Hi Du Hoa Tùng

Chương 388: Ai làm ướt giường?

Vừa nói Dương Thị vừa đứng lên, nàng đâu biết tối hôm qua điên cuồng hoan lạc, cho dù nàng là đệ tử tu chân, nhưng hạ thân cũng bị thương không nhẹ, dù sao nàng vẫn còn là xử nữ a.

"Công tử, người tối qua mạnh mẽ quá, làm ta bây giờ không di chuyển nổi."

Dương Thị ngượng ngùng nhìn Lưu Phong kiều mị nói: "Còn không chị giúp ta nữa."

Mẹ kiếp, nữ nhân nào cũng vậy, rõ ràng là chính nàng điên cuồng, Lưu Phong nhớ rất rõ, Dương Thị điên cuồng vượt qua mình rất nhiều. Nhất là lần cuối cùng nàng cưỡi ngựa trên hạ thân Lưu Phong, động tác thật là điên cuồng, giống như trong những cuốn phim người lớn Châu Âu, Châu Mỹ ở kiếp trước.

Lưu Phong mỉm cười, thân thể chuyển động, cẩn thận giúp đỡ nàng mặc quần áo.

Trong khi mặc quần áo, sắc tâm của Lưu Phong vẫn không thay đổi, thỉnh thoảng đụng chạm vào những địa vị mẫn cảm của Dương Thị, khiến cho Dương Thị thở gấp, tâm thần nhộn nhạo, thậm chí sinh ra dục cảm muốn giao hoan tiếp. Nhưng là bên ngoài đang có người, cũng như hạ thân vẫn còn đau đớn, nên cũng nhanh chóng từ bỏ ý niệm trong đầu.

"Phu nhân, ta nghĩ nàng nên tìm nơi nào đó tắm rửa cho sạch sẽ."

Sau khi mặc quần áo xong, Lưu Phong chỉ chỉ hạ thể Dương Thị, nhắc nhở nàng: "Nếu không tắm rửa sạch sẽ, sẽ dễ dàng bị nhiễm bệnh phụ khoa, sẽ rất phiền toái." Thực chất Lưu Phong cũng không biết nữ nhân tu chân có thể bị nhiễm phụ khoa hay không.

"Bệnh phụ khoa?" Dương Thị vẻ mặt sửng sốt một chút, có chút khó hiểu không giải thích được.

"Tu chân đúng là cũng không có học thức."

Lưu Phong vẻ mặt buồn bực, trầm tư 1 chút, tận lực dùng ngôn ngữ dễ hiểu để giải thích với Dương Thị:

"Nói đơn giản 1 chút, nếu nàng không tẩy rửa sạch sẽ, nơi đó sẽ bị ngứa."

Dương Thị nghe vậy càng khó hiểu. Nơi đó không phải là khi thiếu đàn ông mới bị ngứa sao? Công tử thiệt là biết nói giỡn. Bất quá, Dương Thị cũng y theo lời của Lưu Phong mà làm. Nàng nghĩ nếu làm theo lời của Lưu Phong thì sẽ không sai. Nữ nhân một khi đã động tâm, liền coi nam nhân đó như là thần thánh của mình.

"Mẫu thân, thúc thúc, các người còn chưa rời giường sao? mặt trời đã chiếu tới mông rồi kìa."

Bên ngoài lại truyền đến thanh âm thúc giục của Liên Nguyệt.

Lưu Phong theo ý thức kéo mền che mông mình lại, quả thật mặt trời đang chiếu lên mông hắn.

"Đứa nhỏ này thật sự càng ngày càng không chấp nhận được." Dương Thị xấu hổ cười 1 tiếng.

Lưu Phong lo lắng Liên Nguyệt sẽ tiến vào, vội vàng giật bỏ chăn mền, dùng tốc độ nhanh nhất mặc quần áo vào. Bất quá giờ phút này trang phục của hắn không còn nguyên vẹn. Hai tay áo, cùng khố tử cũng có chút tổn hại. Nhìn vào có thể biết rõ mình và Dương Thị vừa điên cuồng xong.

Dương Thị ngại ngùng liếc Lưu Phong một cái nói: "Công tử, ta tại đây không có y phục nam nhân, nếu không người đợi một lát, ta kêu người đem y phục mới cho."

"Không cần đâu." Không phải là chỉ tổn hại nhỏ thôi sao? Nói chung chỗ nào cần che cũng che rồi. Lưu Phong cũng không quá quan tâm.

Mở cửa ra, Liên Nguyệt vội vàng đi vào, cẩn thận đánh giá Dương Thị và Lưu Phong vài lần, bất chợt phát hiện ánh mắt Lưu Phong, trong lòng không khỏi căng thẳng.

Nhìn vẻ mặt hồng nhuận của Dương Thị, tràn ngập xuân tình, trong lòng thầm kêu chuyện xấu, chuyện này chứng tỏ 80% là đã đông chân tình với Lưu Phong rồi.

Thất bại rồi, xem ra nhiệm vụ câu dẫn đã hoàn toàn thất bại rồi.

Nhìn Liên Nguyệt trong con ngươi hiện lên tia giận dữ. Dương Thị vội vàng nhìn vào mắt nàng, ý bảo không nên quá xúc động, cần phải tỉnh táo, thời cơ vẫn còn chưa tới.

Lưu Phong thản nhiên nhìn Dương Thị và Liên Nguyệt, chuyện xấu cũng không phải hắn, mà là với hai mẹ con này. Cùng với Dương Thị có quan hệ, hắn cuối cùng vẫn chỉ là nạn nhân a.

"Mẫu thân, thúc thúc, hai người tại sao lại ở cùng một chỗ?"

Liên Nguyệt quả thật có năng khiếu diễn xuất, được Dương Thị nhắc nhở, nàng liền thay đổi vẻ mặt, hơn nữa còn diễn ra 1 bộ mặt hết sức ngây thơ, bộ dạng khờ khạo hỏi.

"Liên Nguyệt, chuyện này ngươi hỏi mẫu thân ngươi đi." Như không bị tác động của bên ngoài, Lưu Phong và 2 diễn viên tài năng ở chung vài ngày, cũng học được 1 ít nghệ thuật diễn xuất. Như hiện giờ, vẻ mặt của hắn có vẻ rất bất đắc dĩ, rất bất lực, thậm chí như là một nạn nhân thực sự.

"Tiểu tử này, hồ ngôn loạn ngữ gì đó." Dương Thị dưới tình thế cấp bách, không thể làm gì khác hơn là lấy thân phận mẫu thân của Liên Nguyệt mà ra uy.

Nói theo hướng khác, ngày thường đều là Liên Nguyệt ra uy, hôm nay lại vì người ngoài mà ra uy với Liên Nguyệt, cảm giác thật là tốt a.

Liên Nguyệt phối hợp rất nhịp nhàng, dưới sự ra uy của Dương Thị, vội vàng đứng sang 1 bên. Không nói gì nữa, bất quá hai cặp mắt to tròn xinh đẹp lại chớp liên tục, tò mò nhìn vào khố tử của Lưu Phong bị rách.

Lưu Phong cảm giác được một ánh mắt nóng rực nhìn vào bộ phận nhạy cảm của mình, theo ý thức lấy tay che lại chỗ rách, lập tức nghĩ, làm sao có thể thấy được. Trừ khi Liên Nguyệt có công năng nhìn thấu. Mặt khác, cho dù có công năng nhìn thấu, cũng không thể nhìn chằm chằm như vậy.

"Liên Nguyệt, ngươi dọn dẹp phòng 1 chút, ta đi rửa mặt." Dương Thị trong lòng vẫn ghi nhớ lời nói của Lưu Phong về bệnh phụ khoa, vội vàng lấy 1 cái cớ đi đến nhà tắm để tẩy rửa.

"Công tử, chờ một chút chúng ta cùng ăn sáng."

Nói xong câu này, Dương Thị khó khăn bước ra ngoài.

Liên Nguyệt thầm nói: "mẫu thân đại nhân cũng thật hồ đồ. Đang buổi trưa mà lại kêu đi ăn sáng."

Không phải là hồ đồ a, mà là bị rối loạn, Lưu Phong có thể làm chứng, từ khuya cho tới giữa trưa, hai người giao hoan hầu hết thời gian, thời gian ngủ rất ít. Dương Thị mệt mỏi, tất nhiên là bị rối loạn.

"Thúc thúc, tối hôm qua người và mẫu thân ta nghỉ ngơi cùng một chỗ, vậy các người có. không?"

Liên Nguyệt vẻ mặt chờ mong, nhìn giống như một bà tám.

"Chuyện riêng tư, ta không thể trả lời được." Lưu Phong dùng một câu rất thông dụng để trả lời.

"Không thể thì đừng nói, có cái gì mà ghê gớm, cùng lắm ta đi hỏi mẫu thân." Liên Nguyệt chu miệng lên, nhìn Lưu Phong, bực bội nói.

"Ai làm ướt giường vậy?"

Lưu Phong đang chuẩn bị rời đi thì lại phát sinh vấn đề, không nghĩ Liên Nguyệt lại kêu lên một tiếng.

Lưu Phong theo ý thức quay đầu lại, muốn nhìn xem ai làm ướt giường, đi vài bước mới nghĩ tới, từ tối qua đến giờ, trên giường chỉ có mình và Dương Thị a.

"Thúc thúc, người và mẫu thân ai làm ướt giường?"

Liên Nguyệt cầm tấm khăn trải giường bị ướt, bộ dáng hung hăng hỏi.

Lưu Phong bước tới cẩn thận nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa cười thành tiếng, trên tấm khăn trải giường chính là dâm thủy của Dương Thị lúc cực khoái còn sót lại.

Ai ya, nếu ở kiếp trước, Lưu Phong biết, nữ nhân ở tuổi Liên Nguyệt đều biết rõ, tuyệt đối sẽ không đưa ra những câu hỏi ngây thơ, buồn cười như vậy.

Kế hoạch phổ cập tình dục học của Lưu Phong lại một lần nữa xuất hiện trong đầu.
Thật sự hắn nắm giữ tri thức về tình dục học, hoàn toàn có năng lực phổ cập cho mọi người, nhưng vấn đề là việc phổ cập này có thể thu được lợi nhuận hay không.

Lưu Phong chính là 1 thương nhân, cũng là 1 quan nhân, mỗi khi suy nghĩ về vấn đề này, hắn đều nghĩ đến lợi nhuận. Nếu không có lợi nhuận, hắn sẽ không làm.

"Liên Nguyệt, vấn đề này ngươi hay là đi hỏi mẫu thân ngươi đi." Nhìn thấy Liên Nguyệt nếu hắn không trả lời thì nàng sẽ không bỏ qua, vì thế Lưu Phong đẩy chuyện này qua cho Dương Thị. Dù sao chất lỏng này cũng là của nàng.

"Nói bậy, mẫu thân là người lớn, làm sao có thể làm ướt giường?"

Liên Nguyệt không muốn bỏ qua vấn đề này, đối với vần đề mập mờ này vẫn như cũ dây dưa không ngừng.

"Liên Nguyệt, ngươi biết ta cũng trưởng thành rồi a."

Lưu Phong nhìn vào gương đồng 1 chút, mặc dù gương mặt thật hấp dẫn, nhưng là nhìn thế nào đi nữa thì cũng có đặc điểm của người trưởng thành.

Liên Nguyệt dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Lưu Phong: "Ngươi sợ à? Ngươi không dám nói chuyện này và ngươi có liên quan sao?"

Có quan hệ nhưng không thật sự như vậy. Cực khoái của Dương Thị cũng là do Lưu Phong làm ra, bất quá Lưu Phong lại có chút bất hảo giải thích: "đích thực là có chút quan hệ, nhưng là."

Đang nói thì bị Liên Nguyệt cắt đứt: "Thúc thúc, người đã nói là phải thành thật."

Buồn bực, ta chính là một người trưởng thành a.

Ngay khi Lưu Phong muốn vì sự trong sạch của mình mà giải thích, thì Liên Nguyệt đột nhiên đánh rớt tấm chăn trong tay, phô bày ra thân hình gợi cảm, nhìn Lưu Phong nói: "Thúc thúc, người xem hôm nay ta mặc trang phục có gợi cảm không?"

Hấp dẫn, nhìn rất hấp dẫn.

Lưu Phong hiểu được, Dương Thị và con gái đích thực muốn câu dẫn mình cho tới cùng. Dương Thị vừa mới đi thì giờ tới lượt Liên Nguyệt.

"A di đà phật, Liên Nguyệt a, Dương Thị a, là do các người câu dẫn a."

Lưu Phong âm thầm niệm phật, dùng ánh mắt chuyên nghiệp đánh giá Liên Nguyệt, tướng mạo đẹp, thân thể đẹp, da thịt khiết bạch trong suốt. Khuôn mặt mỹ lệ mang theo chút ngây thơ, mười phần thật sự đáng yêu, đúng là cực phẩm a. Nhưng có một khuyết điểm là còn quá nhỏ a, thân thể vẫn chưa hoàn toàn phát dục. Bất quá khi chuyển ý niệm thì yêu cầu với nàng cũng không quá cao.

"Vấn đề là, ta thực sự là loại thúc thúc tà ác sao?"

Lưu Phong lại từ gương đồng nhìn lại chính mình, không tưởng tượng được gương mặt chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận