Trở Lại Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Bị Tháo Hán Sủng Đến Khóc

Chương 376: Bác Trai, Thuốc Của Ông Nội Giao Cho Cháu Đi

Chương 376: Bác Trai, Thuốc Của Ông Nội Giao Cho Cháu ĐiChương 376: Bác Trai, Thuốc Của Ông Nội Giao Cho Cháu Đi
Vốn tưởng rằng bác cả sẽ phát triển y thuật lớn mạnh, rạng rỡ Lục gia, kết quả nhiều năm trước bác cả Lục Bách Lâm đột nhiên mất tích.
Sau này Lục gia bọn họ bị thương nặng, con cháu gia tộc bị hại tử vong nhiều, cuối cùng chỉ còn lại một số người.
"Cháu tin, tin lời hai người nói."
Đến lúc này Lục Thanh Nghiên còn có gì không tin, ngay cả nhẫn bọn họ đều biết, còn có gì đáng giá hoài nghỉ.
Cô không nghĩ tới vậy mà cụ mình đến từ thời không này?
Lục Thanh Nghiên tin tưởng khiến Lục Vân Chương và Lục Chí Hòa lộ ra tươi cười, trong mắt hai người đều là dịu dàng nhìn về phía cô.
Con gái trong gia tộc vốn không nhiều, sau này lại xảy ra chuyện, con gái cuối cùng cũng bị hại chết.
Người ẩn nấp ở chỗ tối che giấu quá sâu, cho dù bọn họ điều tra thế nào, cũng chỉ tra ra được người chịu tội thay.
"Cháu gái, cháu có thể gọi ông là ông nội, gọi Chí Hòa là bác trai."
"Ông nội, bác trai."
Lục Thanh Nghiên rất ngoan ngoãn gọi bọn họ.
Lục Vân Chương đỏ mắt, Lục Chí Hòa cũng quay đầu sang một bên, che giấu kích động.
"Nếu còn ở nhà, ông nội nên tặng cháu lì xì, đáng tiếc ông nội và bác trai cháu rơi vào hoàn cảnh như bây giờ, không có biện pháp cho cháu thứ tốt."
Lục Vân Chương tràn đầy áy náy, tâm trạng quá mức kích động không nhịn được ho khan mấy tiếng.
Lục Chí Hòa vội vàng vỗ nhẹ sau lưng ông ấy: "Cha, cha đừng kích động, ngày mai con lên núi tìm thảo dược sắc thuốc cho cha."
"Bác trai, thuốc của ông nội giao cho cháu đi."
Lục Thanh Nghiên tiến lên trước, ngồi xổm xuống trước mặt Lục Vân Chương: "Ông nội, cháu cần bắt mạch cho ông, nhìn xem tình hình của ông mới tiện kê thuốc."
"Cháu cũng biết y thuật ư? Tốt tốt lắm, quả nhiên là cháu gái của bác cả." Lục Vân Chương hài lòng không ngừng gật đầu, vươn tay tới trước mặt cô.
Lục Thanh Nghiên cẩn thận bắt mạch, một phút sau mới rút tay về.
"Ông nội là phong hàn nhập thể, cũng may không tính quá nghiêm trọng, trở về cháu phối thuốc ông sắc uống là được."
"Vất vả cho cháu rồi."
Lục Chí Hòa vô cùng cảm kích Lục Thanh Nghiên, không nghĩ tới xuống nông thôn cải tạo còn gặp được chắt gái của ông cả, quả thực là có duyên phận.
"Thanh Nghiên, ông nội cháu còn không, những người khác nhà cháu đâu?"
Lục Vân Chương gấp không đợi nổi dò hỏi Lục Thanh Nghiên về tình hình nhà cô, cũng muốn nhắc nhở mọi người chú ý tránh cho xảy ra chuyện.
"Ông nội của cháu đã qua đời mấy năm trước, nơi này chỉ có mình cháu, còn chú bác cháu... Cháu không thấy được bọn họ."
Về chuyện xuyên qua thời không, Lục Thanh Nghiên không mở miệng nói cho bọn họ.
"Xin lỗi, là lỗi của ông, ông không bao giờ hỏi nữa."
Lục Vân Chương nhìn ra được Lục Thanh Nghiên rất đau khổ, vội im miệng không hỏi nhiều nữa.
"Ông nội, cháu không sao. Đúng rồi, sao ông và bác trai lại tới nơi này?"
Lục Thanh Nghiên muốn biết nhất chính là chuyện này.
Lời nói của Lục Thanh Nghiên khiến Lục Vân Chương và Lục Chí Hòa im lặng, cuối cùng thở dài một hơi.
"Chuyện này nói ra thì dài."
Lục Chí Hòa mở miệng trước, trên gương mặt tràn ngập phẫn nộ và bi thương.
"Bác trai, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Nhìn ra được biểu cảm của Lục Chí Hòa không thích hợp, Lục Thanh Nghiên cau mày dò hỏi.
Lúc này bị bắt xuống nông thôn cải tạo, Lục gia xảy ra chuyện gì ư?
"Những chuyện này vốn không nên nói cho cháu, nhưng bác không muốn cháu không biết chuyện gì cả."
Luec Chí Hòa eiv nah# mêt lát cuối cùng vẫn auvết định nói cho c©â. Ông ấy sợ Lục Thanh Nghiên không biết chuyện gì, nhỡ đâu sau này xảy ra chuyện gì đó, không thể tránh được nguy hiểm.
"Bác trai, bác nói cho cháu đi, cháu muốn biết."
Lục Thanh Nghiên kiên định nhìn về phía Lục Chí Hòa, nếu nhận người thân, vậy thì cô phải biết một số việc.
"Được, bác trai nói cho cháu."
Lục Chí Hòa có thể cảm nhận được Lục Thanh Nghiên là người có chủ kiến, nên dứt khoát nói hết cho cô.
"Mấy năm gần đây Lục gia vẫn luôn bị người ta nhằm vào, bác và cha còn có mấy chú bác khác vẫn luôn suy nghĩ biện pháp tìm ra người đứng phía sau."
"Đáng tiếc người nọ quá giảo hoạt, cho tới bây giờ bọn bác vẫn không có bất cứ tin tức gì về người nọ, chỉ tìm được mấy người chịu tội thay."
"Bọn bác cảm nhận được không đúng, nhân lúc lần này bị người ta hãm hại, dứt khoát xuống nông thôn cải tạo, để tránh khiến người nhà gặp bất trắc."
Lục Chí Hòa chậm rãi nói chân tướng cho Lục Thanh Nghiên.
"Ông và bác trai không có một chút manh mối nào về người nọ ư?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận