Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 636: Kết Quả Kiểm Tra Của Người Cam 1

Chương 636: Kết Quả Kiểm Tra Của Người Cam 1Chương 636: Kết Quả Kiểm Tra Của Người Cam 1
Chuong 636: Ket Qua Kiem Tra Của Người Cam 1
Trong phòng pháp y, Phương Thư Du đang viết báo cáo khám nghiệm tử thi, vừa tới phần tóm tắt vụ án.
Một báo cáo khám nghiệm tử thi đầy đủ và chỉ tiết rất phức tạp, bao gồm tình trạng cơ bản, tóm tắt vụ án, quá trình kiểm tra, kết quả kiểm tra, v.v. , cuối cùng còn phải thêm vào phân tích và nhận định của pháp y, rồi ký tên và đính kèm ảnh.
Gặp phải tình huống phức tạp, một hai ngày căn bản không thể hoàn thành.
Nếu xuất hiện lỗi, chữ ký bên trên có thể tìm được người chịu trách nhiệm ngay.
Vì vậy đối với vụ án mạng, Phương Thư Du cần phải thận trọng hết mức, dù Trần Ích có thể không gây phiền hà cho nàng, nhưng bản thân vẫn phải giữ vững đạo đức nghề nghiệp.
Trần Ích đứng phía sau nhìn một hồi, sau đó quay người đến bàn pháp y, xem xét kỹ thi thể toàn diện một lần nữa.
Quần áo trên người thi thể đã được cởi hết, kiểm tra xong được cất giữ như di vật, sau này gặp gia đình nạn nhân, những thứ này đều phải giao lại cho họ.
Cũng đã kiểm tra kiểu dáng và nhãn hiệu quần áo, không thể tìm ra nguồn gốc mua hàng chính xác, nhưng có thể biết nạn nhân chắc chắn không phải là người nghèo, tổng giá trị những bộ quần áo này ước tính vài ngàn.
"Khoảng ba mươi hai tuổi, nam giới, xương rất khỏe mạnh." Phương Thư Du vừa gõ bàn phím vừa nói.
Ý ngam của "xương rất khỏe mạnh" là không thể xác định thân phận người chết qua xương, chẳng hạn như bệnh về xương hay đỉnh thép y tế được cấy ghép sau khi gãy Xương, v. v.
Trần Ích khẽ ừ một tiếng.
Phương Thư Du hỏi: "Đã xác định nghi phạm rồi?"
Trần Ích: "Đã xác định, một người câm ở Làng Đông Hóa, trí tuệ hơi có vấn đề, không cha không mẹ, lang thang đến."
Phương Thư Du quay đầu lại: "Người tâm thần gây án?"
Trần Ích: "Chưa chắc, phải xác định thân phận rồi nói sau, dựa vào tình huống hiện tại động cơ của người câm chắc chắn khá rõ ràng, không phải là vụ án thảm sát do đột nhiên phát bệnh.”
Phương Thư Du: "Vậy là có thù oán, không chừng người câm lang thang chính là do nạn nhân gây ra."
"Đừng đoán bừa."
Trần Ích nói một câu, quét mắt toàn diện quanh thi thể.
Đúng như Phương Thư Du nói, xương rất khỏe mạnh không có vết thương nào, chỉ có vết thương do tác động ở đầu rất kinh khủng.
Một người phụ nữ chẳng có sức lực gì, đột nhiên phát điên đập chết một người đàn ông ba mươi tuổi, chắc chắn có chuyện gì đó.
Nhìn một hồi lâu cũng không thấy gì đặc biệt, Trần Ích tùy ý tìm chỗ ngồi xuống.
Từ khi xác định quan hệ nam nữ với Phương Thư Du, hắn thường xuyên đến phòng pháp y lúc có lúc không.
Phương Thư Du vẫn đang viết báo cáo khám nghiệm, trợ lý pháp y đứng bên hỗ trợ.
Khoảng một giờ sau, âm thanh thông báo của WeChat trên điện thoại Trần Ích vang lên, hắn lấy điện thoại ra mở WeChat nhìn một cái, là tin mới từ nhóm công tác vụ án.
Nữ cảnh sát đã tắm rửa cho người câm và thay quần áo mới, đối phương rụt rè nhìn vào ống kính, nữ cảnh sát nhắn nút chụp.
Người câm sau khi tắm rửa như biến thành người khác, trẻ hơn mấy tuổi, khoảng chừng ba mươi tuổi, nhìn rất thanh tú, chỉ là da rất tệ.
Với nhan sắc này, ở nông thôn cũng thuộc dạng trung bình khá. "Trông cũng đẹp đấy." Trần Ích nói.
Phương Thư Du hứng thú, đứng dậy đến cạnh hắn nhìn vào bức ảnh trong điện thoại, nhận xét: "Đúng là đẹp thật, lâu ngày không tắm nhìn không nhận ra."
Trần Ích: "Ngươi nghĩ nàng đã bị cưỡng hiếp không?"
Câu hỏi bất ngờ không chỉ làm Phương Thư Du đờ người, trợ lý pháp y khác cũng nhìn sang.
Một giây trước còn khen người câm đẹp, giây tiếp theo đã hỏi liệu nàng có bị cưỡng hiếp không, độ chênh lệch thật lớn.
Nhưng nghĩ kỹ thì... sự nghi ngờ của Trần Ích không phải không có lý do, trong đó có quan hệ nhân quả.
Một cô gái xinh đẹp không có khả năng tự bảo vệ mình, sống ở vùng nông thôn nơi nhận thức pháp luật mờ nhạt, không nói đến những người đàn ông độc thân có chịu đựng nỗi không, ngay cả đàn ông đã có vợ có lẽ cũng sẽ tưởng tượng trong đầu.
Không ai không tưởng tượng, nói không tưởng tượng đều là giả dối, nếu có thể hiện thực hóa ý nghĩ của mỗi người thì trên thế giới này tất cả sẽ mắt mặt.
Trong lòng mỗi người đều có góc tối, xã hội hòa bình là nhờ sự răn đe của pháp luật và sự lên án của đạo đức, nếu không chắc chắn sẽ loạn.
Không dám làm, nhưng tưởng tượng thì được.
"Ngươi nghi ngờ nàng bị cưỡng hiếp à?" Phương Thư Du hỏi.
Trần Ích: "Vì vậy ta mới bảo người ta đưa nàng đi kiểm tra toàn diện, rất nhanh sẽ có đáp án.”
"Trước khi đi thăm dò kết quả trong làng, rõ ràng mọi người đều đang che giấu một chuyện, chuyện này rất có thể là do cưỡng hiếp dẫn đến rủi ro chia đều."
"Giả sử, một người hoặc một vài người đã tham gia vào vụ cưỡng hiếp, nhưng không biết là ai, thì toàn bộ nam giới trong làng, bất kể tuổi tác, đều có nghi ngờ. Mọi người đều không nói, pháp luật không thể trừng phạt tất cả, ai cũng vui vẻ."
Phương Thư Du: "Thật là súc sinhl"
Trần Ích: "Đừng mắng vội, chỉ là nghi ngờ thôi, hơn nữa dù có xác định, chuyện này cũng chưa chắc liên quan đến vụ án này."
Phương Thư Du: "Um. . Ta vừa định nói liệu nạn nhân có phải là một trong những kẻ gây án không. Thôi được rồi, vụ án vốn đơn giản, ngươi nói xong lại phức tạp lên không ít."
Trần Ích cười: "Không có vụ án nào phức tạp, chúng ta cảm thấy phức tạp là vì chưa biết rõ. Quá trình điều tra có thể khó khăn, nhưng kết quả thường rất bình thường, chỉ là bản chất con người mà thôi."
Phương Thư Du gật đầu: "Đúng vậy."...
Thời gian đến tối, nữ cảnh sát của đội dẫn người câm từ bệnh viện trở về.
Biểu cảm của hai nữ cảnh sát có chút phức tạp, trong đó nhiều hơn là sự phẫn nộ.
Nhìn tình hình này, Trần Ích cảm thấy mình nghi ngờ đúng, nhưng lời của nữ cảnh sát vẫn khiến hắn bát ngờ.
"Đội trưởng Trần, người câm không còn là trinh nữ, hơn nữa... nàng đã sinh con." Trần Ích nhíu mày: "Gì cơ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận