Hi Du Hoa Tùng

Chương 193: Xuân Mộng Của Tố Nương

Nữ nhân che mặt thấy Lưu Phong xuất kiếm, thế kiếm lợi hại, đôi mắt đẹp không giấu được vẻ kinh ngạc, rồi thì mày liễu dựng lên, mắt tóe hào quang, trường kiếm trong tay hoa lên, tạo nên một trận huyền quang nhằm mặt Lưu Phong đâm tới.

Nhuyễn kiếm vung lên, nhằm hướng trường kiếm của nữ tử che mặt chém tới. Một tiếng Đinh vang lên, Lưu Phong chỉ cám thấy hổ khẩu tê dại, nhuyễn kiếm trong tay đã hóa giải được công kích của nữ tử che mặt, sau đó nhuyễn kiếm lay động, nhằm bộ ngực của nữ tử đâm tới.

Tay phải cầm kiếm của nữ tử che mặt không tự chủ được dạt ra ngoài, đột nhiên nghĩ ra bộ ngực của mình nằm trong phạm vi ảnh hưởng của kiếm khí, không khỏi cảm thấy xấu hổ, thẹn thùng, đôi mắt đẹp phát lạnh, chân ngọc đạp một đạp, cả thân thể mềm mại bay nhanh ngược lại: "Vô sỉ, hạ lưu"

Ta khinh, con mẹ ngươi định lấy mạng ta thì sao, ta bất quá chỉ đâm miu miu của ngươi, ngươi chính là thánh nhân, còn ta là hạ lưu à. Lưu Phong sắc mặt biến đổi, trong mắt sát ý hiện lên.

Trải qua vài lần giết người, hắn đã không còn do dự như trước nữa, thời buổi này là thời buổi của cường giả, ta không giết người, thì người cũng giết ta.

Một kiếm vừa xuất, mười đạo kiếm quang như tia chớp nhằm phía nữ tử che mặt phóng tới.

Nữ tử che mặt hối hận mình đã khinh địch, tin tức tình báo căn bản không có nói rõ về tu vi của Lưu Phong.

"A !"

Nữ tử che mặt thân thể mềm mại tránh một kiếm của Lưu Phong, đột nhiên đôi chân lảo đảo, ngực nàng cảm thấy mát lạnh, không hay rồi, kiếm thế của Lưu Phong đã chém đứt một bên áo ngực của nàng.

Đồ đàn ông hạ lưu.

Vang lên tiếng áo rách, nhuyễn kiếm của Lưu Phong đã chém rách mấy lần áo của nữ tử che mặt, một bên ngực trắng như tuyết lộ ra.

"Đồ vô sỉ !"Nữ tử che mặt kinh giận mắng, che vội chỗ bị rách, căm giận nhìn Lưu Phong, nếu ánh mắt có thể giết người, Lưu Phong hắn sợ rằng đã chết một trăm lần rồi.

Lưu Phong khóe miệng cười cười, sau đó ánh mắt chằm chằm nhìn vào ngực của nữ tử che mặt, nói:

"Tiếp tục chứ? Ta sẽ không ngại gì mà khoét một chỗ nữa trên ngực ngươi đâu."

"Vô sỉ." Nữ tử che mặt lạnh lùng nói:

"Ngươi cho rằng ta không giết được ngươi chăng?"

"Ít nhất là đêm nay ngươi không giết được ta, mặc dù có lẽ ngươi tu vi cao hơn ta một bậc, nhưng ngươi vẫn chưa vận dụng được hoàn toàn. Ngươi, không phải là đối thủ của ta" Lưu Phong cười hí lộng nói. .

"Đi tìm chết đi !"

Trong nháy mắt, kiếm của nữ tử đã đâm tới Lưu Phong, Lưu Phong tức giận hừ một tiếng, chân đạp thất tinh, linh xảo né được kiếm thế của nữ tử, trong nháy mắt triển khai phản kích.

Nữ tử che mặt nhìn thấy trường kiếm của Lưu Phong đâm tới, đôi mắt đẹp hiện lên một tia thẹn thùng, chân ngọc khẽ đạp, mông đẹp khẽ vặn, thân thể mềm mại tuyệt vời phóng lên cao, biến vào trong đêm tối.

Lưu Phong khẽ cười, cũng không có truy đuổi nữ tử che mặt, mà có đuổi theo thì cũng vị tất có đuổi kịp nàng.

Tao ngộ đêm nay, đối với Lưu Phong mà nói, vị tất đã không phải là chuyện tốt, nếu theo đúng dự liệu của hắn, thì nữ tử che mặt này có quan hệ với Ma giáo. Mặt khác, phương Bắc Sơn Mộc trấn làm loạn, có thể chính là trò của Ma Giáo, việc này cũng hợp với sự phân tích của Trương Thiên Sư.

. Bởi vì đụng phải nữ tử che mặt, nên khi Lưu Phong quay trở lại Di Hồng Viện thì đã nửa đêm, Liễu Thanh Nghi bởi vì công tử gia lỗi hẹn, nên đã chìm trong mộng rồi.

Lưu Phong thở dài, do dự, cuối cùng cũng không có đánh thức Liễu Thanh Nghi.

Ra khỏi phòng, ngửa đầu nhìn trăng sáng trên trời, Lưu Phong trong lòng có chút khó chịu. Hắn vẫn nghĩ ngợi về chuyện suối phun, nên trong lòng có cảm giác khác thường.

Liễu Thanh Nghi lúc này ngủ say rồi, Lưu Phong quyết định đi tìm Tố Nương, từ sau khi trải qua một đêm ân ái lần trước, Tố Nương mặc dù không tìm Lưu Phong, thậm chí còn có chút lãnh đạm, nhưng Lưu Phong biết, Tố Nương kỳ thật rất mong muốn cùng hắn ái ân, ở tuổi của nàng, mới nếm qua trái cấm, làm sao cầm lòng cho được.

Tới trước cửa phòng của Tố Nương, Lưu Phong đẩy cửa nhẹ nhàng bước vào, không để cho Tố Nương phát hiện được, Lưu Phong chân đạp thất tinh, nín thở, chân mèo rón rén đi vào.

Màn hay trước mắt tí nữa làm hắn không kìm hãm được mà hét lên.

Chỉ thấy nằm trong trướng màu phấn hồng, nàng mặc một chiếc quần màu đen, đang nằm ngửa, một tay đang nhẹ nhàng vuốt ve ngực mình, càng làm người khác chảy máu mũi hơn nữa, tay còn lại của nàng đang khua khoắng dưới hai chân, không khó để người khác phát hiện, bàn tay đó đã tiến vào tam giác bên trong nội khố.

Tố Nương đang tự an ủi mình à.

Đối diện với tràng cảnh kích dục như vậy, Lưu Phong không khỏi nuốt nước bọt, cây côn thịt trong chớp mắt đã dựng đứng lên rồi.

Tố Nương hai mắt khép hờ, tựa hồ như đã đắm chìm trong giấc mộng tình, đối với việc Lưu Phong rình coi cũng không phát hiện ra.

Xuyên qua bộ quần áo ngủ mỏng tang, một tòa núi non thiên nhiên lồ lộ, thân thể của Tố Nương lúc này cứng đờ, truyền ra âm thanh rên rỉ gợi dục một cách vô ý thức của nàng.

"Tố Nương đang chìm trong xuân mộng" Lưu Phong lần này hiểu rõ.

Lưu Phong nhịn không được sự kích thích, toàn thân nổi da gà, thoáng do dự, sau đó bước tới bên giường, ngồi xuống, nhẹ nhàng hôn lên đùi Tố Nương, hơn nữa còn dùng đầu lưỡi liếm lên da thịt của Tố Nương, lúc này đang chìm trong xuân mộng.

Dưới thủ thuật bỡn tình của Lưu Phong, thân thể Tố Nương bắt đầu nhè nhẹ run rẩy, những chỗ nhạy cảm trên người nàng cương cứng cả lên, cả khuôn mặt cũng dần nhuộm ráng đỏ.

Lưu Phong chậm rãi di chuyển thân thể của hắn đè lên người Tố Nương, dùng miệng tiếp tục công việc của mình.

Quả nhiên, phản ứng của Tố Nương rất mãnh liệt, thân thể của nàng bắt đầu giãy giụa một cách vô ý thức, âm thanh rên rỉ trong miệng ngày càng lớn.

Lưu Phong nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc quần đen trên người Tố Nương, chỉ thấy bên trong một chiếc quần con tam giác màu trắng, hắn không nhịn được liền bắt đầu vuốt ve những chỗ mẫn cảm.

Lúc này đây, Tố Nương đã hoàn toàn bị đắm chìm trong xuân mộng, bị chìm trong bể nhục dục ái ân giữa nam và nữ, núi non của nàng phập phồng một cách vô ý thức, cả người không ngừng vặn vẹo, hai đùi quặp chặt vào nhau, Lưu Phong thậm chí còn cảm giác được cả người nàng đang co rút và căng cứng lại.

Cảm nhận được hạ thể của nàng đã đủ ướt át, Lưu Phong hắn chậm rãi cởi quần áo, sau đó chậm rãi trèo lên người Tố Nương, từ từ hưởng thụ thân thể đàn bà tuyệt vời này.

Khoái cảm mãnh liệt khiến cho Tố Nương từ trong xuân mộng thức tỉnh, mi mắt nàng giật giật, hé mắt tống tình Lưu Phong một cái, sau đó giả bộ tiếp tục ngủ.

Làm bộ, trước mặt ta còn giả vờ ngủ, xem ngươi có thể chịu được bao lâu. Lưu Phong cười hắc hắc, tăng tần suất hoạt động, gậy thịt thụt ra thụt vào, đâm sâu vào con ba ba của Tố Nương, nàng rốt cuộc cũng không nhịn được, bắt đầu lớn tiếng rên rỉ, miệng vô ý thức hét lớn một tiếng Thiếu gia.

Lưu Phong đột nhiên dừng vận động, cười một cách vô sỉ, dùng tay quay mặt Tố Nương đối nhãn với mình, nói: "Tố Nương tỷ tỷ, tỷ tỉnh rồi sao? Chết thật, đệ đã quấy nhiễu giấc ngủ của tỷ rồi."

Tố Nương vào lúc này đang ở trong thời khắc mấu chốt, Lưu Phong hắn dừng lại, làm nàng cảm thấy hụt hẫng.

"Thiếu gia, ta muốn."

Lúc này nàng cần sự thỏa mãn hơn là thể diện, Tố Nương biết Lưu Phong hắn muốn cái gì, liền vội vàng lên tiếng cầu khẩn.

Quả nhiên, nghe được sự yêu cầu chủ động của đàn bà, Lưu Phong liền đặt hai tay trước ngực Tố Nương, dùng lực nắn bóp liên hồi, hắn cảm giác được ngực nàng trở nên cương cứng, Lưu Phong khóe miệng không khỏi nở một nụ cười bí hiểm, cúi xuống hôn lên làn môi anh đào của Tố Nương.

Cùng lúc đó, sự vận động mà hắn vừa đình chỉ lại được tiếp tục.

Tố Nương biết được Lưu Phong hắn thích tiếng rên rỉ thật lớn, để cho hắn càng thêm hưng phấn, nàng càng ngày càng lớn tiếng rên rỉ. .

Âm thanh lớn tiếng rên rỉ của Tố Nương làm cho Lưu Phong càng thêm hưng phấn, nhịn không được cúi đầu xuống mút chặt một đầu vú của nàng.

Tố Nương cảm giác thân thể và linh hồn đang ở trên chín tầng mây, không tự chủ được liền nhắm mắt lại, nàng có cảm giác thân thể mình đã hòa tan cùng thân thể của Lưu Phong làm một.

Cơn say tình qua đi, Lưu Phong nằm đó, một tay ôm cổ Tố Nương, một tay tiến hành vuốt ve bộ mông to lớn của Tố Nương.

Sau khi lâm trận, rất nhiều nam nhân cắm đầu ngủ vùi, không biết rằng sau khi cao trào, điều quan trọng là phải vuốt ve bạn tình của mình.

Quả nhiên, dưới sự vuốt ve ma thuật của Lưu Phong, tinh thần lẫn thân thể của Tố Nương càng thêm thỏa mãn. Phụ nữ hơn ba mươi tuổi như nàng cũng giống như một tiểu cô nương mười tuổi mà thôi, đều thẹn thùng không dám mở to mắt nhìn Lưu Phong.

"Tố Nương tỷ tỷ, nàng không muốn ở cùng một chỗ với ta sao?." Lưu Phong nhân cơ hội này hỏi:

"Tại sao mỗi lần gặp mặt, nàng đối với ta đều lạnh nhạt vậy"
Tố Nương sợ Lưu Phong hiểu lầm, vội nói:

"Thiếu gia, không phải như vậy, là ta sợ chủ nhân nhìn ra quan hệ của hai ta, ngươi cũng biết đấy, chủ nhân." Tố Nương muốn nói Trương Mỹ Nhân bị đồng tính, nhưng lời vừa tới miệng thì không dám nói tiếp nữa.

Lưu Phong vỗ vỗ mông nàng, cười nói: "Ta biết sự khó xử của tỷ, tuy vậy, sau này cũng đừng có kìm hãm mình quá, khi nào muốn. cứ tới gặp ta."

Tố Nương nghe vậy xấu hổ không thôi, nghĩ lại chính mình lúc trước xuân mộng tự sướng, thật là xấu hổ.

. Ba ngày sau, cuối cùng Lưu Phong cũng nhận được thánh chỉ tứ hôn của Hoa Hạ Đại Đế. Phủ tổng đốc cùng với Phượng Viên giăng đèn kết hoa, của hành nghi thức khánh chúc trọng đại, dù sao người nhận được tứ hôn do hoàng đế bệ hạ ban cũng thật là ít.

Có người vui mừng thì cũng có kẻ lo, bên này Ân Nguyên Đạo cao hứng, bên kia Vương Đức Vọng buồn sầu. chuyện hôn sự của con gái hắn cùng Lưu Phong đã khiến cho hắn sầu lo. Bên kia đã có thánh chỉ ban xuống, thì chuyện của con hắn không có khả năng rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận