Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 680: Quan Hệ Huyết Thống Chính Xác 2

Chương 680: Quan Hệ Huyết Thống Chính Xác 2Chương 680: Quan Hệ Huyết Thống Chính Xác 2
Chương 680: Quan Hệ Huyết Thống Chính Xác 2
"Vận may không thể nào mãi kém như vậy, ông đã tìm thấy Vương Bảo Quý ở Dương Thành, phù hợp để ghép thận, cũng đã làm giám định ADN huyết thống, sau khi ông đưa ra cám dỗ về nhà cửa và tiền bạc, Vương Bảo Quý vẫn không đồng ý, vì vậy ông đã chọn cách cướp đoạt."
Nghe đến đây, Tống Lập Thuận định ngắt lời, Trần Ích xua tay: "Ông hãy nghe ta nói hết đã, có phải cướp đoạt hay không thì ông không cần phải biện giải, ta không quan tâm, đã tóm được tên bác sĩ đó thì chân tướng tự khắc sáng tỏ, điều ta muốn nói là mối quan hệ giữa ông và Vương Bảo Quý."
"Nó không phải là con trai của ông." Nghe đến đây, ngón tay Tống Lập Thuận khẽ động đậy, vẻ lạnh lễo trong đôi mắt đục kia chợt lóe lên rồi vụt tắt.
Trần Ích: "Chuyện này, ông không thể phủ nhận đúng không?"
Giám định khoa học không thể nào qua mặt được, Tống Lập Thuận gật đầu: "Phải, nó không phải là con trai ta, vậy thì sao?”
Trần Ích: "Vị bác sĩ bên cạnh ông nói với ông, Vương Bảo Quý tuy không phải là con trai ruột, nhưng là hậu bối có quan hệ huyết thống với ông, vì vậy việc ghép thận mới trùng hợp thành công như vậy, con cái thất lạc bên ngoài của Tống gia chỉ có một mình con trai ông, ông chắc chắn Vương Bảo Quý chính là con trai thất lạc nhiều năm của ông."
"Tuy nhiên, giám định ADN huyết thống không thể nào giả được, vì vậy ông nghi ngờ Phó Dung Dung ngoại tình, hơn nữa người mà nàng ngoại tình lại là người bên cạnh."
Tống Lập Thuận không nói gì.
Trần Ích tiếp tục lên tiếng: "Sau khi phán đoán Phó Dung Dung ngoại tình, ông rất tức giận, nhưng trước mắt không phải là lúc trút giận lên Phó Dung Dung, ông cần phải phẫu thuật ghép thận ngay lập tức.”
"Ca phẫu thuật rất thành công, không hề có phản ứng đào thải, ông hồi phục rất tốt, năm ngày sau đã xuống giường rời khỏi bệnh viện, mang theo lửa giận ngút trời, ông đã tìm đến Phó Dung Dung."
"Ta không biết ở giữa đã xảy ra chuyện gì, kết quả là ông đã giết nàng, dùng máy nghiền thức ăn nghiền nát thi thể, biến thành thức ăn chăn nuôi gà vịt lợn bò, hoàn thành một cách hoàn hảo việc phi tang xác."
Tống Lập Thuận ngang mắt lên: "Đội trưởng Trần kể chuyện hay đấy, nhưng ngươi có bằng chứng không? Nói ta giết Phó Dung Dung, bằng chứng đâu?"
Việc công khai chuyện Phó Dung Dung ngoại tình không hề khiến cảm xúc của hắn bị ảnh hưởng, ít nhất là bề ngoài không nhìn ra được.
Đây chỉ là lần lấy lời khai đầu tiên, Trần Ích đã chuẩn bị tâm lý Tống Lập Thuận sẽ chối bay chối biến, đối với Tống Lập Thuận phải dùng biện pháp công tâm là chính, bây giờ cần thêm manh mối.
Động cơ giết hại Phó Dung Dung của Tống Lập Thuận đã có, nhưng động cơ giết hại bảy người Tống gia vẫn chưa rõ.
Lúc này, cửa phòng thẩm vấn mở ra, Từ Văn Binh bước vào, cúi người nói nhỏ vào tai Trần Ích điều gì đó.
"Hửm?"
Lời nói của Từ Văn Binh khiến Trần Ích kinh ngạc, anh nhìn Tống Lập Thuận đang ngồi đó, bỗng nhiên cảm thấy quan hệ của gia đình này thật sự rất phức tạp.
Vụ án mạng xảy ra, e rằng không chỉ đơn thuần là vì Vương Bảo Quý.
Vương Bảo Quý chỉ là một ngòi nổ, châm ngòi cho ngòi nổ của Tống Lập Thuận, men theo ngòi nổ đó, Tống Lập Thuận có thể đã phát hiện ra nhiều sự thật hơn.
Trần Ích quyết định ngừng thẩm vấn Tống Lập Thuận, không lãng phí thời gian nữa, khi nào điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện, sẽ biến lần lấy lời khai thứ hai thành đòn chí mạng cuối cùng.
Trước đó, cứ để Tống Lập Thuận ở trong phòng giam trước đã.
Hắn đứng dậy rời khỏi phòng thẩm vấn, vừa đi vừa nói: "Nếu cha ruột của Vương Bảo Quý không phải là Tống Bình Toàn, vậy thì chắc chắn là của Tống Lập Quốc và Tống Lập Nam rồi."
Vừa rồi Dương Thành gửi tin tức mới nhất, kết quả giám định ADN huyết thống của Tống Bình Toàn và Vương Bảo Quý đã có, hai người không phải là cha con ruột, nhưng có quan hệ huyết thống.
Vương Bảo Quý chắc chắn là người Tống gia, tạm thời vẫn chưa biết cha hắn là ai.
Hiện tại đã loại trừ Tống Lập Thuận, loại trừ Tống Bình Toàn, còn lại bốn người.
Hà Thời Tân đang kiểm tra camera giám sát, hy vọng tìm ra điểm sơ hở, lúc này hắn quay đầu lại nói: "Nếu như Tống Bình Toàn không hề ngoại tình với Phó Dung Dung, như vậy động cơ giết hại con trai ruột của Tống Lập Thuận không thể thành lập, trừ phi là nhằm lẫn, hắn cho rằng Vương Bảo Quý là con trai của Tống Bình Toàn, kỳ thực không phải, táo bạo hơn một chút, Tống Bình Toàn cũng không phải con ruột."
Trần Ích tùy tiện tìm đại một chỗ ngồi xuống, mở miệng nói: "Mối quan hệ của Tống gia chúng ta tạm thời không bàn đến, để sự thật lên tiếng, động cơ Tống Lập Thuận giết hại Phó Dung Dung thành lập, bởi vì hắn và Vương Bảo Quý đã làm giám định ADN, đây là sự thật."
"Giết Phó Dung Dung xong, ngày thứ sáu hắn lập tức thực hiện kế hoạch đầu độc bảy người Tống Lập Quốc, cách nhau năm ngày, năm ngày nói dài không dài, hắn rốt cuộc đã biết được cái gì? Lại là làm sao biết được?"
Hà Thời Tân: "Khả năng lớn nhát, chính là Phó Dung Dung nói cho hắn biết."
Trần Ích gật đầu: "Đúng vậy, sau khi biết Vương Bảo Quý là họ hàng không phải con trai, Tống Lập Thuận lập tức ý thức được vợ mình Phó Dung Dung ngoại tình, bất kể phẫn nộ thế nào, trước khi giết chết Phó Dung Dung, hai người chắc chắn đã trao đổi, ta nghĩ mau chốt của ván đề nằm ở chỗ hai người đã nói gì với nhau.”
"Nói chính xác, là Phó Dung Dung đã nói cho Tống Lập Thuận chuyện gì, khiến hắn từ chỗ ban đầu chỉ có ý định giết Phó Dung Dung bỗng chốc bùng phát, phát triển đến mức gần như diệt cả nhà mình."
Bạn cần đăng nhập để bình luận