Siêu Cấp Gen

Đồ sát

Đồ sát


Không cho tự sát? Cưỡng ép đeo vòng đeo cổ tay?
Nói một cách khác...La Nguyên đang thực sự sợ mọi người tự sát? Trời ạ, hắn đến cùng đang muốn để cho mọi người làm cái gì? Nghĩ tới đây, những thần linh kia càng trở nên hoảng sợ.
Một số người quả quyết tự sát, bởi vì những người này đã trải qua cái thời đại kia, tự nhiên biết là khi đeo cái đồ chơi này lên sẽ biến thành khôi lỗi.
Mà những người còn lại...thì lựa chọn phản kháng!
"Hắn không dám giết chúng ta!" Một vài vị thần linh dường như đã phát hiện ra được một chút mánh khoé.
"Hắn là Thần Vương, nếu chém giết chúng ta, dường như cũng nhận phải ảnh hưởng." Một vài vị thần linh tỉnh ngộ lại, vội vàng hô to: "Cho nên hắn mới định dùng loại phương thức này để khống chế chúng ta!"
"Đúng vậy, chúng ta thế nhưng chính là thần linh!"
"Hắn không dám giết thần linh lung tung, đây hẳn là quy củ do Sáng Thế thần lưu lại."
Một vài vị thần linh hô to.
Sau đó, những thần linh nguyên bản còn đang lưỡng lự có nên tự sát hay không, lại đứng lên phản kháng, bọn hắn cũng đã nhìn thấy sự lưỡng lự cùng với hoảng hốt của La Nguyên, tự cho là đã thấy được chân tướng, cho nên mới đứng lên phản kháng.
Oanh! Từng đạo thần lực tuôn ra, bọn hắn vậy mà bắt đầu phòng ngự.
"Các ngươi..." La Nguyên tản ra sát ý nồng nặc.
Cái gì mà Thần Vương không thể giết thần vương lung tung, cái gì mà quy củ do Sáng Thế thần lưu lại! Làm gì có nhiều đồ vật loạn thất bát tao như vậy, hắn không dám giết lung tung, chính là sợ một tên thần linh nào đó đang ẩn giấu thần lực vận rủi, sau khi bị giết chết, thần lực vận rủi sẽ quay về đại địa!
Hắn có chỗ cố kỵ! Không có nghĩa là, hắn thật sự không dám giết!
Nhưng mà...từ sự do dự của hắn, ở dưới ánh mắt của đám thần linh, càng giống là quy củ do Sáng Thế thần lưu lại. Cho nên, hết thảy thần linh đều đứng lên phản kháng.
Mười vạn thần linh, ít nhất có tám vạn thần linh đang phản kháng! Đây đều là những thần linh do La Nguyên một tay bồi dưỡng ra, hắn thậm chí còn chưa kịp nói rõ cái gì, liền bị thần lực vô cùng vô tận bao phủ, bị chính đám thần linh do mình bồi dưỡng ra công kích...
Hắn đã thật sự phẫn nộ!
Oanh! Vô tận thần lực phóng thích, mười vạn thần linh đại chiến là một cảnh tượng như thế nào? Hiện tại bọn hắn đã biết.
Vô số đạo thần lực tản ra, khiến cho toàn bộ thế giới khiếp sợ.
Thần chiến bạo phát, mọi người đều chờ đợi kết cục, đây chính là mười vạn thần linh đấu với một mình La Nguyên, chắc là sẽ có thể chiến thắng chứ?
La Nguyên có lẽ sẽ không chống lại được 10 vạn thần linh chứ? Mọi người đều cảm thấy kích động.
Nhưng mà, ba ngày sau, thần chiến kết thúc, ở bên trong chiến trường chỉ có một người đi ra, toàn thân tắm máu, để lộ ra uy nghiêm làm cho người ta khiếp sợ, người kia...rõ ràng là La Nguyên!
Toàn bộ thế giới, đều trầm mặc vào cái thời khắc này.
La Nguyên là người chiến thắng, ở trong chiến trường, lưu lại gần mười vạn cỗ thi thể.
Nghe nói, La Nguyên nguyên bản lưu thủ, trong lúc không ngừng bị công kích đã bị trọng thương, hắn rốt cuộc cũng triệt để nổi giận, căn bản không quan tâm đến cái gì là vòng đeo cổ tay nữa, nổi điên giết sạch hết thảy thần linh! Một khắc này, giết tới mức thiên địa phải sợ hãi! Mặt đất đã bị thần huyết nhuộm thành màu đỏ.
Kể từ đó, đám thủ hạ còn lại của La Nguyên, không còn người nào dám phản kháng nữa.
"Đeo vòng đeo cổ tay lên." La Nguyên lạnh lùng ra lệnh, hắn đồ sát mười vạn thần linh, chính là muốn dằn mặt mọi người! Nếu như đã giết, vậy thì cũng không cần phải lưỡng lự nữa, còn không bằng giết sạch để lập uy.
Ít nhất là từ bây giờ trở đi, hắn muốn một nửa cái thế giới này, phải triệt để nghe theo hiệu lệnh của hắn.
Còn nửa cái thế giới còn lại? Hắn không cần phải suy nghĩ nữa, sau chuyện đồ sát mười vạn thần linh này, đoán chừng về sau, một nửa sinh linh đang chạy nạn kia, vốn đã có sự bài xích với hắn, sẽ càng không nguyện ý thần phục hắn.
Cho nên hắn liền dứt khoát từ bỏ, không lãng phí tinh lực nữa. Thay vì bỏ công sức ra làm chuyện vô nghĩa, còn không bằng tận khả năng bồi dưỡng ra những thần linh mới, chỉ cần có thể chưởng khống thế giới, là có thể tiến hành quay ngược thời gian.
Hiện tại...hắn muốn tiếp tục bồi dưỡng thần linh.
Lần này, tất cả mọi người, đều đeo vòng đeo cổ tay vào! Lần này, không có người nào dám phản kháng hắn nữa! Lần này, nếu có người nào che giấu thần lực vận rủi, hắn cũng có thể là người phát giác ra đầu tiên!
Rất nhanh, ở dưới sự bồi dưỡng của La Nguyên, mọi người lại nhanh chóng tăng cường thực lực.
Năm thứ nhất, ba ngàn thần linh đột phá.
Năm thứ hai, năm ngàn thần linh đột phá.
...
Mười năm sau, thần linh do La Nguyên bồi dưỡng, một lần nữa đạt đến mười vạn! Một con số kinh người. Nhưng mà, vẫn không có Vận Rủi Chi Thần, thần lực vận rủi, không biết đã ẩn núp ở nơi nào, khiến cho hắn căn bản là không có cách nào tìm tới, đến mức La Nguyên cũng đã mấy lần hoài nghi là Trần Phong đã chết hay chưa, nhưng mà...Quầng sáng may mắn đều sẽ nói cho hắn biết, Trần Phong đã chết rồi.
Hơn nữa, Trần Phong cũng đã ba mươi năm rồi không có xuất hiện, năng lực ở trên người của La Nguyên cũng không chỉ có một loại, vào mỗi thời điểm nghiệm chứng xem Trần Phong đã tử vong hay chưa, hắn khởi động tất cả, ít nhất sẽ có 300 loại năng lực, đồng thời nói cho La Nguyên rằng Trần Phong đã chết!
Cho nên, Trần Phong không có khả năng giả chết, cũng không có khả năng giấu diếm được La Nguyên.
Trần Phong...đã thực sự chết! Thế nhưng, thần lực vận rủi đang ẩn giấu ở đâu? Không có người nào biết rõ.
Đây cũng là toà thần vị duy nhất mà Quầng sáng may mắn không tra ra được! Bởi vì vận rủi và may mắn là tử địch! Bởi vì vận rủi căn bản không để ý tới may mắn!
"Ba mươi năm..." La Nguyên nhìn về phía phương xa, lẩm bẩm: "Vận Rủi Chi Thần, tỷ lệ xuất hiện thật sự lại thấp như vậy hay sao? Hay là...phương thức bồi dưỡng của ta có vấn đề?"
La Nguyên không biết, hắn có thể cảm giác được, đúng là có chỗ nào đó hắn đã làm sai.
Thế là, vào trước khi đám tín đồ tiếp theo trở thành thần linh, hắn đã yêu cầu bọn hắn, rửa tay thật sạch sẽ, tới nhóm tín đồ tiếp theo trở thành thần linh, hắn yêu cầu bọn hắn rửa mặt thật sạch sẽ. Nhưng mà, vẫn như cũ không dùng được cái lông gì.
Có lẽ...nên dùng Quầng sáng may mắn? Nhưng mà, vào thời diểm La Nguyên thử sử dụng Quầng sáng may mắn cảm giác thần vị vận rủi, liền cảm nhận được một cỗ ghét bỏ nồng đậm.
Không sai, chính là ghét bỏ, không chỉ có thần lực vận rủi ghét bỏ thần lực may mắn, mà ngay cả thần lực may mắn cũng ghét bỏ thần lực vận rủi, cho nên, La Nguyên sau cùng chỉ có thể từ bỏ cái ý nghĩ không đáng tin cậy này.
Vận rủi...toà thần vị này, đến cùng đang ở đâu? Cái tên Trần Phong này, trước khi chết, đến cùng đã làm cái gì? La Nguyên có cảm giác mình đã sắp nổi điên.
Ba mươi năm a! La Nguyên nhìn vào hư không, trông mòn con mắt.
Thần vị vận rủi... La Nguyên khẳng định, cái đồ chơi này không có ở trên người của một thần linh nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận