Siêu Cấp Gen

Diệp trở về

Diệp trở về


Cho nên, đạo quang ảnh cũng tuyệt đối không thể chết, trận chiến giữa hai người bọn hắn, nhất định chỉ có một kết quả được phép xảy ra!
Oanh! Vô cùng vô tận thần lực may mắn xuyên qua chân trời.
Một ngày, hai ngày, ba ngày...ngay cả Trần Phong cũng không biết đã trôi qua bao lâu.
Vào một ngày nào đó, có một đạo hư ảnh khổng lồ, xuất hiện trong hư không, cho dù không có thần lực phun trào, thế nhưng cỗ lực lượng kinh khủng kia, vẫn có thể khiến cho toàn bộ sinh linh run rẩy.
Tâm thần của Trần Phong run lên.
Diệp, đã trở lại rồi! Thần lực may mắn cuối cùng cũng đã không tiêu hao nữa.
Hết thảy mọi chuyện, dường như đã có kết quả, Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, hắn căn bản không biết lần này xảy ra kết quả gì, cũng không biết thần lực may mắn đến cùng có phát huy ra hiệu quả hay không, bởi vì đối thủ lần này, quả thực là quá mức mạnh mẽ! ! !
Ưu thế duy nhất của bọn hắn chính là đối phương tạm thời không có thần vị! Cùng với...đối phương căn bản không biết đến sự hiện hữu của bọn hắn.
Ngẫm lại cũng cảm thấy vô cùng kinh người, đường đường là nữ thần may mắn, bật hết hỏa lực, lại thêm vào ngàn tỉ tín đồ phụ tá, còn nhất định phải núp trong bóng tối, đi mưu hại Diệp không có thần vị!
Sự đáng sợ của đối phương, có thể thấy được chút ít.
Cũng may, cuối cùng cũng đã kết thúc.
"Diệp đại nhân rốt cục cũng đã trở về."
"Ta đã chờ đại nhân rất lâu."
"Cái tên tôm tép nhãi nhép đáng chết kia, qua nhiều ngày như vậy cũng không có xuất hiện, lần này nhất định phải nhờ Diệp đại nhân lôi hắn ra!"
"Đúng." Đám thần linh phẫn nộ.
Vào khoảng thời gian này bọn hắn vẫn đang một mực truy tìm manh mối, từng vị thần linh bị hoài nghi, đã công khai hết thảy tín đồ của chính mình, nhưng mà, trọn vẹn hơn phân nửa thần linh công khai, vẫn không có phát hiện ra bất luận chỗ khả nghi nào.
Mặc dù liên tục làm như vậy, kiểu gì cũng sẽ lộ ra kẻ cầm đầu, thế nhưng nếu để cho Diệp đại nhân ra tay, chắc chắn là có thể nhanh chóng điều tra ra đó là ai.
Oanh! Trong hư không, đạo thân ảnh to lớn kia buông xuống, Diệp vẫn lạnh lùng trước sau như một, rất đáng sợ. Cho dù không có một chút thần lực nào, thế nhưng nhất cử nhất động của gã, đều khiến cho người ta sợ hãi.
"Ồ..."
"Trên người của đại nhân vì sao không cảm giác được thần vị..."
"Thần lực cũng không thấy."
"Có lẽ là do đại nhân đã ẩn giấu đi."
"Đúng vậy, đại nhân dù sao cũng là đại nhân."
Đám thần linh không dám thảo luận nữa, Diệp là tồn tại vượt qua xa xa thần linh cao giai, không phải bằng vào bọn hắn là có khả năng thảo luận, nhờ vào cái thời đại do Diệp mở ra này, mới khiến cho đám thần linh bọn hắn sống lại.
"Đại nhân." Bọn hắn cung kính hành lễ.
"Ừm." Diệp dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua trên người của bọn hắn, thỉnh thoảng phun trào sát ý, chuyện này khiến cho nhóm thần linh cảm thấy kinh hoàng, không biết là ai đã trêu chọc vị đại nhân này.
Sau cùng, Diệp hướng ánh mắt về phía thế giới loài người cách đó không xa.
Vào giờ phút này, cơ hồ là cả thế giới nhân loại, đều đã trở thành tín đồ của các thần linh, những nhân loại nguyên bản không có tín ngưỡng, giờ phút này cũng đều đã trở thành tín đồ của một thần linh nào đó. Cơ hồ mỗi một nhân loại đều có thần lực vờn quanh người.
Nhân loại...đã bị đám thần linh kia triệt để phân chia.
Tạch... ! Diệp nắm chặt hai quả đấm, một cỗ tà hỏa bùng cháy ở trong lòng, đây chính là mười hai năm tâm huyết của gã a...
Nhất là, khi hắn thấy mấy vạn người Cộng Minh đỉnh phong do chính mình bồi dưỡng tỉ mỉ, những hạt giống cường đại nhất kia, vào thời điểm này toàn bộ đều đã biến thành sứ đồ, tâm tính càng là nổ tung.
Khế ước Sứ đồ, là không thể nghịch chuyển có đúng không...
"Các ngươi, làm rất tốt." Diệp lạnh lùng nói.
"Tạ đại nhân khen ngợi." Chúng thần linh mừng rỡ.
Còn thái độ của Diệp? Không quan hệ, Diệp đại nhân vẫn luôn có thái độ lạnh lùng như vậy, mọi người cũng đều rất quen thuộc.
Diệp nhìn qua ở bên ngoài vẫn bình thản như cũ, thế nhưng ở trong lòng lại có muôn vàn sát ý phun trào, mười hai năm tâm huyết, lại bị phá huỷ không còn một mảnh trong hai tháng ngắn ngủi.
Đám đần độn này, trong mắt Diệp lóe lên một vệt ánh sáng lạnh lẽo.
Rất nhanh, gã sẽ khiến cho đám thần linh này biết, cái giá mà bọn hắn phải trả là cái gì, thế nhưng, không phải là hiện tại...
Nghĩ tới đây, biểu lộ trên mặt của Diệp càng trở nên bình tĩnh.
"Gã thế mà không nổi điên?" Trần Phong cùng với Tần Hải cảm thấy rất là ngoài ý muốn.
Dùng tình huống của nhân loại bây giờ mà nói, Diệp hẳn là phải nổi giận phát cuồng mới đúng? Gã thế mà vẫn trầm ổn như vậy?
"Tính tình của gã lại có thể ôn hoà như vậy?" Tần Hải gãi gãi đầu, hiển nhiên cũng không hiểu thấu.
Tính tình của Tội Ác Chi Thần, chẳng lẽ đã tốt đến loại tình trạng này?
"Không." Trần Phong lắc đầu, chuyện này cùng với thần linh không có bất cứ sự quan hệ nào, cái gọi là thần linh bất quá chỉ là sinh linh càng mạnh mẽ hơn mà thôi, trừ phi có quan hệ tới năng lực, nếu không thì cảm xúc cũng giống như nhau.
Diệp...càng là nhân vật sát phạt quyết đoán điển hình.
Nếu là như thế, gã hiện tại vì sao lại bình dị gần gũi như thế? Trần Phong nhìn đạo thân ảnh suy yếu của Diệp, cùng với uy năng mà thần lực may mắn đã phát huy, bỗng nhiên có chút hiểu rõ, Diệp, đã thật sự bị trọng thương! Cũng chỉ có như thế, gã mới có thể tạm thời nhẫn nại! Cũng chỉ có như thế, gã mới có thể giả bộ như là mình đang rất bình thản!
Diệp hiện tại đã mất đi thần vị, lại còn bi trọng thương, căn bản không muốn tranh đấu cùng với những người này, gã phải trở về khôi phục lại cho thật tốt, nhanh chóng chữa trị thương thế!
Thì ra là như thế, Trần Phong triệt để tỉnh ngộ, hắn nhìn thoáng qua Tần Hải, Tần Hải hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này.
"Ngươi nói xem gã sẽ làm như thế nào?" Trần Phong hỏi.
"Gã chắc hẳn là sẽ rất bình tĩnh rời đi." Tần Hải cười nói: "Sau đó âm thầm tiến hành khiêu chiến thần vị của một tiểu thần linh nào đó, khôi phục lại thần vị, sau đó cấp tốc hấp thu tín ngưỡng, khôi phục sức chiến đấu, đem đám gia hoả kia tiêu diệt từng người một."
"Những thần linh đã cướp đoạt tín đồ của Diệp kia, đoán chừng sẽ chết hơn phân nửa."
"Dù sao…chỉ có làm như thế mới có thể giấu diếm được thân phận."
"Chỉ có làm như thế mới có thể thu hồi được tín đồ."
Tần Hải đạm mạc phân tích.
Mà vào giờ khắc này, những thần linh kia đã đem số liệu tín đồ mà mình thu nạp được, dồn dập giao cho Diệp, dù sao, trong lòng của bọn hắn, Diệp thế nhưng chính là tồn tại vô thượng, sẽ không vì một chút tín đồ này mà tranh đoạt với bọn hắn.
"Không sai." Diệp rất là hài lòng nhìn số liệu nói: "Để ta nhìn một chút."
"Ừm...thì ra là như thế." Diệp xem xong số liệu, thở dài một tiếng, sau cùng lại lắc đầu.
"Chuyện này."
"Ta không tham dự."
"Ta đã nói qua, đây là thành quả chiến đấu của các ngươi, nếu như ta tham dự, đối với các ngươi sẽ không công bằng."
Nói xong, Diệp đứng dậy chuẩn bị rời đi, đám thần linh cũng chỉ có thể cảm thấy thất vọng.
"Ồ." Trần Phong kinh ngạc tán thán, tốt cho một cái Tội Ác Chi Thần!

Bạn cần đăng nhập để bình luận