như vậy, những người kia mới có thể thần phục đúng nghĩa, trở thành tín đồ tội ác của gã.
Nếu như Trần Phong trễ hơn một chút nữa, diễn hóa quy mô lớn liền muốn bắt đầu. Hạt giống Tội ác một khi được gieo vào trong lòng, thì sẽ không còn là vấn đề tín ngưỡng nữa, đến lúc kia, cả nhân loại đều sẽ biến thành cái nôi của Tội Ác Chi Thần!
Mà Trần Phong nếu như tới vào lúc đó, chỉ sợ đã chậm.
Nhân loại, quá khó khăn.
Cũng may, Trần Phong đã tới kịp, vào thời điểm Gen Công Hội sắp nhịn không được, vào thời điểm thế giới loài người sắp sụp đổ...
"Tên tiểu tử này..." Phó hội trưởng nắm chặt hai quả đấm, ông ta biết ngay, Trần Phong sẽ không chết, tên tiểu tử này nhất định sẽ trở lại.
Quả nhiên, hắn đã trở về, trở thành một vị thần linh cao cao tại thượng trở về.
Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn Trần Phong, trong ánh mắt chỉ có sự ngưỡng vọng.
...
Vào giờ phút này, có từng đạo thần niệm quét qua.
"Nghĩ không ra lại là Trần Phong." Một vị thần linh ngạc nhiên.
Bọn hắn đối với người có danh hào 'người mạnh nhất dưới sứ đồ' này có nghe thấy, nhất là 'người mạnh nhất dưới sứ đồ' này sau này phát triển thành 'người mạnh nhất phía dưới thần linh'!
Cái tên gọi là Trần Phong này, từ đầu đến cuối chỉ là người Cộng Minh. Mà lần khiêu chiến thần vị này, càng giống như là do nhiều vị thần linh liên hợp mở ra, mượn danh nghĩa của Trần Phong để tranh đoạt thần vị, cho nên bọn hắn căn bản không nghĩ tới, cuối cùng Trần Phong lại là người đoạt được thần vị! Đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.
"Xem ra những dòng dõi thần linh kia quá vô dụng." Có thần linh cười khẽ.
"Đúng vậy a."
"Bất quá..."
"Trần Phong vừa trở thành thần linh, mà đã đắc tội với rất nhiều thần linh tại vị đã lâu, có chút được không bù mất a."
"Không phải sao."
"Dù sao...hắn coi như trở thành thần linh, cũng là tiểu thần linh nhỏ nhất."
"Ngươi nói xem những thần linh kia có ra mặt cho dòng dõi của mình hay không?"
"Chắc chắn."
"Cho dù ở giữa thần linh không cho phép tàn sát lẫn nhau, thế nhưng một chút giáo huấn khẳng định là không thể thiếu, Trần Phong coi như trở thành thần linh, trong một thời gian dài hắn cũng sẽ không sống khá hơn được."
"Vậy thì cũng mạnh hơn nhiều so với sứ đồ, không phải sao?"
"Đúng thế."
"Chỉ cần sống qua khoảng thời gian này, hắn chung quy vẫn là một thần linh."
Thần niệm của chúng thần trao đổi trong hư không.
Đối với chuyện Trần Phong trở thành thần linh, bọn hắn cũng không quá coi trọng, bọn hắn khẳng định, toà thần vị mà Trần Phong đăng lâm, cũng là thần vị từ yếu nhất trước tới nay, nguyên nhân cũng là vì Trần Phong.
Thứ nhất, thực lực tự thân của Trần Phong vẫn quá yếu, thần vị mở ra quá thấp.
Thứ hai, Trần Phong sẽ bị một vài thần linh mạnh mẽ quấy nhiễu, không có cách nào tuyển nhận tín đồ.
Phải biết rằng, ngay cả tiểu thần linh dẫn Trần Phong nhập môn, đều chỉ có thể ở trong những điều kiện khắc khổ thu thập tín đồ, huống chi là Trần Phong còn đắc tội rất nhiều thần linh?
Cho nên, bọn hắn khẳng định, Trần Phong đã định trước là một thần linh không có tín đồ.
"Ở trong loại tình huống này, làm sao có người nguyện ý theo hắn." Một vài vị thần linh cười nói.
Mà hậu trường của những dòng dõi thần linh kia, đã sớm phát ra sát lệnh, Trần Phong coi như trở thành thần linh, chỉ sợ là ở trong một khoảng thời rất dài, cũng chỉ là một tướng quân không lính! Chỉ có thể là một thần linh lẻ loi trơ trọi.
"Cái tên này, lưu lại cho ngươi." Một vị thần linh đối nói ra đối với con của mình.
Con của hắn, chính là một vị dòng dõi thần linh bị đánh hôn mê trong lần khiêu chiến thần vị này.
"Các ngươi nếu bại vì Trần Phong, vậy liền đem hắn lưu lại cho các ngươi, không có tín đồ, thực lực của Trần Phong đã định trước là không có cách nào tăng trưởng, sẽ vĩnh viễn lưu lại giai đoạn này, bằng vào loại thực lực này! Chờ đến khi các ngươi trở thành thần linh, lại đi khiêu chiến hắn!"
"Trần Phong, ngươi cuối cùng chỉ là đá đặt chân của người khác."
Vị thần linh kia chậm rãi nói.
"Vâng." Vị dòng dõi thần linh kia tràn ngập ý chí chiến đấu.
Đúng thế, thất bại một lần thì tính toán là cái gì? Chờ đến lúc hắn trở thành thần linh, hắn sẽ đánh bại Trần Phong!
Mà vào giờ khắc này, có rất nhiều thần linh, hậu trường của những dòng dõi thần linh kia, đều suy nghĩ như vậy.
Trở thành thần linh thì lại như thế nào? Pháo hôi, cuối cùng cũng chỉ là pháo hôi.
"Mấy tên hèn mạt này." Tiểu thần linh rất tức giận, gã năm đó cũng bị đối xử như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận