Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo
Chương 219: Trò chơi kinh dị (2)
Khuyết Chu chậm rãi nằm trong sân uống trà.
Trong phòng đang có bảy tám người đang quét dọn vệ sinh và nấu cơm. Vào ban ngày, ở trấn nhỏ trong trò chơi không âm u giống như buổi tối, cũng giống như cuộc sống trong thực tế của một trấn nhỏ, có siêu thị, có công viên trò chơi, còn có đủ loại phương tiện đi lại.
Là người trong trò chơi, Khuyết Chu cũng phải ăn cơm, ăn cơm mới có thể duy trì thể lực, nhưng mà trước kia nguyên chủ đều sẽ tự mình đi mua, bây giờ thì tốt rồi, cô có người hầu theo sau hầu hạ rồi.
Còn người hầu đến từ đâu...
Hạt vừng nhỏ đã cảm thán không biết bao nhiêu lần, đúng là linh lực của đại lão cực kỳ mạnh mẽ. Bảy người hầu kia là sáu người chơi muốn đến giết Khuyết Chu, còn người thứ bảy lại là Quỳnh T¡.
"Tỷ tỷ, rốt cuộc sao mà tỷ làm được vậy? Rõ ràng bọn họ là người chơi, sao có thể biến bọn họ thành người hầu được?"
"Lúc người chơi tiến vào trò chơi thì đã thành một phần tử trong trò chơi, thân thể trong thế giới thực làm môi giới với thân thể trong thế giới trò chơi, nhưng mà đó cũng là một trình tự mà thôi, tuy rằng còn nhiều hạn chế, nhưng khống chế mấy người chơi cũng sẽ không đến mức làm cho mi cảm thấy mới mẻ như vậy chứ?"
Cô nhìn rượu trên tay, loại rượu này uống rất ngon.
Mấy ngày nay cô khống chế nhiều người chơi như vậy, đương nhiên cũng lấy được tài khoản của mấy người chơi kia.
Cô đăng nhập vào tài khoản của một người chơi nữ trong máy tính bảng, thấy bên phía chính phủ đã tuyên bố công khai là trong thế giới ở Tân Thủ Thôn xuất hiện bug, yêu cầu người chơi không nên đi tìm phu nhân Hoa Hồng.
Phu nhân Hoa Hồng là mật danh của nguyên chủ trong thế giới trò chơi. Thậm chí lúc nguyên chủ đã chết thì người ta cũng không biết tên thật của cô ấy.
Trách không được gần đây không có người chơi mới tới, như vậy kế hoạch của cô sẽ rất khó thực hiện.
Khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười: "Tiểu Lâm."
Bên trong có một cô gái đáng yêu mặc trang phục hầu gái đi đến: "Cầm cái này, đi ra ngoài đường nói cho mọi người biết, cái này là cô giết chết phu nhân Hoa Hồng đã nhận được."
"Vâng, phu nhân."
Giết chết nguyên chủ sẽ bạo ra Hoa Hồng Chi Tâm, Hoa Hồng Chi Tâm có thể tăng năng lực của mình lên đến 40%, cái loại đồ vật này cô có rất nhiều.
Tiểu Lâm nắm chặt chiếc nhẫn khéo léo tỉnh xảo và trong suốt mà Khuyết Chu đưa cho mình.
Không quá nửa ngày, Khuyết Chu đã thấy trên trang web xuất hiện rất nhiều bài post.
[Có người giết chết phu nhân Hoa Hồng bạo ra Hoa Hồng Chi Tâm! Tăng năng lực lên đến 60% đó các bảo bối ơï-]
[Đậu xanh! Thật hay giả vậy?]
[Thật đó! Vừa rồi ở Tân Thủ Thôn, tôi thấy người chơi tên là Tiểu Lâm lấy được thứ này, cô ta PK với hơn 13 người chơi, dựa vào Hoa Hồng Chi Tâm miểu sát đám người đó, tôi ở ngay hiện trường cũng cảm thấy choáng váng đầu óc. ]
[Vậy bên chính phủ đăng bài công khai là có ý gì?]
[Tin phía chính phủ thường không đáng tin, tôi nói thật nhé, hay là chúng ta làm thành một tổ đội đi cùng nhau đi, đến lúc đó có thể luân phiên chăm sóc lẫn nhau được mà. ]
[Tôi nghĩ cũng khá ổn đó. ]
Những bài viết như vậy ngày càng nhiều, sau đó có mấy người chơi to gan muốn khiêu chiến với Khuyết Chu, đương nhiên đều bị Khuyết Chu khống chế, những người hầu trong nhà đã đủ rồi, để cho bọn họ cho rằng sau khi cô bị giết chết thì có thể tùy tiện cho bọn họ một chiếc nhẫn có thể tăng năng lực là được.
Không quá ba ngày, chuyện này đã bị truyền ra trên trang web chính thức.
Cái loại tăng năng lực chỉ dùng để củng cố pháp lực trong giới Tu Tiên này cô có một đống, bây giờ vừa đúng lúc có thể dùng được trên người những người chơi này.
Người chơi thì bị lừa, còn bên phía công ty trò chơi thì không thấy ai có thể giết chết được phu nhân Hoa Hồng, nhưng bọn họ phát hiện ra mình không thể nhìn thấy phu nhân Hoa Hồng đang làm gì trong chính căn nhà của mình.
Bọn họ vốn định phái người chơi đi sửa chữa bug, nhưng tình huống hiện tại quá phức tạp, để người chơi bên phía chính phủ đi thì ít nhiều có chút mạo hiểm.
Trong bộ phận nghiên cứu phát triển trò chơi, Trình Công cau mày, một lúc sau mới giãn ra, lên tiếng phân phó: "Bây giờ lập tức tuyên bố nhiệm vụ phần thưởng để mười người chơi lập thành một tổ đội, cho bọn họ đi vào bên trong nhà của phu nhân Hoa Hồng nhìn xem một chút. Nếu nhiệm vụ hoàn thành thì khen thưởng nguyên một bộ trang bị cao cấp và cộng thêm tiền mặt."
"Nhưng mà..." Nhân viên bên cạnh có chút rối rắm, đây không phải là bắt người chơi làm thí nghiệm sao?
Bây giờ ai cũng không biết phu nhân Hoa Hồng có nguy hiểm hay không? Nếu để cho nhiều người chơi đi vào, lỡ có chuyện gì xảy ra thì phải làm sao bây giờ?
Nhưng nhìn ánh mắt cực kỳ lạnh lùng của Trình Công, nhân viên không dám nói gì. Trình Công mở miệng hỏi: "Anh có ý kiến gì không?"
Nhân viên sợ tới mức run rẩy nói: "Tôi sẽ công bố ngay."
"Đúng rồi." Trình Công bổ sung: "Có thể mở acc nhỏ, nhưng cấp bậc acc lớn phải từ cấp 50 trở lên."
Một cái bug thôi mà, có thể xảy ra chuyện gì được chứ?!
***
"Phu nhân, những người chơi kia sắp tới rồi.' Mấy người hầu vây quanh Khuyết Chu, nhưng trên người của Khuyết Chu lại mặc trang phục của người hầu.
Sắc trời ngoài căn nhà đã tối đen.
Quỳnh Ti¡ bị cô bắt ăn mặc thành phu nhân Hoa Hồng, mặc váy dài màu đen, đầu đội mũ dạ nhỏ, thân hình của ả ta hơi tương tự như Khuyết Chu, bây giờ lại đội thêm mũ dạ nhỏ, lưới trên mũ dạ sẽ che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, Khuyết Chu không cần phải lo lắng mình sẽ bị bại lộ.
Mái tóc dài của cô được búi lên, từ giờ trở đi, cô sẽ bảo mẫu chăm sóc cuộc sống thường ngày của phu nhân trong căn nhà này, mà quản gia lại là người chơi nam duy nhất bị khống chế, mặc âu phục lễ phục, Khuyết Chu đặt tên cho anh ta là Weiss.
Ban đêm, trấn nhỏ u ám đầy khói trắng, mười người chơi được chọn là những người đã từng tham gia vào một trại huấn luyện, cũng chính là những người chơi nổi bật nhất trong tất cả các người chơi đã tham gia vào trại huấn luyện đó.
Mà trong đó một người đàn ông có tên Hình Vấn là đẳng cấp cao nhất, mặc kệ là boss mạnh như thế nào đều sẽ bị anh ta nhẹ nhàng đánh ngã.
Vì thế anh ta hoàn toàn xứng đáng trở thành đội trưởng trong tiểu đội mười người này.
Để dễ nhớ tên, bọn họ đều chọn số từ một đến mười, người có số thứ hai là một nữ sinh, hình như là người quen cũ của Hình Vấn.
Dọc theo đường đi, Hình Vấn đều ân cần hỏi han nữ sinh kia, nhưng dường như nữ sinh kia không thấy cảm động gì.
Mọi người dừng lại trước cửa sân nhà của phu nhân Hoa Hồng.
Từ bên ngoài nhìn, trong sân toàn là ánh đèn sáng ngời xinh đẹp, trên cây còn quấn quanh đèn hình ngôi sao, nhìn rất ấm áp. Trên cửa sân viết mấy chữ 'Welcome, nhìn thấy nào cũng cảm thấy như đây là một nhà khách ấm áp.
"Khung cảnh này sao lại không giống như lúc mà tôi đến đây?!" Người chơi số ba nghỉ ngờ hỏi.
Bọn họ đều là người đã từng trải qua quá trình chơi ở Tân Thủ Thôn, đương nhiên cũng đã vượt qua cửa ải của phu nhân Hoa Hồng này.
Người chơi số bảy suy đoán: "Chẳng lẽ là trò chơi đã được đổi mới rồi sao?"
"Rất có thể, nói không chừng phía chính phủ muốn chúng ta làm nhóm chuột bạch đầu tiên để làm nhiệm vụ này." Người chơi số năm cười mở miệng nói, hình tượng nhân vật của anh ta ăn mặc giống như một cao bồi miền Tây, cực kỳ khoa trương, giọng điệu lúc nói chuyện cũng cực kỳ lớn.
Người chơi số một là Hình Vấn nhíu mày: "Nhỏ giọng một chút, nếu đúng là được cải tiến, rất có thể phía chính phủ sẽ tăng độ khó của phu nhân Hoa Hồng lên thành tiểu boss, nếu không sẽ không cho chúng ta đến nơi này. Tuy rằng tôi tin tưởng vào kỹ năng thao tác của mọi người, nhưng dù gì chúng ta đều dùng acc nhỏ, kỹ năng trang bị cũng rất ít, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Người chơi số hai trợn trắng mắt, lập tức đẩy cửa sân ra.
Hình Vấn lập tức trừng to mắt: "Thư Nhã, trở lại đây!"
Tề Thư Nhã cũng không quay đầu lại: "Sợ đầu sợ đuôi, khó thành đại sự."
Cô ta đứng ở trong sân, buông tay nói: "Không có gì xảy ra cả."
Vừa dứt lời, cửa lớn đóng chặt bỗng nhiên bị mở ra, phát ra tiếng kẽo kẹt cổ quái.
Giọng nói quyến rũ vang lên từ bên trong căn nhà: "Các khách nhân thân mến, đêm khuya vắng vẻ, mời tiến vào bên trong nghỉ ngơi, tôi đã chuẩn bị trà nóng cho các vị rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận