Siêu Cấp Gen

Quả hồng mềm

Quả hồng mềm


Gã khẳng định, đội trưởng đội tiên phong, tất nhiên là bị Trần Phong bắt, sau đó cố ý lừa dối, mới lưu lại dạng tin tức này, bởi vì thế giới nhân loại, quá mức yếu ớt...
Còn về sao chổi? Bất quá chỉ là sự trùng hợp mà thôi.
Đương nhiên, nếu như Trần Phong thấy cảnh này, nhất định sẽ nói cho bọn hắn biết, khoả sao chổi rơi xuống kia, đó không phải là sự trùng hợp, mà là do chính tay hắn chế tạo ra.
"Ha ha ha!" Trưởng lão cười lớn: "Tiếp tục chuẩn bị xâm lấn, thế giới loài người, cuối cùng rồi cũng sẽ là của chúng ta!"
Cái gì mà Giác Tỉnh Giả chạy đầy đất! Cái gì mà Trần Phong bất quá chỉ là người bình thường, đều gặp quỷ đi thôi!
"Lần này, chúng ta sẽ toàn diện bước vào thế giới loài người! !" Trưởng lão Song Giác hét to một tiếng.
"Vâng!" Mọi người Song Giác tộc tràn ngập chờ mong.
Bọn hắn biết, chờ đến khi bọn hắn chuẩn bị hoàn tất, chính là thời điểm bọn hắn xâm lấn nhân loại, mảnh đất đai rộng lớn vô ngần kia, cuối cùng rồi cũng sẽ thuộc về bọn hắn!
Nhân loại có thực lực đó mỏng manh, là một chủng tộc không am hiểu tu luyện, căn bản không có tư cách sinh tồn ở nơi đó! Nhân loại đáng chết, hãy vểnh cái mông lên chờ chúng ta xâm lấn đi! Khà khà khà...
---
Ở một nơi nào đó, đám người Thác Mã Tư đang bị điên cuồng đuổi giết, bởi vì nữ thần may mắn thức tỉnh, cũng đã nhận được một chút cơ hội thở dốc.
"Cỗ khí tức này..."
"Nữ thần may mắn thế mà thức tỉnh?"
"Làm sao có thể?"
"Nói như vậy, trước đó nhóm người cố gắng hủy diệt thế giới..."
"Đáng chết!"
Sắc mặt của mọi người trở nên khó coi.
Sự kinh khủng của Nữ thần may mắn bọn hắn đã quá mức rõ ràng, ở trong truyền thuyết vĩ đại liên quan tới nữ thần may mắn, chỉ có đám người thời đại Thái Cổ này, mới rõ ràng chân diện mục của vị nữ thần này.
"Vị thần linh thứ nhất thức tỉnh lại có thể là nàng..."
"Xong rồi."
"Nghe nói nàng một lời không hợp là sẽ đồng quy vu tận..."
"Lần này phiền toái rồi."
Đám người thở dài.
"Xem ra phải sớm khôi phục lực lượng."
"Ừm..."
"Nữ thần may mắn mặc dù đã xuất hiện, thế nhưng lực lượng của nàng dường như vẫn còn rất yếu, chúng ta nhất định phải nhanh chóng khôi phục lực lượng, thức tỉnh thần linh của chúng ta."
"Ừm." Đám người dồn dập gật đầu.
Lúc này, bọn hắn cũng không có tâm tư tranh đấu, vào trước khi nữ thần may mắn khôi phục lại thực lực, nhanh chóng thức tỉnh thần linh của chính mình, mới là lựa chọn chính xác nhất. Thế là, hết thảy người Cộng Minh đều dồn dập rời đi.
Lưu lại đám người Thác Mã Tư lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
"Đi rồi?" Thác Mã Tư kém chút nữa không có bị chọc tức.
Con m* các ngươi, đuổi giết chúng ta lâu như vậy, kém chút nữa đã bị xử lý, cứ như vậy rút lui? Ngay cả một câu xin lỗi đều không có?
"Cái đám chó chết này." Những người còn lại cũng tức đến mức toàn thân phát run.
"Chuyện này sẽ không kết thúc như vậy." Trong mắt của Triệu Hữu Tiễn loé lên hàn quang.
"Gây phiền phức cho đám người ngu ngốc này là không có ý nghĩa, chuyện này, phải tìm tới kẻ cầm đầu." Phản Điền Trung cười lạnh: "Chúng ta bây giờ, không phải vừa vặn là có một quả hồng mềm để bóp hay sao? Cũng là thời điểm để cho đám người bình thường kia mở mang một chút kiến thức về sự cường đại của người Cộng Minh chúng ta."
Quả hồng mềm... tâm thần của mấy người nhất thời khẽ động.
Là cái tên Trần Phong đáng chết kia! Bọn hắn sở dĩ luân lạc tới tình trạng như thế này, bị một đám người truy sát mấy lần nhiều lần xém chút nữa đã chết, đều là bởi vì cái tên Trần Phong hố người này!
Vào thời điểm tranh đoạt tảng đá huyền bí kia, cái tên Trần Phong này đã thiết kế ra từng chút bẫy rập, đem bọn hắn đẩy ngã vào hố vô cùng thê thảm!
Mặc dù không biết vì cái gì nữ thần may mắn lại bỗng nhiên xuất hiện, Trần Phong lại bỗng nhiên mất đi lực lượng, thế nhưng chuyện này đối với bọn hắn mà nói, thế nhưng là một cơ hội tốt nhất.
"Đi!" Mấy người sau khi khôi phục lực lượng, liền thẳng tiến về phía Gen Công Hội.
Mà vào giờ khắc này.
Tại Gen Công Hội, ở bên trong một mật thất tu luyện yên tĩnh nào đó, Trần Phong kích động đến mức cơ hồ nhảy dựng lên.
Đá Vận Mệnh...cái khối đá này thế mà lấy được ở trái đất! Nếu như nữ thần vận rủi cùng với nữ thần may mắn đồng quy vu tận cùng một chỗ, như vậy thì về lực lượng độc môn thuộc về nữ thần vận rủi lại ở đâu? Có phải là ở trong một lô được đào ra cùng với Đá Vận Mệnh...thậm chí là được chính cha của hắn đào ra cùng một lúc...
Oanh! Trong đầu óc của Trần Phong nổ vang.
"Nữ thần vận rủi...đây là thời điểm ngươi nên thức tỉnh." Trần Phong thì thầm một tiếng.
Oanh! Một vệt lãnh quang thăm thẳm lóe lên.
Bên cạnh hắn, cây bút một mực yên lặng đi theo bên cạnh hắn, một cây bút đã bị Đỗ Mã phán định là đồ vật dự trữ lực lượng, đang lấp lánh hào quang vào thời khắc này.
Lực lượng băng lãnh mà hắc ám từ trên ngòi bút toả ra.
Đó là...
Xoạt!
Trần Phong dùng tay nắm lấy, cảm giác được cỗ lực lượng cường đại này đang phun trào, đây là một cỗ lực lượng hoàn toàn khác với nữ thần may mắn, nhưng lại cường đại đồng dạng!
Lực lượng độc môn thuộc về thần linh! Thần lực vận rủi!
"Nguyên lai, ngươi lại một mực ở bên cạnh ta." Trần Phong cười.
Khó trách, vô luận là hắn sử dụng loại kỹ thuật nào, Linh cũng không hề cảm thấy sự dị thường của cây bút này! Khó trách vào thời điểm hồn trở về quá khứ, Linh lại không đi theo hắn!
Đúng là do cây bút này đã che giấu Linh! Hoặc nói là...che giấu ý thức của nữ thần may mắn!
Chỉ có điều là, trải qua sự kiện bi thảm vì nữ thần may mắn, Trần Phong sẽ không đưa chân vào bẫy rập của thần linh nữa, cái gọi là nữ thần vận rủi này thật sự sẽ đáng tin cậy hay sao?
Trần Phong vuốt ve cây bút trong tay, nhẹ giọng nói: "Ta có thể tin tưởng ngươi hay không?"
Ô...ô...n...g —— Một vệt u quang lóe lên.
Vận rủi...đang từ trên cây bút lan tràn vào trong cơ thể của Trần Phong, tiến hành dung hợp.
"Thật có lỗi." Trong mắt của Trần Phong hiện lên hàn quang, đột nhiên buông cây bút ra, lực lượng tuôn ra lập tức ngừng lại.
"..."
Trần Phong lẳng lặng nhìn cây bút, hắn mong muốn khôi phục lực lượng, thế nhưng không có nghĩa là sẽ nguyện ý nhận sự khống chế của nữ thần vận rủi, hắn thấy, vô luận là nữ thần vận rủi hay là nữ thần may mắn, đại thể đều là một loại người.
Nữ thần may mắn hết sức may mắn, đã sớm gặp được hắn, khôi phục lại lực lượng.
Mà vận rủi...dường như cũng khiến cho người khác hết sức không may, chính hắn cũng đã hết sức không may, cho tới bây giờ, Trần Phong mới phát hiện ra thân phận chân chính của nó, cho dù nó ở cùng một lô được đào ra cùng với Đá Vận Mệnh.
Nữ thần may mắn mượn Trần Phong như là một cái ván cầu rời đi, không chỉ thuận lợi rút đi toàn bộ lực lượng may mắn, còn thuận tiện phá hủy thế giới giả tưởng của Trần Phong, phá huỷ căn cơ hạch tâm của tất cả lực lượng, cho nên Trần Phong, tuyệt đối không thể để cho nữ thần vận rủi làm như vậy một lần nữa, nếu là như vậy, hắn tình nguyện không muốn!
"Ta nghĩ, ngươi đã hiểu ý tứ của ta." Trần Phong lạnh lùng nhìn cây bút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận