Xuyên Nhanh Hắc Nguyệt Quang Ký Chủ Làm Hắn Thần Hồn Điên Đảo

Chương 223: Trò chơi kinh dị (6)

Chương 223: Trò chơi kinh dị (6)Chương 223: Trò chơi kinh dị (6)
Người chơi số 6 bị giọng nói sắc bén của phu nhân Hoa Hồng làm cho đầu đau như muốn nứt ra. Anh ta không kiên nhẫn xông lên, chỉ là một tiểu boss trong Tân Thủ Thôn thôi mà, không biết bao nhiêu lần anh ta đã giết chết phu nhân Hoa Hồng rồi.
"Đừng làm ồn nữa!" Người chơi số 6 hét lên, sau đó phát động kỹ năng xông đến, một khẩu súng được anh ta vác trên vai, mỗi người chơi đều có thể lựa chọn một khẩu súng trong tài khoản của mình, thứ hắn chọn là khẩu súng này.
Khoảnh khắc bóp cò, một tiếng 'ÐĐoàng!" truyền đến.
Cảnh tượng phu nhân Hoa Hồng bị bạo nổ tung đầu không xuất hiện như trong tưởng tượng, người phụ nữ hơi giơ tay lên, dường như có một lực lượng vô hình chắn trước mặt viên đạn, sau đó lòng bàn tay đeo găng tay màu đen hơi siết chặt, viên đạn đã bị bóp nát trong nháy mắt.
Người chơi số 6 mở to hai mắt, cảm giác hoảng sợ nhanh chóng bao phủ trong phòng khách, anh ta lại bắn vội mấy viên đạn nhưng mà vô ích, tất cả những viên đạn đều bị bóp nát, cuối cùng tay của anh ta bắt đầu không chịu nghe theo khống chế của mình.
Môi đỏ mọng của phu nhân Hoa Hồng khẽ nhếch lên: "Tôi rất ghét người thích khiêu khích mình, những người các người đã từng giết chết tôi, sau mỗi một lần giết chết tôi, tôi sẽ sống lại một lần nữa, sau đó bị Mark nhục nhã, tôi đã trải qua loại thống khổ này vô số lần, các người có muốn trải qua không?"
Tiếng cười lần nữa truyền đến, tay của người chơi số 6 bỗng nhiên không thể khống chế khẩu súng, lại nhắm ngay họng súng vào bản thân mình.
"Các người đều rất không ngoan." Người phụ nữ thở dài: "Lần này trừng phạt anh trước đi."
Trong giọng nói của phu nhân Hoa Hồng mang theo sự hưng phấn, thậm chí bọn họ còn nghe ra trong đó còn có niềm vui to lớn.
Người phụ nữ làm ra động tác của cây súng lục, hơi nâng tay lên, Đoàng' một tiếng, người chơi số 6 vừa rồi còn vô cùng ngông cuồng đã chết ngay tại chỗ trước mắt mọi người.
Máu văng tung tóe khắp sô pha.
Trong khi đó, một dòng nhắc nhở xuất hiện trên bảng điều khiển của mỗi người chơi: "Người chơi số 6 tử vong, sinh mệnh hiện thực đã mất đi sinh mệnh đặc thù."
Điều này đại biểu cho, người chơi số 6 trong cuộc sống hiện thực cũng thật sự đã chất.
Phu nhân Hoa Hồng vẫn đang cười: "Xin lỗi các vị khách nhân, lát nữa tôi sẽ cho người dọn dẹp sạch sẽ nơi này, các người trở về ngủ một giấc thật ngon đi, buổi tối tôi muốn chơi một trò chơi với các người. Các người đã nghỉ ngơi ở đây một ngày một đêm rồi, tôi cũng thấy rất nhàm chán, hy vọng các người có thể tham gia trò chơi này với tôi, nếu có người không tham gia..."
Giọng điệu của người phụ nữ lại trở nên âm trầm, đôi môi đỏ mọng kéo căng ra, khóe miệng nhếch lên, da thịt trên khóe môi dính sát với da thịt trên khuôn mặt làm cho các người chơi sợ tới mức cũng không dám thở dốc.
"Nếu như các người không tham gia, tôi đây đành phải giết hết các người, những người hầu của tôi đều rất thích ăn thịt của khách nhân, da mịn thịt non ăn rất ngon, đáng tiếc đầu của vị tiên sinh này đã nở hoa, hay là móc não của anh ta ra làm thành não hoa, nhất định sẽ rất ngon."
Người phụ nữ che miệng cười khẽ, khóe miệng lại khôi phục về trạng thái bình thường.
Phu nhân Hoa Hồng được Khuyết Chu điều khiển, dù gì bây giờ Quỳnh T¡ đã trở thành con rối của cô rồi.
Hạt vừng nhỏ nhìn đám người này sợ muốn chết, nó có chút hả hê: "Tỷ tỷ, đột nhiên ta cảm thấy làm người xấu cũng rất sảng khoái."
Nhất là cái loại người xấu xa có thực lực siêu quần và sát phạt quả quyết này.
Không đúng, tỷ tỷ không phải là người xấu, đây là tỷ tỷ đang báo thù. Cô đỡ Quỳnh Ti giả vở làm phu nhân Hoa Hồng rời khỏi phòng khách, vừa rời đi đã có vài người chơi xoay người nôn khan.
Qua một lâu, có một người hầu chưa bao giờ xuất hiện đến lôi thi thể của người chơi số 6 đi, bây giờ bọn họ mới phát hiện ra căn phòng này không đơn giản như trong tưởng tượng của bọn họ.
Phu nhân Hoa Hồng cũng tuyệt đối không phải người tốt lành gì.
Đến khi tiếng giày cao gót hoàn toàn biến mất ở cuối hành lang, mấy người chơi còn lại lập tức bắt đầu thảo luận.
Người chơi số 3: "Chúng ta phải lập tức nghĩ ra biện pháp, nếu thời gian càng dài, người tiếp theo phải chết ở đây không biết là ai trong số chúng ta."
Người chơi số 5: "Phu nhân Hoa Hồng này trở nên lợi hại như vậy từ khi nào thế?"
Người chơi số 9: "A, tôi cảm thấy đây chỉ là mánh lới của phía chính phủ, liên lạc với phía chính phủ hỏi một chút sẽ biết."
Nhưng mà sự thật là... ngay cả muốn liên lạc với phía chính phủ cũng không thể liên lạc được.
Tín hiệu ở đây đã bị chặn hoàn toàn.
Bọn họ giống như thật sự tiến vào trong trò chơi, trở thành nhân vật trong trò chơi, tham gia trò chơi này.
Nỗi sợ hãi bao trùm toàn bộ trái tim của các người chơi.
Hình Vấn trấn an mọi người: 'Bây giờ chúng ta không thể ra ngoài được, chỉ bằng hai ngày này cứ ở trong nhà quan sát thói quen sinh hoạt của phu nhân Hoa Hồng, trừ cô ta ra thì có thêm vị quản gia và cô hầu gái tên Chu kia cũng là đối tượng quan sát trọng điểm của chúng ta. Chúng ta muốn đảo khách thành chủ thì không thể để bọn họ hù dọa được, có lẽ người chơi số 6 tử vong chỉ là một cái bây mà thôi, đừng quên bây giờ chúng ta đều là nhân vật hư cấu, đây cũng là một trò chơi hư cấu mà thôi."
Dưới tình huống căng thẳng như vậy, mặc dù ngay từ đầu có người không phục Hình Vấn, nhưng giọng điệu trầm ổn này của anh ta đã trấn an được tất cả mọi người trong nháy mắt.
"Vậy anh nói làm sao bây giờ? Anh là số một, chúng tôi nghe lời anh." Có người nói.
Hình Vấn cau mày, vết máu trên mặt đất còn tản ra mùi tanh, anh ta cũng khó có thể khống chế chính mình suy nghĩ lại cảnh tượng vừa rồi.
Mặc dù trên người anh ta có một thần hồn của đại năng giới Tu Tiên, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh ta thấy cái cảnh tượng máu me đầm đìa như vậy.
Rất hiển nhiên, phu nhân Hoa Hồng là một tên biến thái giết người không chớp mắt từ đầu trò chơi.
Anh ta bình tĩnh phân tích một lượt: "Phía chính phủ nói ải phu nhân Hoa Hồng xuất hiện bug, trước tiên chúng ta cần phải tìm ra cô ta bây giờ và trước kia khác nhau ở những điểm nào. Lúc trước cô ta đều ăn mặc theo phong cách dịu dàng, sẽ không mặc thành phong cách Gothic như vậy, hơn nữa trong nhà chỉ có một mình cô ta, lúc cô ta giết người chỉ dùng rìu, bởi vì lúc hắc hóa đã dùng rìu giết chết Mark và Quỳnh Tỉ
Nói xong, mọi người càng tuyệt vọng hơn, bởi vì họ phát hiện ra, trừ căn nhà này còn có cái tên phu nhân Hoa Hồng thì không có thứ gì giống như trước kia nữa.
Năng lực vừa rồi của phu nhân Hoa Hồng làm cho người ta đoán không ra, thậm chí người phụ nữ đó chỉ cần phất tay là người chơi đã bị khống chế.
Ở trong căn nhà này, cô tồn tại giống như một vị Thần.
"A Vấn, rất nhiều người tu đạo đều có không gian riêng của mình, có lẽ căn nhà này chính là không gian của phu nhân Hoa Hồng, các người chỉ cần nghĩ biện pháp rời khỏi căn nhà này, hẳn là có thể làm tổn thương đến phu nhân Hoa Hồng."
Ánh mắt Hình Vấn hơi sáng lên: "Cô có chắc chắn không?"
"Tôi không chắc chắn lắm, nhưng bây giờ các người phải thử một lần, nếu thật sự bị vây ở nơi này, các người sẽ không trở về thế giới thực được nữa."
Trong giọng nói của Tố Tố tràn đầy sự quan tâm đối với Hình Vấn.
Anh ta khẽ cắn môi đứng lên, chỉ vào cửa lớn rồi nói: "Vừa rồi có người nào nhìn thấy phù văn trên cửa không? Đó là phù văn của đạo gia, rất có thể phu nhân Hoa Hồng đã biến căn nhà này thành không gian của mình, chúng ta chỉ cần nghĩ cách ra ngoài là có thể làm thương tổn đến phu nhân Hoa Hồng."
Có người không tin, nhưng trong tình huống này rồi, bọn họ chỉ còn cách tin tưởng vào anh ta chứ không thể làm gì khác.
Ngoại trừ một người, đó là Cố Viễn Thư.
Anh đẩy kính mắt, khóe miệng lại gợi lên một nụ cười.
Một đám người ngây thơ, đối tượng muốn giết đều lầm rồi, phu nhân Hoa Hồng chân chính rõ ràng là cô hầu gái xinh đẹp kia... mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận