Siêu Cấp Gen

Không có nhà!

Không có nhà!


"Để ta đi tìm hắn." Hồ Phong hít vào một hơi thật sâu.
"Thế nhưng mà hắn đã bế quan..." Chúng người rất là nhức đầu.
"Bế quan cũng phải gọi ra ngoài!"
"Cho dù là trói, cũng phải trói hắn lôi ra!" Hồ Phong gầm thét: "Hai ngày này Giác Tỉnh Giả xuất hiện càng ngày càng nhiều, Gen Công Hội đã gánh không nổi áp lực, nếu như cứ để như vậy...rất có thể sẽ xảy ra chuyện!"
"Các ngươi thật sự muốn nhìn cái cảnh tượng đó hay sao, Giác Tỉnh Giả chạy khắp thế giới?"
"Nhất là những Giác Tỉnh Giả không bị giám sát."
Đám người nghe vậy liền trở nên nghiêm nghị.
Giác Tỉnh Giả cường đại cỡ nào bọn hắn biết rất rõ, uy hiếp của từng Giác Tỉnh Giả đều là trí mạng, vượt qua xa xa vũ khí hạt nhân, có thể tuỳ tiện hủy diệt một tòa thành phố!
Nếu như để cho những kẻ như vậy chạy tán loạn khắp thế giới...bọn hắn chỉ tưởng tượng thôi liền đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
"Thiên phú của Trần Phong ở phía trên chúng ta."
"Cho dù là một dạng trình độ kỹ thuật, hắn cũng có thể đứng ở chỗ cao hơn chúng ta để phân tích, có lẽ đối với nghiên cứu của chúng ta sẽ trợ giúp được một ít." Hồ Phong thở dài: "Cho nên, chúng ta nhất định phải tới tìm hắn."
Đám người liếc nhìn nhau, lúc này mới nhất trí gật đầu.
Có lẽ...Trần Phong thật sự có thể khiến cho tiến độ nghiên cứu tăng tốc.
Thế là, một đám chế tác sư hợp lại thành một đoàn người đi đến địa phương Trần Phong bế quan.
"Để ta tới." Hồ Phong hít vào một hơi thật sâu.
Cưỡng ép khiến cho người khác xuất quan là hành vi không lễ phép nhất, nhất là đối mặt với Trần Phong có thân phận kinh khủng, vào một khắc bước ra này, hắn đã làm tốt chuẩn bị bị la mắng.
Chỉ có điều là, hắn còn chưa kịp tới đập cửa, đã nhìn thấy cửa chính của mật thất tu luyện mở ra, Trần Phong mang theo một người xấu xí từ bên trong mật thất tu luyện đi ra ngoài, cái tên gia hoả xấu xí kinh người kia, trên khuôn mặt còn mang theo một chút cảm xúc phức tạp cùng với không hiểu, lộ ra một dáng vẻ căm phẫn và tức giận do vừa mới bị chà đạp xong.
? ? ? Đám người có chút phát mộng.
Mật thất tu luyện... không phải đều chỉ dành cho một người bế quan thôi hay sao? Bế quan vốn là vì để tránh khỏi sự quấy nhiễu, nào có ai vào thời điểm bế quan còn mang theo những người khác? Nhất là loại bộ dáng này!
Hít hà ——Đám người nghĩ đến một cái khả năng, hít vào một ngụm khí lạnh, chẳng lẽ nói...
"Này, này, chuyện này..." Hồ Phong vừa mới phẫn nộ nhìn thấy tình huống này cũng có một chút phát mộng, muốn nói cái gì, lại không dám nói, đụng phải loại sự tình riêng tư này của người ta, cái mặt mo này của hắn thực sự cũng không biết nói cái gì.
"Thật xin lỗi, ta không biết là các ngươi..." Hồ Phong có một chút xấu hổ.
"Các ngươi đang náo loạn cái gì?" Trần Phong kỳ quái liếc mắt nhìn bọn hắn: "Được rồi, mặc kệ, các ngươi tới cũng vừa vặn, đây là thuốc thử gen mà ta vừa mới nghiên cứu hoàn thành, các ngươi cầm đi thử nghiệm xem."
? ? ? ! Tất cả mọi người đột nhiên trợn to con mắt.
"Thuốc thử gen? !"
"Ngươi nghiên cứu thành công?"
"Làm sao có thể? !"
Đám người không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Phong.
Xoạt! Hồ Phong tiếp nhận lấy phần tài liệu mà Trần Phong đưa, trong này có rất nhiều vấn đề cùng với quá trình, đều là những nan đề mà bọn hắn gặp phải, thế nhưng bên trong phần tài liệu mà Trần Phong cung cấp, dường như đã có đáp án toàn bộ.
Oanh! Đầu óc của tất cả mọi người nổ vang.
Một đống người bọn hắn vây quanh nghiên cứu cách điều chế, hận không thể lập tức thí nghiệm.
Đúng! Đều là đúng! Trần Phong thế mà thật sự thành công!
"Thật."
"Đều là thật!"
"Nguyên lai là phải làm như vậy mới được, ha ha ha." Hồ Phong mừng như điên.
Sau khi hắn xác định ba, bốn nan đề đã được giải đáp chính xác, hắn liền biết, phần tài liệu của này Trần Phong, là chính xác, là cách điều chế chân chính!
Mười mấy chế tác đại sư bọn hắn, nghiên cứu mà bọn hắn phải mất không biết bao nhiêu năm mới có thể hoàn thành, Trần Phong lại chỉ cần ba ngày là có thể hoàn thành! Kinh người như thế!
"Vị này..." Bọn hắn nhìn về phía Khổng Bạch.
"Há, hắn cũng là Giác Tỉnh Giả, phụ trợ ta nghiên cứu." Trần Phong lạnh nhạt nói ra.
"Thật xin lỗi." Hồ Phong hổ thẹn: "Ta còn tưởng rằng..."
Hồ Phong hết sức xấu hổ, Trần Phong vì nhân loại, cũng đã liều mạng nghiên cứu, chính mình vậy mà còn có loại ý nghĩ kia, quả thực là vũ nhục đối với Trần Phong, hắn cảm thấy mình hẳn là phải xin lỗi.
Một câu nói của Hồ Phong còn chưa dứt lời, đã bị mấy người ở bên cạnh gắt gao bịt miệng lại.
"Ưm..." Hồ Phong không thể nói tiếp được.
"Nói cái gì thế? Xin lỗi cái gì?" Trần Phong kỳ quái liếc mắt nhìn bọn hắn.
"Ha ha ha."
"Không có gì."
"Hắn còn nghĩ là ngài sẽ không nghiên cứu ra được đấy." Vài người tiếp lời, cười cười xấu hổ, kéo Hồ Phong rời đi: "Chúng ta sẽ đi khảo nghiệm cách điều chế, kiểm tra số liệu sau đó lại báo cáo cho ngài."
"Ừm, đi đi." Trần Phong trợn mắt trừng một cái, cái đám người này.
"Trần Phong, ta nói cho ngươi biết, ta sẽ không tha thứ cho ngươi." Khổng Bạch vẫn như cũ mang theo cảm xúc.
Vừa rồi hắn đã bị tra tấn đến mức chết đi sống lại, làm một người vất vả mang Trần Phong xuyên qua đủ loại thế giới, một mực liều mạng, hắn cảm thấy mình hẳn là nên hưởng thụ đãi ngộ của một anh hùng mới đúng.
Làm gì có chuyện gài bẫy người một nhà như thế chứ!
"Thỉnh thoảng hi sinh một chút nho nhỏ cho nhân loại cũng được mà." Trần Phong an ủi.
"Không được!" Khổng Bạch phẫn nộ: "Ngươi làm sao không tự mình thử."
"Đây còn không phải là sợ đau hay sao..." Trần Phong nói thầm một câu, nhìn thấy ánh mắt của Khổng Bạch trở nên hung ác, liền tằng hắng một cái: "Ta đây không phải là đã đột phá rồi hay sao? Ừm..ta sẽ đền bù tổn thất cho ngươi có được hay không?"
"Ha ha, ngươi có thể đền bù tổn thất gì cho ta?" Khổng Bạch cười lạnh.
"Giới thiệu cho ngươi một vài em gái thì như thế nào?" Trần Phong hấp háy lông mày.
"Không phải là nam?"
"Không phải."
"Không phải là Cổ tộc?"
"Không phải."
"Thật sự là các em gái?"
Hai mắt của Khổng Bạch tỏa sáng.
"Dĩ nhiên." Trần Phong cười hắc hắc: "Yên tâm, tuyệt đối là một em gái vô cùng lợi hại, hơn nữa còn vô cùng xinh đẹp, ừm, đây là ảnh chụp, ngươi xem một chút, nếu như có thể mà nói, ta hiện tại sẽ dẫn ngươi đi gặp nàng, có được hay không?"
"Đây là... wow, thật là xinh đẹp!"
"Đi đi đi!"
Khổng Bạch xúc động.
Trần Phong dẫn hắn trực tiếp đi đến nơi ở của Tiểu Nguyệt, không nghĩ tới, ở bên ngoài cửa vậy mà bị khóa cứng, trên cửa chỉ viết mấy chữ.
"Không có nhà! —— Tiểu Nguyệt."
Trần Phong: "..."
Chẹp, Tiểu Nguyệt cô nương hẳn là đã sớm thấy được chuyện này thông qua vẽ tranh a, xem ra hắn muốn đem Khổng Bạch đến giới thiệu cho Tiểu Nguyệt là sai lầm rồi, cưỡng ép giới thiệu Tiểu Nguyệt cô nương hắn cũng không tiện! Bất quá Khổng Bạch đến cùng xấu cỡ nào, mới có thể khiến cho Tiểu Nguyệt cô nương ngay cả người cũng không muốn gặp!
Trần Phong rất thất vọng.
"Đây là ý gì?" Khổng Bạch có một chút phát mộng.
"Đoán chừng đây là do bị kẻ thù truy sát nên đã tránh đi." Trần Phong thuận miệng qua loa nói: "Gần đây ngươi cũng biết là Giác Tỉnh Giả xuất hiện rất nhiều, nàng chỉ là một cô nương ở nhà một mình rất có khả năng xảy ra chuyện, cho nên mới rời đi, cũng không sao, ta giới thiệu một em gái khác cho ngươi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận