Siêu Cấp Gen

Hồi Mộng Linh

Hồi Mộng Linh


"Thì ra là thế." Trần Phong hiểu rõ.
"Cái di vật Thái Cổ hoàn chỉnh kia, cái tên đã chủ đạo hết thảy những chuyện này, cỗ ý thức huyền bí kia, tên chân chính của nó, chính là Hồi Mộng Linh, là một cái chuông lục lạc. Lúc đầu, nó chỉ là đồ vật do một vị siêu cường giả nào đó làm ra, thỉnh thoảng dùng để hoài niệm cùng với nhìn một chút thân nhân đã chết đi, thế nhưng sau này..."
"Nó đã trở thành một trong những di vật Thái Cổ mạnh nhất thời đại Thái Cổ, sức chiến đấu của nó bằng không, nhưng lại có khả năng điều khiển thời không, nó đã thức tỉnh ý thức, trở thành một trong những đại hung khí, cực kỳ cường hãn."
Tần Hải lúc nói: "Không biết vì nguyên nhân gì, lại khiến cho nó thức tỉnh vào cái thời điểm này, ấn theo lý thuyết, loại trùng hợp này tuyệt đối không nên tồn tại mới đúng."
"Hồi Mộng Linh..." Trần Phong mặc niệm cái tên này ở trong lòng.
"Đây là tư liệu mà sư phụ truyền lại ở trong trí nhớ của ta." Tần Hải nói: "Cái tên này sau khi thức tỉnh, chuyện thứ nhất chính là thừa dịp vào lúc hết thảy cường giả còn chưa thức tỉnh, cưỡng ép xuyên tạc lịch sử thời đại Thái Cổ, để nó chân chính trở thành bất hủ! Thế nhưng nó không nghĩ tới, vào thời điểm nó thi triển năng lực, lại đụng phải sự chống cự của hết thảy mảnh vỡ Thái Cổ!"
"Nói đến đây, ta cũng có một chút nghi hoặc." Trần Phong nói: "Nếu cái tên này mạnh mẽ như vậy, còn có ý thức, vì cái gì nhất định phải lựa chọn nơi tồn tại những mảnh vỡ Thái Cổ này để cải biến lịch sử? Ví dụ như mảnh vỡ mai rùa Thánh Giáp nhất tộc, nếu như nó lựa chọn một nơi không có mảnh vỡ của các chủng tộc Thái Cổ này, không phải là có thể nhẹ nhõm cải biến lịch sử hay sao."
Điều này là nghi hoặc của Trần Phong, nếu như cái tên này thật sự có thể tùy tiện lựa chọn, chỉ cần tìm một nơi không có mảnh vỡ Thái Cổ tiến hành cải biến lịch sử là được rồi, làm sao lại gặp phải sự chống cự của các mảnh vỡ Thái Cổ chứ?
"Thứ nhất, nó quá mức tự đại, căn bản không có đem những mảnh vỡ này để vào trong mắt. Bởi vì nó là di vật Thái Cổ hoàn chỉnh duy nhất, mà các mảnh vỡ ở đây, cuối cùng cũng chỉ là mảnh vỡ, cho nên nó căn bản không nghĩ tới, chỉ bằng vào một chút mảnh vỡ này, vậy mà cũng sẽ theo bản năng bắt đầu phản kháng đối với nó, vào thời điểm nó ý thức được chuyện này, thì đã đâm lao thì phải theo lao."
"Thứ hai..." Tần Hải suy nghĩ một chút mới nói: "Có khả năng là nó muốn trở lại quá khứ, cũng cần phải có tọa độ, nó không có khả năng vô duyên vô cớ trực tiếp trở lại quá khứ, tóm lại cần phải có một cái đường dẫn, giống như là người của thế giới Song Giác xuyên qua tới thời đại gen vậy, nếu như không có tọa độ, nó căn bản không có khả năng trở về."
"Ta đoán...Hồi Mộng Linh có thể cũng là như thế." Tần Hải chỉ có thể suy đoán như thế.
"Chỉ cần một lần trở về là đủ." Trần Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Mặc dù nơi này có rất nhiều mảnh vỡ, có ngàn vạn chuyện xưa, thế nhưng nói cho cùng, tuyệt đại đa số đều ở cùng một cái thế giới, thế giới Thái Cổ! Trở lại thời đại dạng này, chỉ cần một lần là đủ rồi."
"Chuyện này cũng không đúng." Tần Hải lắc đầu: "Đối với những nghi hoặc này của ngươi, kỳ thật chỉ cần dùng một câu là có thể tổng kết, làm sao ngươi biết những mảnh vỡ Thái Cổ này ở trong lịch sử không bị thay đổi?"
Cái gì? Trần Phong tỉ mỉ nghĩ lại, trong lòng liền run sợ.
Đúng vậy, lịch sử Thái Cổ lúc đầu là cái dạng gì? Không có người nào biết rõ.
Lịch sử Thái Cổ hiện tại là cái dạng gì? Không có người nào biết rõ.
Cho nên, rất có thể, Hồi Mộng Linh đã cải biến toàn bộ thế giới Thái Cổ, đã đem hết thảy chuyển thành phương hướng có lợi cho nó, những gì mà bây giờ bọn hắn thấy được, đều là kết quả do lịch sử đã bị thay đổi! Chỉ có một ít mảnh vỡ Thái Cổ thần bí ở cái thành phố huyền bí này, là vẫn còn một chút năng lực để chống đối lại!
Không phải Hồi Mộng Linh lựa chọn những mảnh vỡ Thái Cổ này để cải biến, mà là toàn bộ thế giới bị cải biến, chỉ còn lại một chút mảnh vỡ Thái Cổ này mà thôi. Nếu thật sự là như vậy...
"Hít hà!" Trần Phong hít vào một ngụm khí lạnh.
"Cho nên, chúng ta nhất định phải thủ vững." Giọng nói của Tần Hải không ngừng truyền đến: "Ý của sư phụ là, không cần phải lo lắng quá mức, mặc dù Hồi Mộng Linh có thể có thể thay đổi đại bộ phận lịch sử thời đại Thái Cổ, thế nhưng hạch tâm chân chính của thời đại Thái Cổ, những cái tồn tại cường đại kia, cơ hồ đều có mảnh vỡ di vật Thái Cổ tồn tại!"
"Chỉ cần nơi này không bị thay đổi, hạch tâm thời đại Thái Cổ sẽ không bị cải biến."
"Những chủng tộc mạnh mẽ kia, giống như Thánh Giáp tộc, căn bản là không có khả năng hoàn toàn bị xóa đi, chúng nó cũng quyết không cho phép lịch sử chủng tộc của mình bị Hồi Mộng Linh cải biến!"
"Cho nên...bọn hắn chiến đấu, chính là cơ hội của chúng ta!"
"Ví dụ như, hiện tại."
"Vậy thì tới đi!" Hai mắt của Trần Phong lấp loé.
"Cái mảnh vỡ di vật Thái Cổ này cũng không nhận ra ngươi, cho nên vào lúc ngươi tiến vào, liền bị nó nhận định là kẻ địch giống như Hồi Mộng Linh, cho nên ngươi mới cảm nhận được cái thế giới này tràn đầy ác ý, thế nhưng sau khi ta truyền đạt ý niệm của ngươi, nó liền nhanh chóng nhận định ngươi là đồng loại, cấp cho ngươi thiện ý với mức độ lớn nhất!"
"Đây chính là cơ hội của chúng ta, ta sẽ trợ giúp ngươi đồng bộ khí tức cùng với các mảnh vỡ Thái Cổ này, còn ngươi thì hãy giải quyết Hồi Mộng Linh." Tần Hải nói.
"Hiểu rõ." Trần Phong một lần nữa xuất phát.
Có Tần Hải yểm hộ, có thiện ý của ý thức thế giới, Trần Phong giống như cá gặp nước, tình huống nguyên bản nghiêng về Hồi Mộng Linh trong nháy mắt phát sinh nghịch chuyển. Cải biến lịch sử, một lần nữa thất bại!
Oanh! Ánh sáng lưu chuyển, Trần Phong một lần nữa trở về, khí tức huyền bí của Hồi Mộng Linh bao phủ thành phố một lần nữa trở nên ảm đạm.
"Nó lại thụ thương." Trần Phong mừng rỡ, quả nhiên là đúng như suy đoán của hắn, mỗi một lần ngăn cản được Hồi Mộng Linh cải biến lịch sử, nó đều phải gánh chịu sự cắn trả của thế giới!
Ô...ô...n...g —— Mảnh khu vực trước mắt bị quét sạch.
"Cứ tiếp tục như vậy rất nhanh liền có thể xử lý được cái tên Hồi Mộng Linh này."
"Đi thôi." Trần Phong quả quyết bước vào một mảnh khu vực khác.
"Cùng nhau tiến lên." Tần Hải gật gật đầu, đi theo sau Trần Phong.
Chỉ có điều khiến cho người ta kinh dị chính là, vào trong cái nháy mắt bọn hắn vừa mới bước vào mảnh khu vực này, khí tức Hồi Mộng Linh nguyên bản đã có chút yếu bớt vậy mà trong nháy mắt tăng vọt!
Cỗ khí tức cuồng bạo bao phủ toàn bộ thành phố huyền bí, trong nháy mắt khóa chặt Tần Hải.
"Không tốt." Trong lòng của Trần Phong giật thót một cái, ý thức được sự không ổn.
"Tần Hải!" Trần Phong đưa tay muốn bắt lấy Tần Hải.
Nhưng mà...
Xoạt! Bàn tay của Trần Phong chộp qua, chỉ có thể bắt được một khoảng trống.
Thân ảnh của Tần Hải vậy mà lại hóa thành vô số hạt ánh sáng tiêu tán trên không, bốc hơi khỏi cái thế giới này, mà trí nhớ liên quan tới Tần Hải, dường như cũng đang nhanh chóng biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận