Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 137: Không Thể Xác Định Được 1

Chương 137: Không Thể Xác Định Được 1Chương 137: Không Thể Xác Định Được 1
Chuong 137: Khong The Xac Định Được 1
Phòng làm việc, toàn thân Trác Vân run lên.
Bây giờ chỉ cần Trần Ích đưa ra nghi vấn mới, hắn lại sợ hãi, bởi vì lời nói của đối phương giống như được khai quang vậy, nói một câu là trúng một câu.
Tắt nhiên, nói được khai quang chỉ là nói đùa, bởi vì trước khi Trần Ích đưa ra một vấn đề mới, chắn chắn đã phân tích trong đầu.
Chỉ cần nói ra, bất kể đúng sai, độ hợp lý chắn chắn không tháp.
Những cảnh sát khác cũng nhìn sang.
Cái chết của Đường Nhất An có phải là ngoài ý muốn không? Trần Ích dường như luôn có thể đưa ra một khả năng khác đáng kinh ngạc hơn sau khi điều tra xong một đầu mối.
"Trần Ích, ngươi nghi ngờ không phải là ngoài ý muốn?"
Người nói là Giang Hiểu Hân, nàng ngồi trước máy tính, quay đầu nhìn Trần Ích.
Trần Ích châm điếu thuốc, nói: "Không phải nghi ngờ, đưa ra vấn đề này, chúng ta có thể thảo luận một chút.”
"Vẫn dựa trên tiền đề đó: Đường Nhát Bình chết do bị giết."
"Vậy thì, tại sao hung thủ chỉ giết Đường Nhất Bình, mà không động đến Mã Tuệ Như và Tôn Khánh Vệ?"
"Thật vậy, Mã Tuệ Như đã bị trả thù, một đêm trở về thời kỳ giải phóng, còn Tôn Khánh Vệ cũng bị tra tấn hai ngày."
"Nhưng so với tám năm tù giam thì những điều này không là gì cả, quan trọng nhất là Đường Nhất An đã chết."
"Mã Tuệ Như thì sao? Mặc dù đã lấy một lão bản mở quán ăn sáng bình thường, nhưng những gì chúng ta thấy hôm nay là một cặp vợ chồng hạnh phúc.”
"Tôn Khánh Vệ thì sao? Vẫn là nhân viên cấp cao của công ty Hoa Thông."
"Người bí an không động đến Mã Tuệ Như và Tôn Khánh Vệ, chỉ giết Đường Nhát Bình, chỉ vì Đường Nhất Bình là chủ mưu sao?”
Trác Vân tiếp lời: "Có lẽ là vì hắn là chủ mưu thì sao?"
"Cho đến nay, người bí an vẫn có vẻ khá công bằng, kiên trì với nguyên tắc nợ máu trả máu, vấn đề này chúng ta đã nói rồi nên hắn không làm khó Mã Tuệ Như và Tôn Khánh Vệ quá mức, mà tập trung vào Đường Nhát Bình."
Trần Ích gật đầu: "Giải thích này cũng khá hợp lý."
"Vậy thì dựa trên tính cách của người bí ẩn, hãy đưa ra một câu hỏi nữa, vì hắn khá công bằng, không giết Mã Tuệ Như và Tôn Khánh Vệ, tại sao lại giết Đường Nhất Bình?"
"Nếu Đường Nhất An chết ngoài ý muốn, không thể đổ lỗi lên đầu Đường Nhất Bình, theo phong cách hành sự của người bí ẩn, hẳn sẽ chọn biện pháp trả thù khác."
"Ví dụ như giống như Mã Tuệ Như, để Vương Nhan làm hoàn hảo hơn một chút, đưa thẳng Đường Nhất Bình vào tù." "Bát kể bằng biện pháp nào, Đường Nhất Bình cũng không đáng chết, cho dù còn thở thoi thóp, cho dù bị tàn tật suốt đời, thì cũng không đến nỗi phải lay mạng hắn."
"Đối với vấn đề này, thì giải thích như thế nào?"
Trác Vân sững sờ, cau mày do dự: "Cái này..."
Những người khác cũng đăm chiêu suy nghĩ.
Rõ ràng là hợp lý, nhưng để Trần Ích nói như vậy, cảm giác như lại không hợp lý nữa.
Xong rồi, não lại không đủ dùng rồi.
Một lúc sau, Trác Vân lên tiếng: "Nếu nói như vậy thì nếu cái chết của Đường Nhất An có liên quan đến Đường Nhất Bình, vậy thì Đường Nhát Bình nhất định phải chết." "Hai người kia chỉ tham gia vụ vu khống hiếp dâm đó, trừng phạt một chút là được rồi."
"Đúng không?”
Trần Ích: "Sự thật chúng ta không biết rõ, nhưng ít nhất khi phân tích thì chỉ có như vậy mới hợp lý hơn."
"Còn nữa, thời gian Đường Nhất An chết, năm năm trước ra tù, ra tù không lâu thì xảy ra tai nạn xe."
"Vậy thì chúng ta bắt đầu suy đoán từ sau khi Đường Nhất An ra tù, việc đầu tiên hắn sẽ làm là gì?"
Trác Vân: “Tìm Mã Tuệ Như?”
Trần Ích: "Ừ, hắn thực sự đã tìm, có thể là thông qua phản ứng của Mã Tuệ Như mà nhận ra điều gì đó, sau đó bắt đầu điều tra chuyện này."
"Theo thời gian trôi qua, hắn bắt đầu nghi ngờ buổi tụ họp đó có vấn đề, bắt đầu nghi ngờ Tôn Khánh Vệ, sau đó là Đường Nhát Bình."
"Có lẽ, hắn đã tìm đến Đường Nhát Bình, nhưng lại nhận được câu trả lời phủ định."
"Còn Đường Nhất Bình thì sao? Phát hiện Đường Nhất An quyết tâm điều tra chuyện này, sợ rằng mọi chuyện bại lộ, hoặc bị thúc đầy bởi những động cơ khác, nên nảy sinh ý định giết Đường Nhát An."
"Vì vậy, đã xảy ra tai nạn đó."
"Sau khi Đường Nhất An chết, người bí an xuất hiện, dùng khoảng hai năm để điều tra mọi chuyện rõ ràng, sau đó công việc kinh doanh của Mã Tuệ Như thất bại, Tôn Khánh Vệ bị tra tấn hai ngày, Đường Nhất Bình đột ngột tử vong."
Sau khi lời nói đó kết thúc, toàn bộ phòng làm việc trở nên yên tĩnh. Duong như... đây mới là lời giải thích hợp lý nhất.
Mặc dù đôi khi ngay cả sự thật cũng không nhất định hợp lý, nhưng trong quá trình điều tra những vụ án chưa rõ ràng, tất nhiên phải phân tích theo hướng hợp lý, tìm ra khả năng hợp lý nhát.
Cho dù là, mười lần thì chỉ đúng được sáu bảy lần.
Trần Ích: "Còn nữa, ta nghi ngờ rằng thẻ ngân hàng đó là do Đường Nhất Bình đưa cho Đường Nhất An."
Trác Vân: "Hả?"
Trần Ích: "Bốn năm trước, Đường Nhất Bình đã chuyển một triệu vào thẻ ngân hàng, thời gian là sau khi Đường Nhất An ra tù."
"Đường Nhất An sau khi ra tù có thể không có một xu dính túi, với tư cách là anh trai Đường Nhất Bình đưa tiền tiêu cũng là chuyện bình thường, còn có thể thể hiện tình anh em.”
"Sau đó, không hiểu vì lý do gì, thẻ ngân hàng này lại rơi vào tay người bí ấn."
"Cho đến khi Đường Nhất An đột ngột tử vong vì tai nạn xe, Đường Nhất Bình lại chuyển một triệu này đi theo hình thức trực tuyến, nhưng lại không hủy hoặc báo mat thẻ ngân hàng đó."
"Sau đó, người bí an chuyền lại hai triệu vào thẻ, như một khởi đầu cho sự trả thù."
Bạn cần đăng nhập để bình luận