Siêu Cấp Gen

Phong ấn tình cảm

Phong ấn tình cảm


Dịch và biên bởi: MụcNguyên.
Được đăng độc quyền tại: viptruyenfull.com
—— ——
"Ngươi..." Nàng nhớ tới, nàng cùng với Trần Phong đặc huấn trọn vẹn nửa tháng trong mật thất tu luyện.
"Chủ nhân, chúng ta đang làm cái gì?"
"Đặc huấn."
"Thế nhưng mà, chuyện này thật đáng xấu hổ..."
"Như thế mới có hiệu quả, đừng quên vào đoạn thời gian trước người nào đó thế nhưng đã từng phản bội ta."
"Ai ai, thật xin lỗi."
"Không có việc gì, ta không ngại, bất quá vì để cho ý chí của ngươi càng thêm cường đại, cho nên ta mới phải dùng loại phương thức này để huấn luyện, ngươi phải cố gắng lên nha!"
"Ừm!" Linh ăn mặc trang phục nữ bộc, hung hăng nâng quả đấm nhỏ của mình lên.
"Chủ nhân của ngươi ai?"
"Trần Phong!"
"Ngươi phục vụ cho ai?"
"Trần Phong! Ai ai ai, không đúng, phục vụ cái gì chứ, thật là ngượng ngùng."
"Ngươi có phải hay không đang nghĩ tới loại sự tình lộn xộn nào?."
"Không có!"
"Thật sự không có?"
"Không có, hừ!"
...
Nếu như là vào ngày bình thường, Trần Phong nhất định sẽ nghĩ tới Vương Dao, thế nhưng một lần này, Trần Phong lại không điều chỉnh loại cảm xúc bất thường này, mà tùy ý để cho nó mọc rễ nảy mầm.
Một lần, hai lần, ba lần... thời gian ở thế giới giả tưởng cùng với hiện thực là không đồng bộ.
Trong hiện thực, Trần Phong sử dụng trọn vẹn nửa tháng thời gian, thế giới giả tưởng đến cùng đã trải qua bao lâu?
Một năm? Hai năm? Chỉ có trời mới biết! Chỉ có Trần Phong mới biết là đã trải qua bao lâu, chỉ có Linh mới biết mình đã trải qua chuyện gì.
Đoạn thời gian kia...đối với Linh tỉnh tỉnh mê mê mà nói, có lẽ là một khoảng thời gian tốt đẹp nhất.
Cho dù là sau khi dung hợp...cho dù là hiện tại.
"Ngươi..." Thần lực đáng sợ phun trào trong tay của Nữ thần may mắn, lại thật sự không thể hạ thủ được.
Những gì Linh trải qua đối với nàng mà nói, chính là kinh nghiệm của nàng, chưa từng có cái gì là phân thân cùng với ý thức, khi chân thân của nàng khôi phục, lưu lại chỉ có chính nàng, hết thảy tất cả, đều là chính nàng.
Những gì trải qua trong đoạn thời gian kia, càng giống là trí nhớ sau khi bị phong ấn, chuyện cũ đã trải qua, cái tên Trần Phong đáng chết này...
"Ngươi đã sớm xem thấu thân phận của ta." Nữ thần may mắn hít vào một hơi thật sâu.
"Có một chút suy đoán." Trần Phong bình tĩnh nói: "Ta chỉ suy đoán là có loại khả năng này."
"Cho nên ngươi liền lợi dụng ta?" Nữ thần may mắn tức giận.
"Không." Trần Phong lắc đầu: "Linh cùng với ngươi không giống nhau, Linh có tâm tính thuần khiết, mới chính thức được xưng tụng là nữ thần, còn ngươi... có trời mới biết là thứ đồ gì."
"Ngược lại tín đồ của Chiến Thần và Kiếm Thần đều mắng ngươi là tiện nhân." Trần Phong bĩu môi.
Nữ thần may mắn: "..."
"Ta chính là Linh!" Nàng hít vào một hơi thật sâu nói: "Linh chính là tên thật của ta! Còn linh thể... được rồi, các ngươi vĩnh viễn chỉ có thể ngưỡng vọng thần linh, sẽ không thể nào hiểu được thần linh...tóm lại, không phải như ngươi hiểu là hai đoàn ý thức, chúng ta vốn là một thể." Nữ thần may mắn nói ra.
"Ha ha." Trần Phong chỉ cười lạnh hai tiếng.
"Thủ đoạn tẩy não của người hoàn toàn là rất lợi hại, ta biết tất cả mọi chuyện mà ngươi đã làm, ta muốn giết ngươi, tuy nhiên lại không hạ thủ được, dường như ngươi đối với ta mà nói, là một người rất trọng yếu..." Nữ thần may mắn khép hờ hai mắt.
Loại cảm giác kỳ diệu này làm cho nàng vô cùng khó chịu, còn có một loại vui sướng kỳ quái?
Cái tên đáng chết Trần Phong này...
Nàng biết, vô luận chuyện sau này là như thế nào, ít nhất là bằng vào những chuyện đã qua, nàng dù làm như thế nào đều không thể cải biến, những chuyện mà nàng và Trần Phong đã trải qua kia. Cho dù hiện tại nàng biết Trần Phong đang lợi dụng chính mình, tẩy não chính mình, vậy mà cũng có thể tha thứ. Thật là...đê tiện a!
Phù —— Nữ thần may mắn thở một hơi dài.
"Ta là Linh."
"Linh cũng là ta." Nàng bỗng nhiên tự lẩm bẩm: "Ta mặc dù đã trải qua tất cả mọi chuyện, ta cũng có thể tha thứ cho ngươi, thế nhưng dựa vào tôn nghiêm của thần linh, ta quyết không cho phép chính mình khuất phục trước một kẻ nhân loại nhỏ bé!"
"Ta...là thần linh!"
"Ta là một trong những vị thần linh mạnh nhất ở thời đại Thái Cổ!"
"Ta có sứ mạng của mình!"
Nữ thần may mắn nhẹ giọng than thở.
Ô...ô...n...g —— Hào quang nhàn nhạt phun trào.
Trái tim của Trần Phong giật thót một cái, cái khúc nhạc dạo này, dường như có một chút không thích hợp.
Nữ thần may mắn đang lặp lại từng câu một, thần lực dị thường không ngừng phun trào, sau cùng điên cuồng lấp lánh, kèm theo một tiếng nổ ầm ầm, tất cả thanh âm trong nháy mắt nổ tung, lại khôi phục lại như bình thường.
"Chào ngươi, Trần Phong." Nữ thần may mắn một lần nữa mở hai mắt ra, sáng ngời...lại mang theo vẻ lạnh lùng.
"Ngươi vừa rồi..." Trần Phong nhìn kỹ vào đôi mắt của nàng, bỗng nhiên hiểu ra: "Ngươi thế mà phong ấn tình cảm của mình?!"
Đúng thế, là phong ấn, vào thời điểm nàng phát hiện ra mình không có cách nào ra tay đối với Trần Phong, nữ thần may mắn trải qua sự suy tư, thế mà chủ động phong ấn tình cảm của mình, phong ấn chính cỗ tâm tình chập chờn của mình!
Đây là tôn nghiêm cuối cùng thuộc về nữ thần may mắn!
"Bởi vì ta là thần linh."
"Ta quyết không cho phép chính mình khuất phục trước một kẻ nhân loại nhỏ bé." Nữ thần may mắn bình tĩnh nói.
Nàng lặp lại câu nói vừa rồi, thế nhưng trong lời nói lại tràn ngập sự lạnh lùng.
"Chờ đến một ngày, tâm tình của ta khôi phục, vào thời điểm phong ấn của ta được giải trừ, ta sẽ hối hận, ta sẽ căm hận chính mình, ta có thể sẽ nhớ đến ngươi, thế nhưng hiện tại..."
"Ta nhất định phải giết chết ngươi." Ánh mắt của Nữ thần may mắn trở nên băng lãnh.
"Ngươi có thể xuống tay được hay sao?" Ánh mắt của Trần Phong nhìn thẳng vào cặp mắt của nàng.
Phong ấn...thật sự có thể phong ấn được hết thảy hay sao? Tất cả những chuyện mà hắn cùng với Linh đã trải qua, coi như cảm xúc của nữ thần may mắn sẽ không có gợn sóng, nàng thật sự có thể xử lý hắn hay sao?
Oanh! Thần lực đáng sợ phun trào, Nữ thần may mắn xuất thủ một lần nữa.
Chỉ có điều là...đúng như Trần Phong suy đoán, mặc dù nàng đã phong ấn tình cảm, nàng vẫn y nguyên không thể xuống tay được, bởi vì đúng như lời mà nàng đã nói, nàng chính là Linh! Linh cũng chính là nàng! Coi như cảm xúc không có gợn sóng, trí nhớ cùng với lý trí của nàng vẫn còn ở đó, nàng làm sao có thể hạ thủ được?
Phù ——Trong lòng của Trần Phong thở dài một hơi.
Đánh cược thắng rồi! Nàng cuối cùng vẫn không hạ thủ được.
Chỉ có điều là, làm cho Trần Phong không nghĩ tới chính là, nữ thần may mắn chỉ lẳng lặng nhìn Trần Phong một lát, bỗng nhiên cười, chính là loại nụ cười không mang theo bất cứ một tâm tình nào kia.
Làm cho người ta rất là sợ hãi.
"Ngươi cười cái gì?" Trần Phong có một chút cảm giác tê dại da đầu.
"Ta nghĩ đến một sự kiện." Nữ thần may mắn nói: "Ta cũng không cần phải giết ngươi, điều mà ta lo lắng đó là ngươi cũng có thể nắm giữ lực lượng may mắn, tạo thành ảnh hưởng đối với tương lai, tạo thành ảnh hưởng đối với cái thế giới này, hoặc là tạo thành ảnh hưởng đối với ta, nếu như chỉ là như vậy, vì cái gì ta nhất định phải giết chết ngươi chứ? Ta chỉ cần..."
Nàng phất phất tay.

Bạn cần đăng nhập để bình luận