Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 809: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 2

Chương 809: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 2Chương 809: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 2
Chương 809: Sự Đối Lập Của Sài Hiểu 2
Hạ Lam chen vào: "Điều này ta đồng ý."
Nàng dường như cũng nhận ra.
Tần Phi: "Làm sao điều tra?"
Trần Ích: "Dùng cách đơn giản nhất. "
Vừa nói, hắn vừa nhìn Gia Cát Thông, người này hiểu ý, gật đầu tỏ ý hiểu, mọi người tiếp tục ăn. ...
Đến 5 giờ chiều, thông tin về người thứ ba được tìm thấy, tên là Sài Hiểu, 35 tuổi, từng là lễ tân của công ty.
Liên hệ qua điện thoại, Gia Cát Thông hẹn Sài Hiểu gặp ở quán cà phê ngoài trời, đối phương đồng ý rất nhanh. Sài Hiểu và Mạc Thiện Vi có điểm chung: học cùng trường trung học.
Ngoài quán cà phê, mấy người ngồi uống cà phê, đã đợi nửa tiếng.
"Sẽ không không đến chứ? Báo cho Mạc Thiện Vi rồi?" Trình Hán Quân nói.
Trần Ích không nói, ra hiệu cho mọi người tiếp tục đợi, đừng vội, cảnh sát bị cho leo cây không phải chuyện lạ.
Năm phút trôi qua, từ xa đến một phụ nữ đeo kính râm, dáng người uyễn chuyển, mái tóc xoăn dài rất thu hút.
Dưới ánh mắt của mọi người, nàng đến bàn, đặt túi xách hàng hiệu bên cạnh, rồi tháo kính râm.
Gương mặt tinh tế, rõ ràng không chút che đậy.
Khi nàng đến, một chiếc xe thể thao từ xa đến đậu bên đường, nhưng không ai xuống xe.
Sài Hiểu rất đẹp, thời gian không để lại nhiều dấu vết trên mặt nàng, ngược lại còn tạo nên sự dịu dàng và thanh lịch mà cô gái trẻ khó có, làn da mịn màng.
Vẻ quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành, dung nhan thiếu nữ, hai thứ hoàn hảo kết hợp ở Sài Hiểu, khiến nàng trở nên quyến rũ vô cùng.
So với vợ của Mạc Thiện VI, Sài Hiểu hoàn toàn vượt trội, điểm yếu lớn nhất chỉ là tuổi tác.
Mười năm nữa, có thể nàng sẽ bị vợ Mạc Thiện Vi vượt qua, nhưng ít nhát hiện tại thì không thể so sánh.
Không thể phủ nhận, rất phù hợp làm tình nhân.
Bao gồm cả Trần Ích, các nam giới có mặt đều nhìn nàng vài lần, khiến Hạ Lam cười khẩy.
"Cảnh sát, tìm ta có chuyện gì?"
Sài Hiểu không phải người lạnh lùng, nụ cười ấm áp và rạng rỡ, không lạ gì khi Mạc Thiện Vi mê mẫn.
Trần Ích: "Sài nữ sĩ uống gì?"
Sài Hiểu: "Gì cũng được."
Trần Ích gọi phục vụ mang cà phê, cuộc nói chuyện chính thức bắt đầu, chủ yếu xoay quanh Mạc Thiện Vị, bao gồm cả việc hai người quen nhau thế nào.
"Tình cờ gặp thôi." Sài Hiểu khuấy cà phê, nụ cười luôn nở trên môi.
Trần Ích: "Khi nào vậy?"
Sài Hiểu nghĩ một lúc: "Khoảng bốn năm trước."
Trần Ích: "Hắn theo đuổi ngươi?" Sài Hiểu gật đầu: "Đúng, chúng ta biết nhau từ trung học, lúc đó... không tự khen đâu đừng hiểu lầm, ta là hoa khôi của trường."
Điều này có vẻ là niềm tự hào của nàng, khi nhắc đến khuôn mặt đầy tự tin.
Trần Ích đánh giá nàng là một cô gái thực dụng, trong thời gian đi học được nhiều người vây quanh, sau khi tốt nghiệp ra xã hội trải qua khó khăn, ba mươi tuổi vẫn là lễ tân công ty, cuối cùng gặp Mạc Thiện Vi, tình hình thay đổi hoàn toàn.
Hai người có hoàn cảnh gia đình khá giống nhau, Sài Hiểu có một em trai, Mạc Thiện Vi có một chị gái, khác biệt là chị của Mạc Thiện Vi đã qua đời.
Người đẹp từ thời trung học, chỉ có thể ngắm từ xa, khi Mạc Thiện Vi thành công trong sự nghiệp gặp lại, phát hiện địa vị hai người đã thay đổi, cảm giác phấn khích trong lòng khó tả.
Trước đây không thể xâm phạm, giờ vẫy tay là đến, đây có lẽ là giác mơ của mọi người đàn ông, tưởng tượng không biết bao nhiêu lần vào ban đêm.
"Các ngươi ở bên nhau, hắn có nói về Mạc Lệ Lệ không?" Trần Ích hỏi.
Sài Hiểu: "Có nói vài lần, nhưng đều là chuyện thời thơ ấu, coi như là hoài niệm."
Trần Ích: "Tình cảm chị em tốt?"
Sài Hiểu: "Đúng, rất tốt, chị hắn rất vất vả, một mình đi làm kiếm tiền, cần chữa bệnh cho mẹ, cần nuôi Mạc Thiện Vi ăn học, còn bị bố bóc lột, cuối cùng lại bị tai nạn, ông trời không công bằng." Trần Ích: "Không nói về tai nạn sao?"
Sài Hiểu lạ lùng: "Nói về tai nạn làm gì?"
Trần Ích: "Chết không phải do người bình thường, hắn chắc phải rất tức giận."
"À2" Sài Hiểu cười cười,"Hắn trả thù người lái xe đó sao? Không thể nào?"
Trần Ích không trả lời, hỏi nàng về Lý Cung.
"Không." Sài Hiểu chắc chắn.
Trần Ích nhận ra khả năng lấy được manh mối từ Sài Hiểu không lớn, chuyển sang nói về vợ của Mạc Thiện VI.
Sài Hiểu không hề che giấu thân phận tiểu tam của mình, thẳng thắn nói rằng nàng và vợ Mạc Thiện Vi đã nhiều lần đối mặt, nhưng nàng không quan tâm, dù sao cũng không định kết hôn với Mạc Thiện Vi.
Ý nàng rất rõ ràng, ta chỉ vì tiền, hòa khí sinh tài.
Bốn chữ hòa khí sinh tài dùng trong chuyện này có chút kỳ lạ, nhưng bản chất thì giống nhau.
"Mạc Thiện Vi không định ly hôn?” Chuyện này không liên quan đến vụ án, Trần Ích chỉ hỏi chơi.
Sài Hiểu cười: "Định rồi, hắn nói với ta nhưng ta từ chối, thời đại này còn kết hôn làm gì, mọi người vui vẻ là được rồi, hôn nhân là gương chiếu yêu, trước hôn nhân đều là giả dối, không cần biết yêu đương thế nào, xấu xa đều lộ ra hết."
Những lời này, không biết nên nói Sài Hiểu là tỉnh táo hay là phiến diện, nàng chắc đã trải qua nhiều chuyện, không còn tin vào tình yêu.
Cũng đúng, cô gái đẹp không thiếu người theo đuổi, hiểu biết về tình cảm hơn người bình thường.
Mạc Thiện Vi thật tội nghiệp, hai người phụ nữ dường như đều không yêu hắn, không biết hắn có đặt tình cảm vào đó không, hay giống như Sài Hiểu, mỗi người có nhu cầu riêng.
"Cảnh sát, ta chưa hỏi." Lúc này Sài Hiểu mở lời "Các ngươi đang điều tra Mạc Thiện Vi sao? Vì vụ gì?"
Trần Ích: "Án mạng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận