Siêu Cấp Gen

Quỷ dị

Quỷ dị


"Im miệng." Một thần linh thấp giọng nói: "Ngươi muốn chết, cũng không cần phải kéo mọi người theo!"
"Khổng Bạch, Từ Phi, các ngươi đều quên rồi hay sao?"
"Ha ha."
"Tần Hải so với bọn hắn càng thông minh hơn, thiên phú càng tốt hơn, cũng mạnh mẽ hơn, bây giờ đã tu luyện đến mức già nua như thế, ngươi thật sự cho rằng hắn không có sức chiến đấu?"
Vị thần linh kia lùng nói, những thần linh còn lại liền trở nên nghiêm nghị.
Đúng vậy a, đây chính là Tần Hải!
Bọn hắn thận trọng ẩn núp ở hai bên đường, chờ đợi Tần Hải đi qua, nhưng mà vào lúc này, có một giọng nói như có như không bỗng nhiên từ trên người Tần Hải bay ra.
Tần Hải ngay cả môi cũng không có kéo ra, giọng nói vẫn có thể phát ra : "Không sai biệt lắm...thần kiếm đã thành, hiện tại, ta cần giết người tế kiếm!"
Oanh! Đám thần linh đang ẩn núp cảm thấy kinh hãi.
Đáng chết! Sẽ không xui xẻo như thế chứ? !
Giết người? Tế kiếm? Trong đầu của bọn họ cơ hồ đều hiện lên hai cái từ này, liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương cảm nhận được sự hoảng sợ, nếu như Tần Hải giết người ở chỗ này để tế kiếm...
Trốn! Bọn hắn trốn không có một chút do dự nào!
Đám thần linh xoay người chạy lập tức!
Mà vào giờ khắc này, bọn hắn dường như nhìn thấy, Tần Hải rốt cục cũng vung chuôi kiếm lên...
"Xong đời." Trong lòng của hết thảy thần linh trở nên lạnh buốt.
Phốc! Một kiếm quét qua, hơn phân nửa thần linh, lại bị một phân thành hai! Cỗ lực lượng kinh khủng kia, nhẹ nhõm chém giết một đám thần linh cao giai!
Trời ạ! Đây vẻn vẹn chỉ có một kiếm a!
"Đáng chết đáng chết đáng chết!" Những thần linh may mắn không chết, điên cuồng chạy trốn, bọn hắn thậm chí còn không có chú ý tới, trên khóe miệng của Tần Hải, có một nụ cười mỉm như có như không.
Thế là, hết thảy thần linh đều biết sự khủng bố của Tần Hải, là người có thực lực mạnh nhất!
Rất nhanh, có một số thần linh đụng mặt Tần Hải, liền bị hù dợ kinh hoảng chạy tán loạn, thế nhưng Tần Hải, dường như căn bản không thèm để ý bọn hắn, dường như vẫn đang đắm chìm trong kiếm như cũ.
Mà có một số thần linh gặp Tần Hải, thì lại bị hắn giết người tế kiếm! Thế là, bọn hắn đã hiểu về Tần Hải, hắn giết người tùy duyên!
Tần Hải dường như đang nghiên cứu một loại kiếm pháp nào đó, sau khi nghiên cứu rõ ràng, liền giết người để tế kiếm, mà trong lúc đắm chìm nghiên cứu, thì hắn sẽ không để ý đến những người khác.
Nghĩ tới đây, bọn hắn cũng có một chút đau đầu, dường như, so sánh với Khổng Bạch cùng với Từ Phi, Tần Hải càng khủng bố hơn!
Tùy duyên? ! Đây lại tính là cái kỹ thuật gì! Bọn hắn không biết, bọn hắn chỉ biết là, mình ở trong thế giới Thủy Tinh Cung, ở cái thế giới khác này, hành động săn mồi của bọn hắn, bỗng nhiên biến thành ngược lại.
Bọn hắn chỉ biết là, tỷ lệ bọn hắn gặp được Khổng Bạch, Từ Phi, Tần Hải, so trước kia còn cao hơn rất nhiều! Là thật sự cao hơn rất nhiều!
Thậm chí, nghe nói, có một lần, Từ Phi thế mà xuất hiện ở trong rừng! Không biết là thật hay giả.
Bởi vì người thấy nhìn cảnh này, đều đã chết đi, chỉ có một vị thần linh ở cách đó không biết bao xa, nhìn thấy một đạo tàn ảnh cho nên mới sống sót.
Mà Khổng Bạch...nghe nói cũng trở nên quỷ dị hơn.
Có đôi khi, ngay cả khi đã hủy khuôn mặt, coi như nói Khổng Bạch đẹp trai, cũng sẽ bị giết chết, bọn hắn không hiểu chân tướng. Không biết ở trong đầu óc rỉ sét của Khổng Bạch, đến cùng đang suy nghĩ cái gì. Thế nhưng đám thần linh lại không có cách nào phản kháng, bởi vì bọn hắn căn bản không có tư cách phản kháng.
Không biết từ khi nào, trong nháy mắt, sự khủng bố của ba vị nhân loại này, cũng đã biến thành khó bề phân biệt.
Thật sự là hết sức quỷ dị.
Từ Phi, không phải giết người ở địa phương có nước hay sao?
Khổng Bạch, không phải là giết người đẹp trai hay sao?
Tần Hải, không phải trầm mê trong tu luyện hay sao?
Bọn hắn xem không hiểu, bọn hắn chỉ biết là, nơi này, đã trở nên càng kinh khủng hơn.
Bọn hắn hiện tại, không còn là thần linh cao cao tại thượng, mà chỉ là một đám trẻ con đáng thương, đang kêu cha gọi mẹ, chờ đợi La Nguyên thức tỉnh.
Bởi vì ba vị nhân loại kia quá mức khủng bố!
Chỉ có điều là, không biết vì sao, thỉnh thoảng lại có những thần linh chạy thoát trở về, nói rằng mình vừa mới gặp Tần Hải, nhưng bọn hắn rõ ràng đang ở hai phương hướng khác nhau, chuyện này càng khiến cho trong lòng của mọi người càng thêm hoảng sợ.
Đám thần linh vốn nên trở thành thợ săn này, ở trong lòng lại sợ hãi run lẩy bẩy.
Thời gian lặng yên trôi qua.
...
Ở một nơi nào đó.
Tốc độ thời gian trôi qua là nhanh nhất, La Nguyên đã tu luyện không biết bao nhiêu lâu, đột nhiên mở to mắt, một cỗ lực lượng đáng sợ chấn động ở trong người, thực lực của hắn, đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong! Tổn thương nhận phải khi phân thân tử vong mấy lần, đã hoàn toàn khôi phục!
Không chỉ có như thế, thực lực của hắn, đã tăng vọt lên một cấp bậc, vọt tới Chân Thần đỉnh phong! Ngoại trừ Sáng Thế thần, thì cũng không có ai có thể siêu việt được thực lực của hắn! Diệp cũng không được!
"Ha ha, La Nguyên ta, đã trở về." Hắn đứng dậy.
Lực lượng kinh khủng tản ra xung quanh, chỉ có chính hắn mới rõ ràng, chính mình ở trong trạng thái đỉnh phong sẽ cường đại cỡ nào!
Hết thảy mọi thứ đều đang được tiến hành theo kế hoạch của hắn, hắn làm cho thế giới sụp đổ, khiến cho thời gian trở nên hỗn loạn, lợi dụng dòng chảy thời gian để tu luyện, khôi phục thương thế, thực lực tăng trưởng tới đỉnh phong! Dĩ nhiên, hắn có thể khẳng định, Trần Phong cũng sẽ làm như vậy.
Nếu như hắn đoán không có sai, Trần Phong hiện tại...ừm, hắn vận chuyển vô số năng lực trong cơ thể, rất nhanh liền thôi diễn ra thực lực hôm nay của Trần Phong là Chân Thần trung kỳ! Quả nhiên, Trần Phong cũng đã tăng lên một cái cấp bậc!
Chỉ có điều là...Trần Phong cuối cùng vẫn quá mức nhỏ yếu.
"Như vậy lúc này là thời điểm kết thúc tất cả những thứ này." Trên khóe miệng của La Nguyên lộ ra nụ cười chế nhạo.
Vở kịch kéo dài mấy chục năm, rốt cục cũng sắp kết thúc.
Xoạt! La Nguyên không tiếp tục lưỡng lự nữa, lập tức đứng dậy, chuẩn bị bay thẳng đến vị trí của Trần Phong.
Oanh! Hắn phá vỡ tầng kết giới chung quanh, đột nhiên lại giật mình, bởi vì ở bên ngoài kết giới tu luyện, vậy mà có mấy chục thần linh đang ngồi đó run lẩy bẩy!
Bọn hắn nhìn rất giống với mấy tên ăn mày... thê thảm dị thường!
"? ? ?" La Nguyên có chút không kịp phản ứng.
Mấy chục tên thần linh này? Là tình huống như thế nào? Trong kế hoạch, bọn hắn không phải là đang truy sát mấy người bằng hữu của Trần Phong mang tới hay sao? Ồ, có khả năng là bọn hắn đã truy sát thành công, thế nhưng cái trạng thái này...
"Đại nhân, ngài đã tỉnh." Những thần linh kia trông thấy La Nguyên liền dồn dập mừng như điên.
Cái bộ dáng kia, cực kỳ giống với ăn xin nhiều năm rốt cục có thể ăn được một bữa cơm no.
"Ừm." La Nguyên tỉnh táo lại, hỏi: "Những người khác đâu?"
"Chết rồi!" Nhóm thần linh khóc lóc kể lể: "Chết hết, bọn hắn đã chết hết!"
"Những bằng hữu đáng chết của Trần Phong thật là đáng sợ!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận