Siêu Cấp Gen

Đám ngu xuẩn

Đám ngu xuẩn


Trần Phong chỉ nghĩ đến một cái phương pháp vui sướng, khiến cho nhân loại tranh thủ thời gian mà thôi.
"Ngươi hãy chờ xem." Thần lực nhàn nhạt trong tay của Trần Phong phun trào, hòa làm một thể cùng với nước mưa: "Sự tình, sẽ càng ngày càng trở nên thú vị."
...
Oanh! Đại địa nổ tung, một đám người áo đen đằng đằng sát khí từ dưới lòng đất giết ra.
Đám người này có thực lực kinh khủng, nhìn qua cực kỳ cường đại, chỉ có điều là, bọn hắn vừa đi ra khỏi mặt đất, liền gặp một đội binh sĩ, đang hung ác giết tới bọn hắn.
"Giết!" Người cầm đầu lạnh lùng phất phất tay.
Phốc! Trong tay đám người áo đen lưu chuyển ánh sáng, nguyên một đội binh sĩ, trong nháy mắt liền bị giết sạch sành sanh.
"Ha ha."
"Cấp A sao..."
"Quả nhiên."
Đám người kia cười lớn: "Ha ha ha, nguyên lai đây chính là thực lực chân chính của thế giới loài người hay sao? Chúng ta trước đó quả nhiên đã bị cái tên đáng chết Trần Phong kia lừa gạt."
Nói xong, hắn kéo áo bào đen xuống, lộ ra hình dáng, thình lình đúng là Song Giác tộc.
"Nhân loại...chúng ta đã tới!" Trưởng lão Song Giác tộc ngạo nghễ nói.
Lần này bọn hắn tới yếu nhất cũng là Giác Tỉnh Giả.
Nhân loại? Ha ha, bọn hắn mạnh nhất cũng bất quá cũng chỉ có một mình Trần Phong mà thôi, nhất là bọn hắn vừa rồi từ trên người của binh sĩ, thấy cái gì mà văn bản tài liệu ủy thác của Gen Công Hội.
Ừm... Trần Phong lại có thể là cao tầng quản lý của cái tổ chức này?
Quả nhiên, Song Giác tộc bọn hắn đi vào cái thế giới này, chính là vì chinh phục mà đến.
"Có nên đóng cổng truyền tống hay không?" Có người hỏi.
"Không cần." Trưởng lão Song Giác tộc cười lạnh: "Lưu lại mười Giác Tỉnh Giả, bảo hộ cổng truyền tống, để cho đại quân Song Giác tộc của chúng ta, liên tục không ngừng tới, nơi này...sẽ trở thành thế giới của chúng ta!"
"Vâng!" Tất cả mọi người sôi trào máu nóng, Song Giác tộc bọn hắn, cuối cùng cũng đã tới thời điểm phát triển hay sao?
"Xuất phát!" Trưởng lão Song Giác tộc vung tay lên.
Oanh! Đại quân xuất động, bên trên đường đi, bọn hắn gặp rất nhiều binh nhân loại sĩ, mặc dù có số lượng rất nhiều, thế nhưng đều thuần một sắc là cấp A, ở trong tay của bọn hắn không có một người nào có thể sống sót.
Phốc! Một đường chém giết mà qua, mấy trăm người Song Giác tộc, không có một ai bị tổn thương.
"Nhân loại, quá yếu." Trưởng lão Song Giác tộc khinh bỉ nói ra.
Cái thế giới này quả nhiên là bị hạn chế cảnh giới Giác Tỉnh Giả, Trần Phong lúc trước trong lúc vô tình rơi xuống thế giới Song Giác, lúc này mới có thể đột phá đến cảnh giới Giác Tỉnh Giả, khiến cho bọn hắn có một loại ảo giác nào đó.
"Chúng ta chinh phục cái thế giới này, sau đó giữ lại tiểu thế giới, chờ đến thời điểm chúng ta đột phá, liền trở lại tiểu thế giới để đột phá." Trưởng lão Song Giác tộc phân tích.
Những người khác rất là tán thành, theo như bọn hắn nghĩ, cái thế giới nhân loại này, chính là thượng thiên mang tới cho bọn hắn một phần đất đai phì nhiêu.
"Nhưng mà cơn mưa này có một chút đáng ghét." Tướng quân Song Giác tộc có một chút sốt ruột nhìn cơn mưa rơi xuống từ trên bầu trời.
Nước mưa rơi xuống, rõ ràng đã làm ảnh hưởng tới tốc độ tiến lên của bọn hắn, làm hạn chế tầm nhìn.
"Không sao." Trưởng lão Song Giác tộc cười nhạt một tiếng: "Nếu như cái này là trắc trở phải trải qua khi chinh phục cái thế giới này, ta sẽ vô cùng vui lòng."
"Ha ha." Tướng quân Song Giác tộc nhịn không được cười ha hả, đúng vậy, còn có cái hành trình nào thoải mái hơn chinh phục một cái thế giới hay sao?
"Đi!" Đại quân Song Giác lần một nữa xuất phát.
Mục tiêu ——chinh phục toàn thế giới nhân loại.
Mà vào giờ khắc này, có một đạo thân ảnh đen kịt xuyên qua thế giới Song Giác, từ bên trong cổng truyền tống, trong chốc lát bước vào thế giới Song Giác, lại không có người nào có thể phát giác.
"Giác Tỉnh Giả giai đoạn một?" Trên khóe miệng của đạo bóng đen lộ ra một nụ cười.
Xoạt! Thân ảnh của hắn biến mất trong nháy mắt, vài người canh giữ cổng truyền tống cau mày một cái, không nhìn thấy bất kỳ một vật gì.
...
Ở trên đỉnh đầu của đại quân Song Giác tộc, ở phía trên lối ra từ dưới lòng đất, có một thiếu niên tóc nhuộm màu vàng, cùng với Phản Điền Trung, đang lạnh lùng nhìn đại quân ở dưới chân.
Xoạt! Thần lực trong tay của Phản Điền Trung phun trào, hắn dùng mảnh đất này làm căn cơ, sáng tạo ra một trận mê cung to lớn, những binh sĩ ở trong đó...
"Minh Nhân." Phản Điền Trung phát ra âm thanh lạnh lùng.
"Đến rồi đến rồi." Minh Nhân hết sức không nhịn được chỉ chỉ vào trong mê cung, một cỗ thần lực phun trào, cứ thế mà ở bên trong sáng lập ra vô số phân thân, hóa thân thành ngàn vạn, đóng giữ ở trong mê cung.
Nguyên lai, tất cả mọi người ở trong này, toàn bộ đều là phân thân của hắn.
"Cái năng lực này của ngươi..." Phản Điền Trung cho dù đã nhìn qua rất nhiều lần, như cũ vẫn cảm thấy rung động.
Thuật phân thân kết hợp cùng với thần lực, có thể làm đến loại trình độ này, ngoại trừ Minh Nhân, đoán chừng cũng tìm không ra người thứ hai. Hắn nhẹ nhõm phân thân thành ngàn vạn, hóa thân nam nữ già trẻ, một người chính là một đội quân, một chủng tộc, một cái thôn xóm, thậm chí là một tòa thành phố, những người Song Giác tộc kia cho đến bây giờ cũng không có phát giác ra.
"Lúc nào mới kết thúc." Minh Nhân thiếu kiên nhẫn hỏi.
"Không biết." Phản Điền Trung lắc đầu: "Trần Phong ra lệnh cho chúng ta tới bồi tiếp với đám ngu xuẩn này, cũng không biết là muốn làm cái gì, cũng không có nói bao lâu, chỉ nói là, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết."
"..."
Minh Nhân nhíu mày.
"Thế nào, thần lực không đủ?" Phản Điền Trung hơi kinh ngạc.
Không nên chứ, dùng thực lực của người Cộng Minh, phối hợp chơi đùa với đám đồ đần này hẳn là sẽ không tiêu hao quá lớn chứ.
"Không, chỉ có điều là..." Minh Nhân hít vào một hơi thật sâu nói: "Vì không để cho bọn hắn phát hiện, cho nên vô luận là thôn xóm, thành phố, binh sĩ, nam nữ già trẻ, đủ loại người đều phải có."
"Ừm?" Phản Điền Trung nghi hoặc, vậy cũng không đến mức tiêu hao lớn a.
"Sau đó..." Minh Nhân khẽ cắn môi: "Đám khốn kiếp Song Giác tộc này, một người nữ đều không buông tha."
"..."
Phản Điền Trung bỗng nhiên trừng lớn con mắt: "Trời ạ, thuật phân thân của ngươi không phải là..."
"Không sai." Minh Nhân nghiến răng nghiến lợi: "Lão tử thấp nhất cũng có cảm thụ 10% của phân thân!"
"Hít hà —— " Phản Điền Trung hít vào một ngụm khí lạnh.
10%...độ chân thực này nhìn như rất thấp, thế nhưng mà khi ngàn vạn phân thân đồng thời...
"Bội phục!" Phản Điền Trung nổi lòng tôn kính: "Ta sẽ tận lực hạ một đạo mệnh lệnh, khiến cho số lượng nữ tính giảm bớt, bất quá cũng không thể không có, bằng không thì khẳng định sẽ khiến cho đám người này cảm thấy hoài nghi."
"Đa tạ." Minh Nhân nắm chặt hai quả đấm, thân thể thỉnh thoảng run rẩy.
"Đều là nhân tài a." Phản Điền Trung bùi ngùi mãi không thôi.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người của đám ngu xuẩn tự cho là mình sắp thống trị thiên hạ này, rất là nghi hoặc, Trần Phong giữ lại đám ngu xuẩn này, đến cùng là muốn làm cái gì?
...
Mưa nhỏ rơi xuống tí tách thật lâu, cỗ nước mưa mang theo thần lực này xâm nhập vào đại địa, không biết đã làm cho bao nhiêu vị thần linh dần dần thức tỉnh, mỗi ngày dường như cũng đều có vài cỗ lực lượng cường đại từ bên trong một góc nào đó dâng lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận