Hi Du Hoa Tùng

Chương 417: Quý phi xé rào (3)

"Cô cô, Phong nhi bây giờ cũng không cách nào trả lời thuyết phục cho người được nhưng người yên tâm, Phong nhi sẽ cố gắng. Sớm muộn cũng có ngày giải thoát cho người." Lưu Phong chân thành nói.

"Vậy thì tốt quá." Ân quý phi sắc mặt hiện rõ vẻ vui mừng, nàng biết Lưu Phong nói được, dám chắc sẽ làm được.

"Phong nhi, cô cô tin tưởng ngươi, người nhất định có khả năng làm được." Ân quý phi vẫn còn dư hưởng kích tình, đưa tay ôm cổ hắn, đôi môi đỏ mọng áp chặt vào miệng hắn.
Lưu Phong bất giác kinh hãi, chuyện gì xảy ra đây? Xem ra là lấy thân báo đáp.

"Ngọt ngào, quả là miệng thơm nước bọt ngọt!" Lưu Phong âm thầm tán thưởng, đừng xem Ân quý phi đã gần bốn mươi nhưng quả thật thân thể so với nữ tử còn trẻ cũng không hề thua kém.

Hắn đương nhiên không đành lòng cự tuyệt, đành tiếp nhận sự ôn nhu ngọt ngào này.
Hơn nữa thân là nam nhân, hắn tự nhiên là muốn giữ quyền chủ động, đầu lưỡi khẽ vươn ra, tiến vào trong miệng Ân quý phi, tham lam hưởng thụ dịch vị ngọt ngào trong miệng nàng.

Ân quý phi xuất hiện cảm giác mê ly, thuận theo hành động của Lưu Phong, nàng cũng điên cuồng đáp trả lại, tạo thành một trận hôn ngấu nghiến không rời.

"Thật hạnh phúc!" Ân quý phi cảm giác được trong lòng mình nổi lên một sự ấm áp, lâng lâng hạnh phúc.

Một là không làm, hai là làm cho tới cùng. Lưu Phong ôm chặt thân thể nóng bỏng của Ân quý phi, hai tay bắt đầu vuốt ve các bộ phận nhạy cảm của nàng.

Ân quý phi đại não trống rỗng, nàng dường như dã quên hết thân phận của mình, bắt đầu chủ động sờ soạng khắp người Lưu Phong, dần dần, không biết từ lúc nào đã chộp lấy bổng bổng nóng bỏng, to lớn của Lưu Phong vào tay.

"Hùng tráng, thật hùng tráng!" Ân quý phi trong lòng khẽ hô lên, có chút kích động, lần đầu tiên nàng cảm nhận được bổng bổng hùng tráng như vậy.

Ân quý phi cầm bổng bổng, khẽ sáo lộng lên xuống, ánh mắt dần trở nên nóng bỏng, hiện rõ hưng phấn kích tình, miệng hôn càng gắt gao, lưỡi càng vùng vẫy, điên cuồng.

Dần dần Lưu Phong cũng không cách nào chịu được khoái cảm từ hạ thân truyền lên nữa, hữu thủ thám hiểm bô ngực bão mãn của nàng, dùng lực dày vò nó.

Ân quý phi lập tức cảm nhận được hơi nóng từ ngực mình truyền đi, lan tỏa toàn thân.
"Phong nhi, cô cô thật hạnh phúc, không được dừng lại." Ân quý phi hơi thở dồn dập vang lên, khẽ rời khỏi miệng hắn, thấp giọng rên rỉ.

Lưu Phong đột nhiên run lên, ý thức có chút tỉnh lại: "Ta nên làm sao bây giờ?"

"Cô cô, chúng ta." Lưu Phong do dự, nửa muốn nói nữa không. bất quá miệng hắn đã nhanh chóng bị môi Ân quý phi khóa lại, khoái cảm tuôn trào, bất giác hắn cũng quên mất phải nói gì nữa.

Ân quý phi một mặt hôn ngấu nghiến hắn, một mặt sáo lộng bổng bổng, thân thể thỉnh thoảng giãy giụa, sắc mặt ửng đỏ, nóng bừng.

Lưu Phong biết mình sắp lên đỉnh. Thủ pháp của Ân quý phi tuyệt không phải như nữ nhân thông thường. Ở trong thâm cung nhiều năm, công phu trên giường của Ân quý phi có thể nói là đệ nhất.

Áo của Lưu Phong lúc này cũng đã bị Ân quý phi bỏ đi, hai thân thể da thịt hoàn toàn tiếp xúc với nhau.

Ân quý phi sắc mặt càng ngày càng hưng phấn, nàng thậm chí còn ngồi dậy, cưỡi lên người Lưu Phong, cởi bỏ áo ngoài, để lộ ra áo ngực màu đỏ, giương mắt nhìn Lưu Phong, ngượng ngùng hỏi: "Phong nhi, có đẹp không?"

Lưu Phong ngây người, liều mạng gật đầu, quả là khe rãnh giữa hai ngực thật sâu. Hai vú cũng thật là lớn.

"Ta có phúc!"

Lưu Phong trong lòng thầm mững rỡ, hô to.

Chuyện tới nước này rồi, cứ sảng khoái hưởng thụ đã, không ai quản được nữa.

"Thật sự đẹp sao?" Ân quý phi cười một tiếng, dâm đãng từ từ cởi bỏ nốt áo ngực, một đôi tiểu bạch thỏ nhất thời sổ ra trước mắt Lưu Phong.

Ánh mắt Lưu Phong hoàn toàn bị cặp vú trắng muốt của nàng hấp dẫn, ánh mắt hắn hơn thế còn bắn ra lục quang thèm thuồng. Bộ ngực thật hoàn mỹ, tuyệt đối hiếm thấy.
Rất rõ ràng, ngực của Ân quý phi tuyệt đối là số một trong số các nữ nhân của hắn.


Ân quý phi từ ánh mắt của Lưu Phong đã thấy được hỏa dục trong lòng của hắn, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy hưng phấn, tiểu khẩu khẽ mở, cố ý rên rỉ, ánh mắt đong đưa nhìn nam tử tuấn mỹ dưới hạ thân của mình.

Lưu Phong cố nén dục vọng trong lòng, run giọng nói: "Cô cô."

Bất quá hắn chỉ vừa thốt ra được hai từ này thì Ân quý phi đã cúi mình xuống, cầm lấy tiểu bạch thỏ, khẽ nhét trái cherry đỏ hồng vào miệng hắn, kiều mị nói: "Phong nhi, không được nói gì hết, đêm nay phải cho ta phóng túng một lần, . chỉ một lần."

Lưu Phong trong lòng rung động, cuối cùng hai tay khẽ vòng ra, ôm lấy mông nàng, miệng khẽ mút lấy hạt cherry nho nhỏ.

Ân quý phi dưới tác dụng mút vào của Lưu Phong, khiến cho toàn thân vô lực, khẽ đổ nhào xuống ngực hắn, khẽ vặn vẹo hạ thân, hưng phấn rên rỉ.

Lưu Phong cảm giác được đầu mình hoàn toàn đều bị nhũ hương bao phủ.

"Phong nhi, ngươi có thể làm cho cô cô sung sướng một lần được không?" Ân quý phi khẽ cầu khẩn, ngữ khí tràn ngập sự chờ mong.

Việc đến nước này, Lưu Phong cũng không suy nghĩ nữa, đưa tay cởi bỏ quần ngoài nàng ra, chỉ để lại quần lót màu đỏ.

Ân quý phi thấy Lưu Phong cởi bỏ quần mình, trong lòng vui vẻ, không cam lòng yếu thế, đôi ngọc thủ, vuốt ve, nhảy múa, lướt trên lồng ngực của hắn.

"Phong nhi, thân thể cô cô có đẹp không?" Ân quý phi khẽ ưỡn ngực, hỏi.

Lưu Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt nhất thời dán chặt vào da thịt trắng như tuyết của nàng, bộ ngực đầy đặn vun tròn cao ngất, còn có hai trái cherry theo hô hấp của nàng mà nhấp nhô, thật sự hấp dẫn hắn.

"Đẹp, cô cô chính là người đẹp nhất."

"Phong nhi, sờ ta đi." Ân quý phi ánh mắt mê dại, nàng chủ động cầm tay Lưu Phong, đặt lên ngực mình.

Lưu Phong tự nhiên không cự tuyệt, đưa tay vuốt ve bộ ngực trắng muốt, dùng lực dày vò tùy ý.

"Phong nhi, ta không chịu được nữa." Dưới sự vuốt ve của Lưu Phong, lại thêm sự tiếp xúc giữa thân thể hai người, Ân quý phi tâm tình trở nên kích động, quần lót màu đỏ đã trở nên ướt sũng.

Lưu Phong dùng sức ở phần eo, chỉ huy bổng bổng, ma sát không ngừng giữa hai chân trắng muốt thon dài của Ân quý phi nhưng trong lòng thủy chung vẫn chưa hạ được quyết tâm.

Ân quý phi giờ phút này cũng là vừa hưng phấn vừa sợ sệt, trong lòng cũng có chút mâu thuẫn. Mặc dù chuyện hôm nay là nàng chủ động nhưng cuối cùng khi nghĩ đến đại bổng kia tiến vào thân thể mình, nàng vẫn có chút cảm thấy sợ hãi.

"Ta nên làm sao đây?"

Do dự một lúc, Ân quý phi đột nhiên đưa ra một quyết định, nàng khẽ xoay chuyển thân thể, đầu quay về chân Lưu Phong, hạ thân đưa về phía đầu Lưu Phong, vùng thảo nguyên hạ xuống bao trùm lấy miệng Lưu Phong.

Lưu Phong một trận hưng phấn nổi lên trong lòng, chẳng lẽ nàng ta thích chơi kiểu 69?

Bất quá hắn chưa kịp ngẫm nghĩ đã thấy một mảnh ướt át, mềm mại, nóng bóng phủ xuống miệng mình, quần lót màu đỏ đã trở nên ướt sũng, nơi thần bí của nữa nhân hiện ra trước mắt hắn.

"Phong nhi, nhanh lên. cô cô khó chịu." Một dòng nước nhỏ từ hạ thân từ từ chảy ta, mang theo cảm giác trống rỗng, ngứa ngáy từ hạn thân lan truyền khắp thân thể nàng.
Lưu Phong khẽ nhắm mắt lại, chậm rãi vươn lưỡi ra.

Ân quý phi cũng nhanh chóng cúi đầu xuống, mở miệng thôn phệ lấy bổng bổng của Lưu Phong, mút vào.

"A!"

Một tiếng thở nhẹ vang lên, Lưu Phong cảm giác được bổng bổng của mình được một sự ấm áp bao bọc, khoái cảm nhanh chóng truyền lên đại não.

Dưới sự kích thích này, hắn toàn lực mở miệng, tham lam, hút lấy tân dịch của nữ nhân.
Dưới sự cắn, mút, kích thích của Lưu Phong, Ân quý phi càng ngày càng hưng phấn, không khỏi hét lớn một tiếng.

Nghe được tiếng hét của nàng, Lưu Phong càng thêm khoái trá, miệng lưỡi càng thêm điên cuồng, làm cho Ân quý phi thoải mái chí cực, mồ hôi toát ra đầm đìa.

Ân quý phi một mặt thôn phệ, cắn nuốt bổng bổng, một mặt giãy giụa vòng eo, nghênh hợp với động tác của Lưu Phong.

Rốt cuộc một tiếng rên rỉ cao vút vang lên, hai người đồng loạt thở dốc, đạt đến cao phong của dục vọng.

Thanh âm của hai người rất lớn, thậm chí ngay cả Hắc Ám võ sĩ tuần hành vào ban đêm cũng bị kinh động. Ngoài của, một vị cung nữ mi thanh mục tú, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, tự lẩm bẩm nói: "Nương nương, người tới cùng là."
Bạn cần đăng nhập để bình luận