Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 808: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 1

Chương 808: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 1Chương 808: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 1
Chương 808: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 1
Biết rằng Mạc Thiện Vi không có điều kiện thời gian và không gian để giết Lý Cung, Trần Ích vẫn chưa loại bỏ nghi ngờ về hắn.
Vụ án xúi giục giết người không nhiều, nhưng không phải là không có.
Nếu là xúi giục giết người, vụ án có thể đi theo hai hướng cực đoan: hoặc rất dễ điều tra, hoặc đặc biệt khó điều tra.
Tám năm trước, Mạc Thiện Vi đang ở giai đoạn khởi nghiệp, dù là mối quan hệ hay tiền bạc, đều không đủ de hắn thuê người giết người, đây không phải chuyện nhỏ, người sẵn sàng mạo hiểm vì tiền vẫn rất ít, hơn nữa lúc đó Mạc Thiện Vi chưa chắc đã có đủ tiền trả.
Theo hướng suy nghĩ này, nếu thật sự là xúi giục giết người, khả năng hung thủ và Mạc Thiện Vi quen biết hoặc là bạn thân khá cao, vậy nên kiểm tra mối quan hệ có thể sẽ có thu hoạch.
Nếu không có thu hoạch, vụ án sẽ rất khó xử lý.
"Đội trưởng Trần không tin có thể đi kiểm tra, ta đi bằng máy bay, ra nước ngoài là để bàn công việc, công việc xuất nhập khẩu." Mạc Thiện Vi tiếp tục nói.
Công ty của Mạc Thiện Vi là công ty xuất nhập khẩu, nên việc hắn ra nước ngoài, Trần Ích không nghi ngờ.
Hắn bắt đầu chuyển hướng sang việc xúi giục giết người.
Người trước mặt này, bình tĩnh đến mức hơi quá, không phải tính cách ổn định là có thể giải thích được.
Quế Đại Thành.
Lý Thiên Lăng.
Mạc Thiện VI.
Luôn cảm thấy những người liên quan đến vụ án này đều có vấn đề, rất kỳ quái.
"Ta tin Mạc tiên sinh." Trần Ích mỉm cười,"Nếu vậy, có vẻ như chúng ta đã sai lầm, cần tìm hướng mới. Mạc tiên sinh có manh mối gì không?"
Mạc Thiện Vi nhún vai: "Ta không quen Lý Cung."
Trần Ích: "Không quen nghĩa là... gặp vài lần?"
Mạc Thiện Vi gật đầu: "Đúng, công ty Thiên Trì ở Tuy Thành có nhiều giao dịch, không thể tránh khỏi phải giao tiếp, lúc đó ta vừa mới khởi nghiệp."
Trần Ích: "Xin mạn phép hỏi, vốn khởi nghiệp của Mạc tiên sinh có phải từ tiền bồi thường tai nạn của Mạc Lệ Lệ không?”
Mạc Thiện Vi im lặng một lát, thở dài: "Đúng, là tiền bồi thường của chị ta, mẹ ta luôn giữ lại, không dùng nhiều."
Trần Ích cũng thở dài: "Thật tiếc cho một người chị tốt, xin lỗi Mạc tiên sinh, đã nhắc đến chuyện buồn của ngươi."
Mạc Thiện Vi: "Không sao, đã qua nhiều năm rồi."
Hai người không nói về vụ án nữa, giống như hai người bạn mới quen, trò chuyện nhiều điều, cuối cùng dẫn đến chuyện vợ của đối phương.
Chuyện này chắc chắn sẽ được điều tra, và rất dễ điều tra, nếu Mạc Thiện Vi có thể tự mình nói ra, sẽ tiết kiệm được nhiều công sức.
Mạc Thiện Vi giảm bớt sự thù địch với Trần Ích, bát đắc dĩ nói: "Thật đáng xấu hổ, nói ra không sợ đội trưởng Trần cười chê, đàn ông mà, bên ngoài có cờ bay phấp phới."
Trần Ích đã nghĩ đến khả năng này, mâu thuẫn lớn nhất giữa vợ chồng, không gì khác ngoài ngoại tình.
"Ra vậy." Trần Ích không bình luận thêm, đó là tự do của Mạc Thiện Vi,"Mẹ ngươi cũng biết chuyện này."
Mạc Thiện Vi: "Đúng, bà ấy biết, mẹ ruột tất nhiên đứng về phía con mình, không cần biết đúng sai."
Trần Ích: "Đúng vậy."
Mẹ luôn đứng về phía con cái mình, dù con mình sai, trên thế giới hiếm có ai đứng về lý mà không bênh vực người thân, nói đứng về lý không bênh vực người thân thực ra chỉ là cái cớ, tiện cho việc bênh vực người thân.
Con người có tình cảm, tình cảm là ích kỷ, rất bình thường.
Nói chuyện gần xong, tổ điều tra rời khỏi nhà Mạc Thiện Vi, cần xác minh chứng cứ ngoại phạm của đối phương, chuyến đi này không phải vô ích.
Đã đến trưa, mọi người tìm một nhà hàng để ăn, vừa ăn vừa nói chuyện.
"Không phải Mạc Thiện Vi làm, vụ này rắc rối rồi." Người nói là Gia Cát Thông, khó khăn lắm mới tìm ra manh mối từ hồ sơ, kết quả vẫn bị chặn đứng.
Tiếp tục điều tra sẽ khó khăn hơn.
Tần Phi: "Hắn không phải nghi phạm duy nhất, cảnh sát Tuy Thành có thể đã bỏ sót điều gì đó tám năm trước."
Gia Cát Thông: "Nhưng động cơ rất rõ ràng, với điều kiện Quế Đại Thành không lừa chúng ta."
Người chị cùng nhau lớn lên bị chết vì Lý Cung, Mạc Thiện Vi biết chuyện này không thể không xúc động.
Tần Phi không phủ nhận điều này, nói: "Có thể Mạc Thiện Vi không biết quan hệ giữa Lý Cung và Mạc Lệ Lệ, hoặc là... thuê giết người?"
"Thuê giết người..." Gia Cát Thông suy nghĩ, lúc đó Mạc Thiện Vi chưa đến ba mươi tuổi, và còn đang khởi nghiệp.
Về việc Mạc Thiện Vi có biết quan hệ giữa Lý Cung và Mạc Lệ Lệ không, từ phản ứng của hắn, khả năng biết rất lớn. Lần này Hạ Lam cũng tham gia thảo luận: "Một người không quan tâm đến vợ, sẽ mạo hiểm báo thù cho chị mình sao?”
Nữ nhân thường cảm tính hơn, hành vi ngoại tình của Mạc Thiện Vi để lại an tượng rất xấu cho Hạ Lam, nhát là đối phương không che giấu, thẳng thắn thừa nhận trước mặt mọi người, không có vẻ hối hận, như thể đó chỉ là chuyện nhỏ.
Người như vậy, trong mắt Hạ Lam, không thể thực hiện hành vi giết người trả thù.
Gia Cát Thông và những người khác không phản đối, đó thực sự là một cơ sở đánh giá.
"Đội trưởng Trần, tiếp theo gặp Phạm Thiên Trì hay Lý Thiên Lăng?” Tần Phi nhìn Trần Ích.
Trần Ích vừa ăn vừa nói: "Hôm nay không gặp hai người đó, điều tra xem người ngoại tình với Mạc Thiện Vi là ai, nói chuyện với nàng."
Tần Phi ngạc nhiên: "Nàng có manh mối sao?"
Trần Ích: "Không chắc, gặp rồi nói, tình nhân thường hiểu rõ đàn ông hơn vợ, từ thái độ và tuổi của Mạc Thái Thái, có lẽ không phải vì tình yêu mà cưới Mạc Thiện VI."
Bạn cần đăng nhập để bình luận