Hi Du Hoa Tùng

Chương 548: Trong lúc cùng mỹ nhân tỷ tỷ mập mờ

"Đám hỏi?" Lưu Phong cười nói: "Đám hỏi có thể cho ta chỗ tốt gì?"

"Quyền lợi!" Lý Hương Quân nhàn nhạt nói.

Lưu Phong lạnh nhạt cười: "Ngươi nghĩ hấp dẫn như vậy ta sẽ tiếp nhận sao?"

Lý Hương Quân cười nói: "Thấy quyền lợi trước mắt rất ít người do dự."

Lưu Phong lắc đầu lại gật đầu:

"Không sai, quyền lợi quả là thứ tốt. Nhưng là, ta nắm giữ quyền thế. Dám chắc có thể dựa vào chính mình mà không cần nhờ người khác. Hơn nữa, ngươi dựa vào cái gì cho ta quyền lợi?"

"Nếu ngươi có thể giúp chúng ta đoạt lại sự khống chế Thánh sơn, tương lai tất cả tư nguyên của Thánh sơn ngươi đều có thể vô tư sử dụng. Ta biết dã tâm của ngươi. Thánh sơn bây giờ ít nhất nắm giữ năm mươi vạn nghĩa quân tả hữu. Đến lúc đó, chỉ cần Khuynh Thành một lần nữa nắm giữ quyền lực cao nhất Thánh sơn. Vậy năm mươi vạn đại quân kia có thể cho ngươi sử dụng. Tin tưởng, năm mươi vạn đại quân kia đối với dã tâm của ngươi sẽ trợ giúp rất lớn." Lý Hương Quân hấp dẫn nói.

"Nghe không tệ a." Lưu Phong quả thật có chút động tâm. Nếu theo như lời Lý Hương Quân, nếu thế lực Thánh giáo có thể cho hắn sử dụng, quả thật là một trợ lực không nhỏ.

"Để ta nghĩ lại." Lưu Phong chính là không muốn đáp ứng nhanh chóng như vậy.

Lý Hương Quân thấy Lưu Phong có ý làm khó dễ, môi mím một cái, chậm rãi đi tới, tự động tiến vào trong lồng ngực Lưu Phong, bàn tay trắng nõn nà hướng xuống dưới chân của hắn, vuốt ve bổng bổng: "Ta có thể lấy tay giúp ngươi thoải maí, đáp tạ ngươi, được không?"
Lưu Phong cười hắc hắc, người đàn bà này cũng thông minh, biết tâm tư lão tử, chỉ là không có lên giường, chỉ làm như vậy một chút, tựa hồ vẫn còn không thể nào đủ.
Không đợi Lưu Phong há mồm. Lý Hương Quân đã nói: "Đây là giới hạn của ta, ngươi muốn cùng ta lên giường, vậy thì quên đi."
Lưu Phong thoáng do dự một chút, lạnh nhạt cười: "Được rồi, ta đáp ứng. Bất quá, mời ngươi lấy tay ra. Ta là một nam nhân đứng đắn nghiêm chỉnh."

Lý Hương Quân tựa hồ có chút kinh ngạc, cười hỏi: "Ngươi đừng cho ta."

"Quên đi, cưỡng ép là không tốt, ta không thích miễn cưỡng người khác. Đến khi nào ngươi can tâm tình nguyện phục vụ ta. Ta lại hưởng thụ ôn nhu của ngươi đi."

Lưu Phong nhàn nhạt nói.

Lý Hương Quân bàn tay trắng nõn nà rất nhanh vuốt ve vài cái, khiến cho Lưu Phong thiếu chút nữa rên lên, tại lúc hắn cực kỳ thoải mái, nàng thả tay ra. Bên trong con ngươi xinh đẹp hiện lên một ánh mắt ranh mãnh.

"Uy, mỹ nhân tỷ tỷ. Ngươi như thế nào dừng lại." Lưu Phong bất mãn nói.

Lý Hương Quân nhìn bộ dáng khó chịu của Lưu Phong, hé miệng cười:

"Không phải ngươi nói không nên sao? Nếu ngươi muốn. Bây giờ nói với ta? Ngươi muốn ta không có khả năng không cho ngươi làm. Ngươi không muốn ta cũng không có khả năng bắt ngươi làm."
Lưu Phong nghe vậy, một trận buồn bực, nàng không phải Đường tăng chuyển thế sao?

"Mỹ nhân tỷ tỷ, ngươi có thể hay không an tĩnh một chút, được rồi, ta không muốn, ta không muốn nữa, vậy được chưa?" Lưu Phong vội vàng ngắt lời nàng.

"Tốt a, dù sao cũng là ngươi nói không muốn." Lý Hương Quân mỉm cười nói, vẻ mặt nhìn thế nào cũng thấy có chút đắc ý.

Đáng chết, đồ đệ là ma nữ, sư tôn tự nhiên chính là đại ma nữ, Lưu Phong cảm giác chính mình bị người ta lừa gạt.

Lưu Phong trong lòng có chút tức giận: "Mỹ nhân tỷ tỷ, ngươi lừa ta a."

Lý Hương Quân mỉm cười nói: "Giỡn với ngươi một chút. Ngươi đừng nóng giận a. Tóm lại ngươi đã đáp ứng hôn sự với Khuynh Thành. Ngươi hẳn không đổi ý chứ chứ?"

Lưu Phong không tức giận nhìn thoáng qua Lý Hương Quân, nói:

"Yên tâm đi, nếu ta đã đáp ứng ngươi, ta tự nhiên sẽ không đổi ý. Bất quá, ngươi đừng quên điều đã đáp ứng. Đến lúc đó, hết thảy tư nguyên của ma giáo các ngươi đều phải ủng hộ ta."

"Là Thánh giáo không phải Ma giáo." Lý Hương Quân bất mãn chỉnh lại.

"Hừ, chính là ma giáo." Lưu Phong khó chịu nói: "Khuynh Thành là tiểu ma nữ, ngươi là đại ma nữ, đương nhiên là Ma giáo."
"Vậy Khuynh Quốc đâu? Nàng cũng là tiểu ma nữ?" Lý Hương Quân có ý châm chọc.

Khuynh Quốc? Lưu Phong vẫn còn không có phản ứng lại, phải mất một hồi mới hiểu được, Khuynh Quốc chính là Kim Vận.
"Kim Vận đương nhiên không phải là ma nữ rồi." Lưu Phong mặt dày nói:

"Kim Vận theo ta lâu như vậy. Đã sớm từ ma nữ biến thành tiên tử rồi."

"Mỹ nhân tỷ tỷ, có muốn biến thành tiên tử không?" Lưu Phong hắc hắc cười nói: "Không bằng đêm nay ta sẽ dạy ngươi như thế nào biến thành tiên tử."

"Ngươi đi chết đi." Nhìn Lưu Phong ánh mắt đầy sắc mị, Lý Hương Quân biết trong lòng hắn là cái chủ ý gì, nhất thời trợn mắt nhìn hắn vài lần.

"A a, đừng nóng giận, nói giỡn thôi, nói giỡn thôi." Lưu Phong ý tứ bất hảo nói: "Mỹ nhân tỷ tỷ, kỳ thật. Kỳ thật ta đối với lão bà không có cái gì hứng thú."

"Ngươi chết đi a!" Cái này Lý Hương Quân hoàn toàn bạo nộ.

Ngươi có thể sờ ta, ngươi có thể chiếm tiện nghi của ta, ăn đậu hủ của ta, nhưng là ngươi không thể nói ta là lão bà. Lý Hương Quân không biết từ lúc nào đã lấy ra một thanh bích lục kiếm tiên, giơ kiếm hướng Lưu Phong đâm tới.

Lưu Phong thấy đã lớn chuyện, vội vàng bồi tội:

"Mỹ nhân tỷ tỷ. Ta thật sự là nói giỡn thôi, ngươi xinh đẹp như tiên tử, như thế nào mà lão chứ? Ai đó cũng biết, ngươi cùng Khuynh Thành đứng chung một chỗ, giống như là tỷ muội."

"Hừ." Vì đại cục, Lý Hương Quân chính là vẫn còn nén lại tức giận trong lòng:

"Chọn thời gian thích hợp, ngươi và Khuynh Thành định thân."

"Chờ các ngươi định thân rồi, ta chính là trượng mẫu tương lai của ngươi. Xem ngươi sau này còn dám phóng tứ." Lý Hương Quân đắc ý cười nói: "Mấy ngày hôm trước, ta đã nhận Khuynh Thành làm con gái nuôi."

Lưu Phong hắc hắc cười gian, trong lòng thầm nghĩ, cũng tốt có tầng quan hệ này, tương lai thay đổi, chẳng phải càng thêm kích thích.
A a, thích a.
Nhìn bộ dáng dâm tiếu của Lưu Phong, Lý Hương Quân không khỏi trong lòng phát lạnh: "Xú tiểu tử, ngươi sẽ không có chủ ý với trượng mẫu chứ?"
Lưu Phong sắc mặt vừa chuyển, bộ dáng nghiêm trang, cười nói:

"A a, mỹ nhân tỷ tỷ hiểu lầm rồi, ta như thế nào làm ra cái chuyện này."

"Không cho phép ngươi gọi ta là mỹ nhân tỷ tỷ, từ giờ trở đi, ngươi phải gọi ta là mỹ nhân trượng mẫu."

Lý Hương Quân cố ý muốn làm trưởng bối Lưu Phong.

"Đợi khi định thân rồi nói tiếp đi." Lưu Phong không thể như vậy dễ dàng chịu thua.

"Được rồi, có chuyện quên nói cho ngươi biết." Lý Hương Quân sắc mặt có chút lo lắng:

"Thánh sơn hôm nay đã hoàn toàn bị Thái Thượng hộ pháp nắm giữ. Hắn đã phái nhiều nhân tài trong Thánh giáo tới Phong thành truy giết chúng ta. Mấy ngày nay, an toàn của ta và Khuynh Thành giao cho ngươi phụ trách."

"Ngày mai ta sẽ ở Phong thành phát tán tin tức ta và Khuynh Thành định thân." Lý Hương Quân nói:

"Thánh giáo đối với ngươi có chút kiêng kỵ. Phỏng chừng nhân tài trong Thánh giáo đã biết quan hệ của chúng ta, chắc sẽ không khinh thường mà vọng động."

Ra vậy. Lưu Phong cuối cùng hiểu được. Đề thân chó má gì chứ. Rõ ràng là muốn kéo mình lại một chỗ để ứng phó người trong Thánh giáo.
Lưu Phong chút nữa tức muốn nghẹt thở, vẻ mặt tức giận nhìn mỹ nữ thục phụ đang cười gian trước mặt: "Mỹ nhân tỷ tỷ quả là giỏi tính kế."
"Như thế nào gọi là mưu kế." Lý Hương Quân giải thích nói: "Chỉ cần ngươi giúp chúng ta đánh bại Thái Thượng hộ pháp, chúng ta một lần nữa khống chế Thánh sơn. Những đều ta hứa hẹn trước kia vẫn còn hữu hiệu."

"Được rồi, Thái Thượng hộ pháp chính là lão quái vật có lực lượng nguyên thần hậu kỳ. Ngươi cần phải chuẩn bị tư tưởng." Lý Hương Quân nhắc nhở một câu.

Nguyên thần hậu kỳ? Thiên a, đúng là đụng đá tảng rồi.

Lưu Phong một trận buồn bực, đã sớm nghĩ chuyện không dễ xử lý như vậy.

Bây giờ tốt rồi. Nguyên Thần hậu kỳ cao thủ. Lưu Phong thật muốn cho chính mình hai cái bạt tai. Cái gì gọi là tự làm tự chịu? Đây là cái gọi là anh hùng na quá mỹ nhân quan. Bất quá chỉ là Lý Hương Quân vuốt vuốt tiểu đệ đệ vài cái thôi sao? Kết quả lại hi lý hồ đồ đáp ứng.

Phải biết rằng bây giờ chiến đấu lực mạnh nhất của Lưu Phong chỉ có thể cùng nguyên thần sơ kỳ, trung kỳ cao thủ quyết đấu. Lão quái vật kia chính là hậu kỳ a. Trung kỳ và hậu kỳ tựa hồ khác biệt không lớn, nhưng là Lưu Phong rất rõ ràng. Chiến đấu lực hai bên khác nhau không chỉ là một tinh nửa điểm.

Cảm nhận được tâm tình biến hóa của Lưu Phong. Lý Hương Quân thở dài nói: "Nếu ngươi cảm thấy khó khăn, ta cũng không miễn cưỡng ngươi. Giống như là ngươi nói, cưỡng ép là không tốt."

"Tội là tội cho Khuynh Thành, đứa nhỏ này mệnh khổ a." Lý Hương Quân buồn bã nói:

"Nói gì thì nói. Khuynh Thành cũng là cô gái đáng thương. Bởi vì không phải chị cả, cho nên vừa sanh ra, địa vị so với Khuynh Quốc thua một bậc, Nhưng Khuynh Thành cũng là nữ tử quật cường, nàng vẫn luôn cố gắng, hy vọng có thể vượt qua tỷ tỷ. Từng vì tu luyện, nàng chịu được nỗi thống khổ người khác không thể chịu được. mấy năm nay nhẫn nại chịu đựng. Vốn nàng muốn kế thừa di chí mẫu thân, mang theo Thánh giáo nhất thống thiên hạ, nhưng là bây giờ. quên đi, không nói nữa. Qua hôm nay, ta và Khuynh Thành sẽ rời khỏi nơi này. Nếu ngươi gặp qua Khuynh Quốc nhớ nói chuyện chúng ta, hy vọng nàng có thể báo thù cho chúng ta."

Lưu Phong không nói gì, Lý Hương Quân này nói nhảm quả là có tình.

Còn có câu nói cuối cùng kia, để cho Khuynh Quốc vì các nàng báo thù. Cái này không phải làm mọi chuyện chuyển lên đầu lão tử sao? Khuynh Quốc là đàn bà của hắn, Khuynh Quốc có việc, hắn có thể mặc kệ sao?

Mẹ nó, sớm muộn gì cũng quản, còn không bằng bây giờ quản.

Nguyên thần hậu kỳ, lão tử lại sợ không ăn được chắc.

"Mỹ nhân tỷ tỷ, ngươi đừng nói, cái gì cũng đừng nói." Lưu Phong đi lại, thuận thế ôm Lý Hương Quân vào trong lòng, một tay ôm eo nàng, một tay đặt tai bộ ngực bão mãn, khe khẽ xoa xoa, thấp giọng an ủi:

"Chuyện của các ngươi, chính là chuyện của ta. Hôm nay ta trước tiên đã đồng ý, quản hắn là nguyên thần hậu kỳ hay thiên nhân kỳ, việc này ta nhất định quản."

Lý Hương Quân nghe vậy, vũ mị cười: "Ta biết ngươi không phải là cái loại người không nặng tình nghĩa, con người sợ chuyện. Thấy ngươi như vậy, ta đem Khuynh Thành phó thác cho ngươi, cũng tính là yên tâm."

"Kỳ thật, ta đối với nam nhân luôn luôn đều không có hảo cảm, nhưng là chẳng biết tại sao. Thấy ngươi cũng không tệ lắm." Lý Hương Quân cấp cho Lưu Phong một cái mê hồn thang.

"A a, mỹ nhân tỷ tỷ kỳ thật ngươi cũng không sai a." Bàn tay to của Lưu Phong tùy ý đùa giỡn trên bộ ngực bão mãn của nàng, tùy ý lên tiếng.

"Cái gì không sai?"

Lý Hương Quân ngọt ngào cười.

"Ngực không sai a." Lưu Phong đang ở lúc hưng phấn, tùy ý lên tiếng.

Lý Hương Quân căm tức trừng hai mắt: "Ngươi muốn chết à, còn không buông tay."

Lưu Phong lúc này mới rút tay về, xấu hổ cười cười:

"Hiểu lầm, hiểu lầm, ta cũng không biết sờ."

"Tốt lắm. Sờ cũng bị ngươi sờ rồi. Ta cũng không trách ngươi. Chỉ là chờ khi hôn sự của ngươi và Khuynh Thành hoàn thành. Ngươi không thể còn phi lễ ta như vậy. Nếu không truyền ra ngoài con rể và trượng mẫu mập mờ, sẽ bị người cười chê."

Lý Hương Quân giáo huấn nói.

"Mỹ nhân tỷ tỷ, nếu không người cùng Khuynh Thành đồng thời gả cho ta đi, như vậy các ngươi có thể không cần ra đi." Lưu Phong lớn mật lên tiếng đề nghị.

Lý Hương Quân nghe vậy, sắc mặt phát lạnh, lạnh lùng nói:

"Nam nhân các ngươi đều là một bọn háo sắc, đều nữa thân dưới là động vật. toàn là dục vọng. Ngươi tính coi bên người ngươi đã có nhiều ít bao nhiêu đàn bà. Ta khinh thường việc cùng những người đàn bà khác phân hưởng một nam nhân. Nếu ngươi thật sự muốn ta trừ khi ngươi bỏ hết đàn bà của ngươi."

Lưu Phong cười hắc hắc: "Mỹ nhân tỷ tỷ không nghĩ tới ngươi còn lại một cường nữ. Bất quá không quan hệ, đợi khi nào ngươi yêu ta, ngươi sẽ tự động tiến vào trong lòng ta."

Lý Hương Quân ánh mắt lóe ra: "Yêu? Tình yêu của ta đã chết."

Mẹ nó. Chờ ngày nào đó ta cho ngươi ăn xuân dược, ngươi sẽ không còn nói như vậy.

Lý Hương Quân liếc mắt một cái, tựa như thấy được điều quỷ dị của Lưu Phong, trầm giọng nói:

"Nếu ngươi mạnh mẽ vũ nhục thân thể ta, ta sẽ không chút do dự tự sát. Khuynh Quốc đối đãi ta như mẹ. Nếu nàng biết ta bị ngươi bức tử, ngươi ngẫm lại xem có hậu quả gì?"

Mẹ nó, vị thục nữ tỷ tỷ này quả là khó đối phó.

Người đàn bà này không hổ là sư tôn của Khuynh Thành tiểu ma nữ, thủ đoạn quả nhiên thâm sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận