Siêu Cấp Gen

Cự Long Thái Cổ

Cự Long Thái Cổ


Mà vào lúc này, đội ngũ liên minh còn vẫn còn đang cảnh giác đi lên phía trước, cự ly này so với khu rừng rậm đối diện đã càng ngày càng gần, thậm chí đã có thể nhìn thấy được bóng cây cối ở phía xa xa.
Bỗng nhiên.
Oanh! Trên bầu trời tràn ngập lôi đình.
Đến rồi! Tâm thần của Trần Phong run lên.
Oanh! Một cái móng vuốt to lớn xé rách thương khung, cứ thế mà đem bầu trời trong xanh xé mở, một con cự thú dữ tợn, chậm rãi từ trong bóng tối vô tận bước ra.
Nó có hình thể khổng lồ, dài khoảng mấy trăm mét, được bao bọc bởi bộ lân giáp đồ sộ, tản ra khí tức kinh khủng...
Đương nhiên, đáng sợ nhất không phải là những điểm này, mà là vào một khắc con cự thú hiển lộ chân thân, mọi người lập tức cảm thấy kinh hãi.
"Đây là..." Sắc mặt của tất cả mọi người đại biến.
"Rống —— " Một tiếng rống to đinh tai nhức óc vang lên, con cự thú dữ tợn kia, lần đầu hiển lộ ra hình dáng của mình.
"Rồng..." Đám người hoảng sợ.
Không sai, là rồng...đó lại có thể là một con Cự Long Thái Cổ!
"Ở cái thời đại kia của các ngươi, còn có loại cự thú này hay sao?" Trần Phong cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
"..."
Chu Diệp kỳ quái liếc mắt nhìn Trần Phong, ngươi chẳng lẽ không phải là cũng ở cái thời đại kia hay sao? Bất quá khi nhìn con Cự Long đáng sợ ở bên trong bầu trời, hắn cũng không còn nghi hoặc nữa.
"Bằng không thì ngươi cho rằng truyền thuyết Cự Long là từ đâu mà tới..." Chu Diệp cười khổ.
"Không phải là thằn lằn khổng lồ hay sao..." Trần Phong buông tay.
"Đó chỉ là một mạch của Cự Long Thái Cổ năm đó, là một con rồng vô cùng xấu xí, bởi vì phạm vào sai lầm lớn, bị trục xuất khỏi bộ lạc, không có cách nào sinh sôi hậu đại, cho nên mới ép buộc một con thằn lằn khổng lồ, được xưng là sự tình sỉ nhục lớn nhất ở thời Thái Cổ—— sau đó liền sinh ra một đám đồ chơi kỳ kỳ quái quái, có hình dáng hết sức giống với rồng."
"Dĩ nhiên, đám gia hoả này đều được gọi là Ngụy Long."
Trần Phong: "..."
Trời ạ, lại còn có đoạn lịch sử đen tối này?
"Vậy thì con Cự Long này..." Trần Phong chỉ chỉ con Cự Long ở trên đầu.
"Đương nhiên là Chân Long." Chu Diệp cười khổ, nhìn con Cự Long đang dần đần đến gần, hắn có thể cảm nhận được con Cự Long này cũng chưa khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong, thế nhưng cho dù là chưa có khôi phục, thực lực của nó so với tất cả mọi người ở đây đều kinh khủng hơn!
Oanh! Cự Long Thái Cổ buông xuống, khí tức kinh khủng theo thân thể to lớn của nó ép xuống, hai người Cộng Minh có thực lực yếu kém liền phun máu tươi tại chỗ, kém chút nữa là toi đời.
Chu Diệp lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị.
"Lần này...chúng ta chỉ sợ là có phiền toái."
Trần Phong cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn con Cự Long Thái Cổ xuất hiện bên trong bầu trời.
"Các ngươi trước chưa từng đánh nhau với Cự Long hay sao?" Trần Phong thở dài.
"Đương nhiên là chưa từng đánh nhau, cả đời này đều khó có khả năng đánh nhau với Cự Long, trước kia coi như thấy được, cũng chỉ có thể nhanh chóng chạy trốn, mới có thể miễn cưỡng sống sót." Chu Diệp cũng hết sức ưu thương.
Cự Long Thái Cổ quá mức đặc thù, bộ tộc của chúng nó có thực lực mạnh mẽ, thậm chí còn không sợ thần linh! Loại sinh vật này...
"Vậy nó tại sao lại xuất hiện ở nơi này?" Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Nếu quả thật chúng nó cường đại như vậy, làm sao lại nghe theo sự điều động của nữ thần may mắn? Như vậy...chỉ có một loại khả năng.
"May mắn." Trần Phong cùng với Chu Diệp trăm miệng một lời.
Nữ thần may mắn cũng không quen cùng với cái tên to con này, nàng chỉ là thông qua thần lực may mắn, thông qua sự trùng hợp, khiến cho Cự Long Thái Cổ vừa vặn xuất hiện ở đây, vừa vặn thức tỉnh! Chỉ thế mà thôi.
Đây vốn chỉ là kỹ thuật thường ngày của Trần Phong, không ngờ được đến khi nữ thần may mắn thi triển lại tạo ra loại hiệu quả này...
"So với ta lúc đầu còn mạnh hơn nhiều." Trần Phong cười khổ.
Ngươi xem, người ta căn bản không cần tiết kiệm thần lực, Trần Phong mặc dù nắm giữ nhiều kỹ xảo, phương pháp hơn, cũng không bằng nữ thần may xài tiền như nước này, ngươi xem, ngay cả Cự Long Thái Cổ cũng đều có thể triệu hồi ra được!
Bất quá...nếu như là thần lực may mắn...
"Nếu đây là hiệu quả do thi triển thần lực may mắn, hẳn là chỉ có thể triệu hoán ra Cự Long mà thôi. Nữ thần may mắn thi triển thần lực mạnh mẽ, khiến cho Cự Long Thái Cổ xuất hiện ở đây, thế nhưng tới đây cũng đã chấm dứt, nếu như ta đoán không có sai, nữ thần may mắn cũng không có cách nào dùng thần lực điều khiển, ảnh hưởng tới ý thức của Cự Long Thái Cổ." Trần Phong phân tích.
"Vì sao?" Chu Diệp theo bản năng hỏi.
Còn có thể vì sao...Trần Phong vô lực chửi bậy, bởi vì nữ thần may mắn sẽ không làm được chứ sao.
"Có khả năng là không đủ thần lực." Trần Phong chỉ có thể trả lời như vậy.
"Có thể." Chu Diệp cười khổ: "Cự Long Thái Cổ có tính tình bạo ngược, nhất là bị đánh thức khi đang tu luyện, mỗi lần tỉnh lại sẽ có oán khí khủng khiếp, đoán chừng đám người chúng ta sẽ không có một ai có thể chạy thoát..."
Rống —— Cự Long Thái Cổ để mắt tới mấy người bọn họ.
"Xong." Trong lòng mọi người trở nên lạnh lẽo.
"Cha mẹ ơi, Cự Long Thái Cổ...không, ta không muốn đối mặt với thứ này...A a a, mau trốn." Có người ở dưới sự hoảng sợ, vậy mà hốt hoảng chạy trốn.
Cự Long Thái Cổ thấy như thế, thân ảnh liền lấp loé, cỗ thân thể to lớn kia, vậy mà nhạy bén không thể tưởng tượng nổi, vọt thẳng ra ngoài, dùng một ngụm nuốt cái tên vừa mới chạy trốn kia.
Tiếng rôm rốp do xương vỡ vang lên, sau đó liền không có sau đó.
"Hít hà!—— " Đám người hít vào một ngụm khí lạnh.
Quả nhiên...cho dù là người Cộng Minh, ở trong miệng của Cự Long, cũng vẻn vẹn chỉ là sự tình một thoáng. Thần linh thức tỉnh, cự thú Thái Cổ cũng thức tỉnh, thời đại Thái Cổ, chỉ sợ là sẽ thật sự muốn buông xuống toàn diện.
"Cự Long...may mắn..." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.
Xoạt! Thần lực quanh người của hắn phun trào, đó là hiệu quả may mắn, thần lực vận rủi của hắn bây giờ cao tới 1800 điểm, nếu như dùng toàn bộ thần lực vận rủi để chế tạo ra nguỵ hiệu quả may mắn, có thể phát huy ra uy năng như thế nào? Hắn cũng rất chờ mong.
Ô...ô...n...g —— Hào quang nhàn nhạt phun trào.
"Ngươi muốn làm cái gì?" Chu Diệp trừng to mắt: "Ngươi làm như vậy là lãng phí thần lực!"
"Không thử một chút làm sao biết được?" Trần Phong nói khẽ.
"Không bằng giữ lại dùng vào lúc chạy trốn." Chu Diệp cười khổ, hắn nguyên bản còn dự định chạy trốn cùng một chỗ với Trần Phong đấy, mặc dù con Cự Long Thái Cổ này rất mạnh mẽ, thế nhưng nếu như mọi người phân tán ra mà chạy, vẫn sẽ có cơ hội chạy thoát được mấy người.
Trong lúc chạy trốn, thần lực vận rủi của Trần Phong nhất định sẽ rất có ích! Đây là tính toán của hắn, chỉ là không nghĩ tới, Trần Phong thế mà lại lãng phí toàn bộ, hơn nữa là còn dùng thần lực vận rủi ngụy trang thành hiệu quả may mắn, đối kháng với nữ thần may mắn?
Trời ạ! Ngươi đã quên thời điểm Nữ thần may mắn dùng vận rủi để đối phó với ngươi hay sao? Đều bị ngươi hấp thu!
Ngươi bây giờ nếu dùng may mắn để đối phó với nữ thần may mắn...Chu Diệp còn có thể nói cái gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận