Siêu Cấp Gen

Do hắn quá yếu

Do hắn quá yếu


"Đây chính là khu vực không có lực lượng Thái Cổ hay sao?" Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Hắn nhìn một chút thành phố huyền bí, mặc dù đại bộ phận khu vực vẫn đang chống cự, thế nhưng có nhiều chỗ đã biến thành màu vàng của di vật Thái Cổ kia, xem ra không chỉ có Trần Phong, di vật Thái Cổ kia cũng đang tăng nhanh tiến độ!
"Ngươi vẫn một mực đang cải biến lịch sử hay sao?" Trong mắt của Trần Phong lấp lóe hàn quang, không thể để cho cái tên này tiếp tục.
Bằng không thì ai cũng không biết, xã hội hiện đại nguyên bản thật tốt, sẽ bị đổi thành cái bộ dáng gì, dù sao, cái mà tên kia cải biến lại chính là thời đại Thái Cổ!
"Đây là cái gì?" Thanh âm của Linh bỗng nhiên truyền đến.
"Không biết." Trần Phong lắc đầu, bỗng nhiên động tâm: "Ngươi vừa rồi có thấy cái gì hay không?"
"Ta cũng không thấy được." Linh lắc đầu: "Bất quá ta có thể chiếu lại hình ảnh vừa rồi, ngài chờ một lát."
Xoạt! Ảo cảnh xuất hiện.
Nàng ở bên trong đầu của Trần Phong, phát ra hình ảnh vừa rồi, vào thời điểm Trần Phong trở về quá khứ, trong hiện thực cũng chỉ trôi qua có mấy giây thời gian!
Bên trong mấy giây này, trên cổ của Trần Phong bỗng nhiên có một điểm màu tím lấp lóe, hóa thành cây bút kia.
"Điểm màu tím..." Trần Phong khiếp sợ.
Hắn phát hiện ra, ở trong đoạn hình ảnh mà Linh biểu hiện ra này, cho dù là trước khi hắn bước vào bên trong thành phố huyền bí, cái điểm sáng màu tím kia dĩ nhiên đã có ở trên cổ của mình!
"Sao vậy?" Linh rất là kỳ quái, cái điểm màu tím kia, không phải từ nhỏ đã ở trên cổ của chủ nhân hay sao? Chủ nhân vì cái gì lại kỳ quái.
"Thì ra là thế." Trần Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Từ nhỏ đã ở trên cổ...cho nên nói, lịch sử cuối cùng vẫn đã phát sinh cải biến, ít nhất, một điểm màu tím vẫn ở trên cổ của hắn, mãi cho đến một khắc hắn trở lại hiện thực này! Cây bút kia, mới thức tỉnh.
"Ngươi đến cùng là cái gì?" Trong mắt của Trần Phong loé lên sự nghi hoặc.
Một khi đụng vào cái đồ chơi này, sẽ bùng nổ ra năng lượng cường đại, Trần Phong vừa rồi có một loại dự cảm, nếu như cưỡng ép thi triển, sẽ dẫn phát ra một loại sự tình nào đó không thể đoán được, cho nên mới kết thúc, bởi vì cái kia giống như là một lớp màng giới hạn, hơi dùng sức một chút liền bị đâm thủng.
Thế nhưng, nếu như khống chế ở bên trong một phạm vi nào đó...nếu như không đụng vào cái giới hạn kia... Trần Phong giống như có điều suy nghĩ.
Xoạt! Hắn một lần nữa cầm cây bút lên.
Ô...ô...n...g —— Tiếng nổ vang trong dự liệu kia một lần nữa buông xuống.
Vang vọng đất trời!
Ở các nơi trên thế giới, đám người ẩn giấu ở trong các ngõ ngách kia, những cường giả vừa mới chuẩn bị ngủ say một lần nữa mở mắt, ngạc nhiên nghe tiếng nổ vang đột ngột này.
"Tới rồi!"
"Ha ha, nguyên lai sự gián đoạn vừa rồi chỉ là chuyện ngoài ý muốn."
"Lại tới!"
Đám người mừng như điên.
Dị tượng mạnh mẽ một lần nữa xuất hiện.
Bọn hắn cuồng nhiệt mà mong đợi đón chờ những cỗ lực lượng truyền kỳ này, sau đó liền vào thời điểm bọn hắn sắp đụng vào, tất cả tiếng vọng lại biến mất trong nháy mắt.
"? ? ?" Tất cả mọi người phát mộng.
"Lại không có rồi?"
"Đáng chết, rõ ràng đã sắp đụng vào."
"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?" Những cường giả kia luống cuống cảm nhận khí tức đã biến mất không còn tung tích.
Rõ ràng đã sắp thành công rồi! Vì cái gì bỗng nhiên lại không có? Không có người nào biết rõ.
Làm cho mọi người có một chút xấu hổ chính là, bọn hắn hiện tại cũng không biết đến cùng mình có nên trở về hay không? Cứ như vậy ngủ say một lần nữa? Cứ như vậy tiếp tục chờ đợi?
Một phần vạn...nhỡ có một phần vạn cơ hội cỗ lực lượng kia sẽ trở lại thì sao? Nhưng mà, bọn hắn đợi thật lâu cũng không thấy cái gì xuất hiện.
"Có lẽ là thật sự vô duyên rồi."
"Ài."
Đám người thở dài một tiếng.
Nhưng mà, ngay vào thời điểm bọn hắn sắp ngủ say, trên trời lại có một tiếng nổ vang, cái thanh âm mà chỉ có bọn hắn mới nghe được kia, cái thanh âm đến từ sâu trong linh hồn kia một lần nữa làm cho bọn hắn thức tỉnh.
Đông!
Đông!
Lại tới!
Tất cả mọi người mong đợi nghênh đón.
Hư ảnh một lần nữa ngưng tụ.
Một bước...
Hai bước...
Ngay vào một khắc bọn hắn sắp tiếp xúc, bùm, hết thảy hư ảnh biến mất.
"Móa!"
"Con m* nó là tên vương bát đản nào làm!"
"Lại hết rồi!"
"A a a a, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?"
Hết thảy cường giả nổi giận.
"Cái tên này đến cùng đang làm cái gì?"
"Làm gì thì không biết, thế nhưng cái tên này khẳng định là bị bệnh tiểu giắt, tiểu nhiều lần cũng không hết..."
Đám người phẫn nộ.
Bọn hắn cứ như thế bàng hoàng mà luống cuống chờ đợi.
Cái tiếng vọng kia về sau lại vang lên mấy lần, thế nhưng mà mỗi lần đều vào thời khắc mấu chốt nhất thất bại, rõ ràng chỉ cần một người thành công là có thể, thế nhưng, lại không có!
"Có lẽ, ta đã có một chút hiểu rõ." Một người bỗng nhiên nói: "Dù sao thì mảnh đất này đã vô số năm chưa từng có lực lượng cộng minh, cho nên, hẳn là một ít Giác Tỉnh Giả, sau khi đạt được lực lượng Thái Cổ, đang tiến hành đột phá! Một khi hắn lĩnh ngộ thành công lực lượng cộng minh, là có thể triệt để xé mở cái khăn che mặt thần bí này!"
"Ngươi đang nói là..." Những người còn lại giống như có điều suy nghĩ: "Lực lượng của hắn không đủ?"
"Không sai!"
"Hắn quá yếu!"
"Hẳn là chỉ là một Giác Tỉnh Giả bình thường, ngẫu nhiên biết được sự tình cộng minh, sau đó nếm thử bước vào giai đoạn này, thế nhưng phương thức quá mức ngu xuẩn, cho nên..."
"Chúng ta có lẽ nên tặng cho hắn thêm một chút lực lượng."
"Có thể được!"
Các cường giả trao đổi trong bóng tối thông qua ý niệm.
Chỉ là một chút lực lượng mà thôi...
Bọn hắn có lực lượng mạnh mẽ, thế nhưng bị phong ấn ở khu vực này, căn bản không có khả năng đi ra, trừ phi thời đại Thái Cổ lại đến, giờ phút này hoàn toàn có khả năng thả ra một chút lực lượng cho người kia.
Có lẽ...đây là hy vọng duy nhất của bọn hắn!
Thế là, chờ đến thời điểm tiếng vọng vang lên một lần nữa, những cường giả trong truyền thuyết kia, dồn dập phóng thích lực lượng mạnh mẽ của chính mình, phóng ra những cỗ lực lượng hiếm hoi và cực kỳ trân quý đi qua.
Mà vào giờ khắc này, tại thành phố huyền bí, Trần Phong đang thi triển cây bút kia, ngạc nhiên phát hiện ra, lực lượng của mình vậy mà tăng lên?
"Sử dụng cái đồ chơi này thế mà còn có thể tăng lực lượng của mình lên?" Trần Phong kinh hỉ.
Lực lượng của hắn đã thật lâu không được tăng lên, hắn nguyên bản dùng mọi thủ đoạn cũng không thể tăng lên, chưa từng nghĩ tới, cây bút thần kỳ này vậy mà có thể tăng lực lượng lên!
Rất tốt, rất mạnh mẽ!
"Chỉ cần không vượt quá tấm màng giới hạn kia, ta có thể thử thêm vài lần." Trần Phong vui vẻ bắt đầu thi triển.
Xoạt! Cây bút bay lượn quanh người của hắn.
Từng chùm lực lượng không ngừng tuôn ra, không ngừng ngưng tụ.
Mà vào giờ khắc này, ở các nơi trên thế giới, mọi người đang mong đợi tiếng vọng thanh âm đột phá vách ngăn, bọn hắn mơ hồ có thể cảm giác được, cỗ lực lượng kia đang đang không ngừng trở nên mạnh mẽ!
"Hắn đang mạnh lên."
"Đúng thế."
"Hẳn là hắn đã sắp đột phá."
Đám người chờ mong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận