Hi Du Hoa Tùng

Chương 473: Giao dịch với Bạch Khiết

Mẹ kiếp, tinh thần cũng có thể quan hệ sao? Lưu Phong buồn bực, cố ý trêu cười nói:

"Không được, trừ phi là quan hệ bằng thân thể, nêu không thì ta sẽ không chịu trách nhiệm."

"Vậy thì bây giờ chúng ta quan hệ bằng thân thể."

Bạch Khiết mỉm cười, đưa tay nắm lấy bổng bổng Lưu Phong.
Lưu Phong nhất thời cả kinh, lúc này mới phát hiện ra mình không mặc quần áo.

Nhìn bộ dáng của Lưu Phong, Bạch Khiết mỉm cười khiêu khích:

"Nhìn ngươi kìa, thân thể yếu nhược như vậy, không biết làm sao có thể ứng phó được nhiều nữ nhân như vậy?"

Mẹ kiếp, dám coi thường ta sao, thân thể ta tuy thư sinh nho nhã nhưng năng lượng thì vô cùng, tuyệt đối có thể làm ngươi thoải mái.
Lưu Phong mạnh mẽ ôm lấy Bạch Khiết vào ngực, thân thủ sờ loạn trên người nàng, sau cùng mò đến ngực Bạch Khiết, vò bóp. Bất giác trong lòng có chút kinh ngạc, Nguyên thần thể mà sờ soạng thật có cảm giác.

Bạch Khiết bị hắn vũ lộng, hai má ửng hồng, mị nhãn như tơ, lí nhí trong miệng: "Tiểu tinh nhân, thật sự ngươi muốn thân thể của ta sao?"
Lưu Phong tự nhiên không muốn bị hút hết tinh huyết, vội khoát tay:

"Ta chỉ xem thôi."

Nói xong buông Bạch Khiết ra, vội vàng mặc quần áo vào.
Bạch Khiết tiến đến gần hắn: "Tiểu tình nhân, ngươi cố gắng tu luyện tinh thần đến cảnh giới thiên nhân hợp nhất mới có thể cùng ta giao hoan."

Lưu Phong vội buột miệng: "Thật sao?"

"Ha ha, thì ra ngươi cũng hưng phấn, ngươi quả nhiên là muốn hoan ái với ta."

Bạch Khiết mập mờ cười: "Nếu ngày nào đó ta nhập vào thân thể Vũ nhi, cùng ngươi giao hảo một lần có được không?"

Lưu Phong vội lắc đầu: "Ta không thích."

"Được rồi, tiểu tình nhân, ta biết được ngươi và Ân quý phi có làm chuyện xấu." Bạch Khiết vẻ mặt thần bí nói.
Lưu Phong kinh hãi: "Ngươi như thế nào biết. ngươi nói bậy."

Bạch Khiết cười hì hì nói: "Ngươi sao lại ngốc vậy? Lúc trước chúng ta tinh thần song tu, trong lòng ngươi có gì ta đều biết biết. Chuyện của ngươi và Ân quý phi sao có thể lừa được ta."
Lưu Phong nhất thời đầu to ra như cái đấu. Chuyện này không phải đã bị Bạch Khiết nắm được chuôi hay sao?
"Dù sao thì ta cũng không thừa nhận." Lưu Phong bộ dáng vô lại nói.
Bạch Khiết mỉm cười: "Không sao, ngươi có thể không thừa nhận nhưng ta có thể đem chuyện này nói với người khác, có lẽ họ sẽ tin."
"Ngươi dám?" Lưu Phong nóng nảy kêu lên. Việc này tuyệt không thể nói lung tung.
Mặc dù hắn đã có chủ ý nhưng vẫn chưa biết giải thích như thế nào với Tố Tố và Ân Nguyên Đạo. Huống hồ quý phi vẫn là quý phi, nếu truyền ra thì e là ngay cả lão hoàng đế cũng bạo nộ.

"Muốn ta không nói ra cũng được nhưng ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện." Bạch Khiết liếc mắt nhìn Lưu Phong, khóe miệng lộ ra một nụ cười như hồ ly.
Mẹ kiếp, quả nhiên là xảo trá.

Lưu Phong hừ một tiếng: "Nói đi, ngươi muốn ta thế nào? Tuy nhiên ta nói trước, nếu ngươi muốn ngủ với ta thì ta không đồng ý, ta chính là chính nhân quân tử."

Bạch Khiết chớp mắt nhìn Lưu Phong, cười nói:

"Yên tâm, bằng vào tu vi của ngươi mà lên giường với ta thì ta cũng không có gì hưng phấn, ngươi phải cố gắng hơn mới được."

"Vậy rốt cuộc là ngươi muốn ta làm gì?" Lưu Phong cẩn thận hỏi.

"Kỳ thật cũng không có gì." Bạch Khiết thoáng do dự một chút, nói: "Ta nhớ lần trước Viêm Chánh lúc khẩn cấp quan đầu đã nhờ Độc Cô Nhất Ma giúp hắn. Ta đã cảm ứng được một viên Tam Phân Quy Nguyên Đan đang ở nơi Độc Cô Nhất Ma.

Lưu Phong kinh hãi nói: "Ý của ngươi là muốn ta giúp ngươi đoạt lại viên Tam Phân Quy Nguyên Đan?"
Bạch Khiết cười hị hị, thân thể uốn éo tiến vào lòng Lưu Phong: "Không sai, tiểu tình nhân của ta quả là thông minh."

"Yên tâm, ta sẽ không để ngươi thiệt thòi, nếu ngươi giúp ta đoạt lại Tam Phân Quy Nguyên Đan, chờ ta nhị thần hợp nhất thì ta sẽ giúp tu vi ngươi tăng lên, còn giúp các lão bà của ngươi nữa. Về chuyện quan hệ của ngươi và Ân quý phi, ta cũng không nói ra."

"Ta dường như không phải là đối thủ của Độc Cô Nhất Ma." Lưu Phong không cự tuyệt, không đáp ứng, chỉ đưa ra nghi vấn của mình.
"Không sai, tu vi của ngươi bây giờ không phải là đối thủ của hắn nhưng ta tin không lâu nữa thì ngươi có thể đột phá Nguyên Anh kỳ, tiến vào Nguyên Thần kỳ. Khi đó ngươi có thể đánh với hắn một trận. Chỉ cần như vậy là có thể giúp đoạt lại một viên Tam Phân Quy Nguyên Đan."

"Ngươi nói khi ta tiến vào Nguyên Thần kỳ thì ta có thể giao phong với Độc Cô Nhất Ma?"

Lưu Phong có chút hoài nghi hỏi.
"Đương nhiên là có thể." Bạch Khiết nghiêm mặt nói: "Ngươi yên tâm, trước khi ta tam thần hợp nhất thì ngươi và ta cũng sẽ cùng sinh cùng tử. Ta tuyệt đối sẽ không để cho ngươi phải mạo hiểm."

Sự thật quả là như vậy.

"Được, ta đáp ứng." Nếu không nguy hiểm thì tự nhiên là hắn không cự tuyệt. Huống hồ Bạch Khiết lại nắm trong tay mọi bí mật của hắn.
"Đúng rồi, vậy mới đúng là tiểu tình nhân của ta." Bạch Khiết đột nhiên nghĩ đến tiểu Linh nhi:

"Ngươi đã biết tiểu Linh nhi là trời sinh địa linh thể?"

"Tố Nương có nói qua. Chuyện đó là thật sao?"
"Đương nhiên là thật, ta đã cẩn thận kiểm tra qua thân thể của nó. Nó đúng là linh thể trời sinh. Ta muốn thu tiểu Linh nhi làm đệ tử."
"Không được." Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Liên Nguyệt là nữ nhi của ta, tự nhiên phải gia nhập Phiêu Hương Cốc, sao có thể đầu nhập người ngoài được." Trời sinh linh thể, tại tu chân giới ai chả muốn thu làm đồ đệ. Mặc dù Lưu Phong biết tiểu Linh nhi bái Bạch Khiết làm sư phụ là tốt nhất nhưng giờ phút này hắn cố ý làm khó dễ.
"Ai nói tiểu Linh nhi là nữ nhi của ngươi? Ngươi chỉ là kế phụ mà thôi." Bạch Khiết bĩu môi nói.

"Kế phụ cũng là cha, dù sao thì ta cũng không đồng ý." Lưu Phong kiên quyết nói.

"Ngươi không có quyền quyết định chuyện của tiểu Linh nhi."

Trời sinh linh thể, Bạch Khiết sao có thể dễ dàng bỏ qua. Tương lai khi nàng tam thần hợp nhất phi thăng thì có thể thu nhận được đệ tử đắc ý cũng là một chuyện đáng mừng.

"Không có quyền?"

Lưu Phong cười lạnh một tiếng:

"Ngươi cứ thử xem, nếu ta không đồng ý thì Thanh Nghi có đồng ý không? Linh nhi có đáp ứng không?"

Bạch Khiết bất giác cứng họng, Thanh Nghi và tiểu Linh nhi xem hắn như thần, tự nhiên sẽ tuân theo ý hắn.
"Ngươi nghe ta nói, Linh nhi trời sinh linh thể, trên đời này ngoài ta ra còn ai xứng làm sư tôn của nó? Hy vọng ngươi hiểu được điểm này."
Lưu Phong hừ một tiếng không nói nữa.
Bạch Khiết thấy vậy, tựa hồ như hiểu được điều gì: "Nói đi, ngươi muốn gì từ ta?"

Lưu Phong cười hắc hắc: "Là tự ngươi nói đấy, ta chỉ hy vọng ngươi đưa cho ta vài phương pháp chế tạo đan dược từ thượng cổ, có tác dụng tăng cường tu vi. Ngươi đừng nói ngươi già như vậy mà không biết."

Bạch Khiết cúi đầu suy nghĩ một chút: "Được rồi, ta có thể cho ngươi bí phương luyện chế Hóa Linh đan nhưng thành phần luyện chế thì hết sức khó tìm. Cho dù ngươi biết được cách chế luyện thì cũng vị tất làm ra được."

"Ngươi chỉ cần đưa ra bí phương, chuyện khác ngươi không cần xen vào."

"Được như vậy thì chúng ta xem như giao dịch thành công." Bạch Khiết tức giận nói.

Rời khỏi tẩm cung của Thường quý phi đã là nửa đêm, Lưu Phong nói Bạch Khiết mở cấm chế, gọi bọn Cẩm Y Vệ, thái giám, cung nữ bên ngoài tới, nói ác linh đã bị tiêu diệt, nhưng Thường quý phi cũng đã bị ác linh sát hại, không thể cứu được.

Tin tức truyền đến tai lão hoàng đế, hắn cũng không hề vì Thường quý phi bị sát hại mà trở nên bi thương, ngược lại còn tán dương công lao của Lưu Phong, truyền khẩu dụ ban thưởng cho Lưu Phong.

Đương nhiên là lão hoàng đế cũng không phải ngốc, hắn vẫn sai Chân Long vệ và Thiên Sư đạo cao nhân đến khám sát hiện trường.
Sự thật chứng minh trong tẩm cung Thường quý phi quả đã xảy ra giao chiến kịch liệt, đồng thời tại nơi đây cũng lưu lại tử linh khí dày đặc.

Những chuyện này chứng minh công lao của Lưu Phong là thật.

Chuyện xong xuôi, Lưu Phong tắm rửa, sau đó đi đến tẩm cung Ân quý phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận